Đoàn Tụ

Chương 21: Phá Giới (7) (H)

Trước Sau

break

So với lần trước, nụ hôn lần này mang đến cho người ta cảm giác hoàn toàn khác.

 

ŧıểυ hồ ly còn đang đắm chìm trong vui sướиɠ đánh bại đa͙σ sĩ, lại bị đa͙σ sĩ dùng hai tay ấn đầu về phía trước, không kịp phản ứng lại, cái miệng nhỏ khẽ mở ra, tạo cơ hội cho chiếc lưỡi nóng bỏng của nam nhân xâm nhập vào, hung hăng càn quấy trong miệng nàng không theo một quy tắc nào.

 

Môi hai người dán vào nhau, Giang Dư vừa mới nếm được du͙© vọиɠ, hắn căn bản không biết làm thế nào, chỉ biết dùng đầu lưỡi liếʍ láp từng chỗ một trong khoang miệng nàng, tràn đầy khát vọng.

 

ŧıểυ hồ ly kịp phản ứng lại, giãy giụa muốn trốn, nhưng thân thể lại bị nam nhân giữ chặt, căn bản không thể động đậy, chỉ cảm thấy môi lưỡi tê dại, lồng ngực hô hấp giống như không đi ra cũng vào không được, ý thức dần dần mơ hồ.

 

Ngay khi nàng cảm thấy mình sắp bị ngạt thở, nam nhân rốt cục cũng buông lỏng môi nàng ra.

 

Nam Hoan giống như giành lấy được sự sống của mình, há miệng thở dốc, đợi đến khi thần chí hơi tỉnh táo lại, nàng liền bắt đầu tuyên cáo thắng lợi: "Sắc phôi! Ngươi thua rồi!"

 

Lời vừa nói ra khỏi miệng, hai người không nghĩ tới thanh âm khàn khàn kiều mị như vậy, mang theo ngữ điệu câu hồn phách người.

 

Tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng sự thật bày ngay trước mắt, hắn quả thực đã thua.

 

Bàn tay Giang Dư vuốt ve khuôn mặt của ŧıểυ hồ ly, hiện tại bên ngoài sắc trời hoàn toàn tối đen, bởi vì đêm nay mưa to gió lớn không có ánh trăng sáng, mà thân thể ŧıểυ hồ ly giống như bị phủ thêm một lớp ngân sa, trong bóng tối lại vô cùng sáng ngời, thu hút sự ham muốn của người khác.

 

Một cỗ du͙© vọиɠ mãnh liệt thầm kín đã đè nén trong lòng hắn đã lâu, hiện tại bị Nam Hoan nói toạc vào mặt hắn, hắn không hề cảm thấy xấu hổ, thậm chí còn nghĩ đến nếu như về sau ngày ngày đều cùng ŧıểυ hồ ly này dán vào nhau, cũng là không tính một chuyện xấu.

 

Nam Hoan không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển dễ dàng như vậy, nàng còn không có dựa theo các tư thế trong sách vào thực tiễn, đa͙σ sĩ này nhanh như vậy đã lộ ra chân tướng, bất quá cũng tốt, hiện tại vội vàng đi cứu ŧıểυ Mễ bọn họ cũng không muộn. Nhưng nam nhân vẫn như cũ gắt gao giữ lấy bả vai của nàng, ©ôи th!t bên dưới đã sưng tấy lên rất lớn, giống như chính hắn bị bỏ vào trong lò lửa chịu đủ dày vò.

 

Một phần là hắn cố chấp muốn dùng pháp thuật áp chế lại bị phản phệ, tổn thương thân thể, một phần là du͙© vọиɠ ẩn giấu trong lòng hắn đã hoàn toàn bị lôi ra ngoài, vô luận là loại tình huống nào, hiện tại cũng cần phải được giải quyết êm dịu.

 

“Còn .... Còn chưa tính.” Nửa ngày, ŧıểυ hồ ly mới nghe thấy nam nhân chậm rãi mở miệng, thanh âm của hắn phi thường khàn khàn, đã không còn là thanh âm thanh lãnh ban đầu nghe được, nương theo nhiệt độ nóng như thiêu đốt trên người nam nhân, giọng nói khàn khàn của hắn tựa hồ là đang được nung trong lửa.

 

Giang Dư nghĩ tới cái gì đó, dừng một chút, nói: "Ta ..... Còn chưa có bắn ra."

 

Hắn trước đây chưa từng nói từ ngữ rõ ràng như vậy, nhưng hắn đã sớm đọc lướt qua, hắn từng ở Tàng Kinh Các nhìn qua kinh sách về quan hệ nam nữ song tu, nhưng chỉ là lướt qua loa vài lần. Nhưng từ trước đến nay hắn luôn có trí nhớ tốt, chỉ là liếc mấy cái, liền nhớ được đại khái.

 

Nam Hoan nghe nam nhân nói như vậy, trong lòng lại mắng hắn một câu sắc phôi, nhưng sau đó nghĩ lại, phần lớn đa͙σ sĩ tu tiên đều thanh cao không muốn thừa nhận sai lầm, nếu hắn nói hắn phải bắn ra, vậy mình liền thỏa mãn hắn, cũng may thay, cuối cùng cũng tát vào mặt hắn, đến lúc đó cũng không tin hắn không chịu thừa nhận!

 

Hiện tại chỗ kia của hắn đã cương cứng, ngay ở dưới vùng kín của nàng bốc lên tầng tầng nhiệt khí, hoa huyệt nàng vẫn thỉnh thoảng lướt qua đầu nấm trên cây gậy của hắn, nghĩ đến thứ nàng nhìn thấy trong cuốn sách vẽ vừa rồi, đầu ngón tay nàng nắm lấy vai của nam nhân, đầu hơi rũ xuống, cặp mông tròn vo ngạo nghễ hơi ưỡn lên có chút mân mê, sau đó chậm rãi, chậm rãi, từng chút từng chút hướng xuống, cố gắng nuốt đại nhục bổng nóng hổi kia vào.

 

Nam Hoan cố gắng dùng tay tách hai cánh hoa ra, cầm lấy quy đầu mà chen vào.

 

"Ngô .... Quá lớn, đau quá!" Nữ nhân nhỏ giọng kêu lên.

 

Nghe được tiếng rêи ɾỉ kiều diễm của nàng, thân thể Giang Dư run lên, ©ôи th!t của hắn cũng bởi vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quy đầu tiết ra một ít dịch nhờn. Hạ thể của hai người khó khăn lắm mới vừa khít với nhau nên kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, chưa kể cây gậy kia của hắn đang bị hoa huyệt chặt chẽ nóng ướt cắn chặt, giống như vô số cái miệng nhỏ mềm mại đang mυ"ŧ lấy cây gậy của hắn.

 

Đôi mắt đỏ tươi ban đầu của Giang Dư vào giờ phút này càng trở nên điên cuồng hơn, như thể bị quỷ ám, nhìn chằm chằm vào thân thể kiều mị của nữ nhân, hai tay hắn không tự chủ được leo lên eo của nữ nhân, sau đó dán vào bộ ngực ôn nhuận như ngọc, hoàn cảnh tối tăm như vậy căn bản không thể cản trở người tu tiên như Giang Dư, chỉ nhìn thấy hai điểm đỏ tươi bị hai ngón tay thon dài của hắn kẹp lấy, nam nhân dùng chút lực vê mài, càng đem hai điểm kia biến lớn chút, lại trở nên cứng ngắc chút.

 

Nam nhân hô hấp cứng lại, trên tay lại tăng lên khí lực, hai bầu vυ" trong tay hắn bị tùy ý thay đổi hình dạng.

 

"A......" ŧıểυ hồ ly không chịu nổi rêи ɾỉ một tiếng, nàng cũng không biết là do bị nam nhân véo vào bộ ngực ở nửa thân trên, hay là hoa huyệt đang gian nan ngậm lấy ©ôи th!t ở nửa thân dưới nàng có chút sợ đau, phần thân dưới chỉ ngậm lấy một ít phần của gậy thịt kia liền có chút đau đớn, còn kèm theo một chút tê dại.

 

Ầm ầm!

 

Có một tiếng động lớn đánh tới, bên ngoài vậy mà có sấm sét.

 

Nam Hoan bị tiếng sấm dọa sợ đến hai chân mềm nhũn, nàng vốn đang dạng chân ngồi ở trên ©ôи th!t của nam nhân, đột nhiên thân thể trượt xuống nhanh chóng, đại nhục bổng cứ thế cắm vào trong hoa huyệt mảnh mai của nàng, cuối cùng chỉ còn có một nửa lộ ở bên ngoài.

 

Một dòng máu tươi từ hoa huyệt chảy xuống cùng với dâm thủy, thuận theo ©ôи th!t chậm rãi chảy xuống, thấm ướt đám lông rậm xung quanh cây gậy của nam nhân, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa đau đớn lại khẩn trương, hoa huyệt càng thêm dùng sức cắn vào cây gậy thịt của đa͙σ sĩ.

 

Hai người đồng thời phát ra tiếng rêи ɾỉ: "Ngô......"

 

ŧıểυ hồ ly lần đầu tiên nếm trải tình ái, tư thế nữ thượng vị thật sự rất khó xử, nàng lúc này chỉ cảm thấy thân thể giống như bị một thanh lưỡi dao bổ ra, đau đớn dị thường.

 

Vốn dĩ khuôn mặt đang hồng nhuận, trong nháy mắt liền trở nên trắng bệch, nàng có chút sợ hãi, không muốn tiếp tục nữa, muốn chạy trốn nơi đây.

 

Ầm ầm!

 

Lại là một tiếng vang thật lớn, bên ngoài ngôi miếu đổ nát, sấm chớp lập lòe đột ngột giáng xuống, như muốn xé rách bầu trời thành hai nửa.

 

Trong lúc sấm chớp loé lên, gian phòng tối om liên tục được ánh sáng bạc chói mắt chiếu sáng, ŧıểυ hồ ly co quắp trong lòng nam nhân, chỉ cảm thấy toàn bộ gian phòng như đang rung chuyển trong cơn bão tố rung chuyển đất trời này. Nàng sợ nhất là sấm sét, hiện tại mặc dù vẫn chưa tới thời điểm nàng độ lôi kiếp, nhưng nàng cũng chưa từng thấy mấy lần thời tiết đáng sợ như vậy.

 

Hạ thân lại vô thức siết chặt thêm một chút, ngậm chặt lấy ©ôи th!t của nam nhân không buông.

 

"Tê..." Nam nhân khẽ rên một tiếng, sau đó nhẹ nhàng giữ lấy bờ vai của ŧıểυ hồ ly, khàn giọng nói: "Hoan Hoan, ngươi cắn ta chặt quá, thả lỏng ra..."

 

Nhưng bây giờ ŧıểυ hồ ly đã hoàn toàn đắm chìm trong sự sợ sấm sét, căn bản không tâm tư nghe hắn.

 

Nam nhân vung tay lên một cái, trong phòng lại tiếp tục sáng lên, hóa ra hắn lại một lần nữa đốt lửa.

 

Dưới ánh lửa, ŧıểυ hồ ly cũng không có khẩn trương như vậy, nhưng trong hoàn cảnh sáng tỏ như vậy, dưới ánh lửa bập bùng, có thể thấy rõ tình cảnh của hai người bọn họ lúc này.

 

Đập vào mắt Giang Dư chính là khuôn mặt động tình pha chút sợ hãi của nữ nhân. Hai mắt nàng mê ly, hai má ửng hồng, nàng đang cắn chặt đôi môi của mình với vẻ thèm khát không thể nhịn nổi.

 

Xinh đẹp phi thường.

 

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc