Cuối cùng cũng tạnh được một lúc, mưa lại bắt đầu rơi, lúc Nam Hoan chăm sóc thật tốt cho ŧıểυ Thanh trở về miếu, toàn bộ người nàng đều ướt sũng.
Mưa hôm nay nặng hạt hơn hôm trước, tựa như nước mưa từ không trung chảy ngược xuống tới, thỉnh thoảng kèm theo sấm sét, giống như có điềm gở gì đó.
Nam Hoan cảm thấy rằng điềm gở này khả năng cao là Giang Dư.
Nếu như không phải tên đạo sĩ thúi này đột nhiên ghé thăm ngọn núi của bọn họ, ngọn núi này lại biến thành dạng âm u đầy tử khí như vậy sao?
Lại nói lúc này người không quen biết vẫn đang đả toạ ở chính giữa miếu, đống lửa nhóm tối hôm qua đã tắt từ lâu, sắc trời tối đen, xa xa chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của một người, hắn đang ngồi thẳng, thoạt nhìn còn tưởng đó là một pho tượng cỡ nhỏ.
“Này, đạo sĩ thúi, vừa rồi ta trở về trên núi hái được một ít trái cây, ngươi có muốn ăn không?” Nam Hoan từ trong túi y phục ướt sũng lấy ra hai quả dại ném vào trong ngực nam nhân.
Giang Dư không có lên tiếng, hai mắt nhắm chặt, chắp tay trước ngực, không có chút động tĩnh hay động tác nào.
Nam Hoan coi như hắn không muốn ăn, cũng không để ý tới hắn nữa, đi đến sau miếu tìm quyển bức hoạ mà ŧıểυ Thanh đã nói qua.
Chỉ là lật vài tờ nhìn sơ lược vài lần, trong bức hoạ, thân hình nam nữ đang giao thoa, lấy đủ loại tư thế khác nhau để quấn nhau cùng một chỗ, còn có thứ chất lỏng không biết tên thuận theo tứ chi chảy xuống, bức hoạ vô cùng dâm mỹ.
Nhìn những bức hoạ kia, khuôn mặt trắng nõn của nữ nhân bắt đầu ửng đỏ, cái này ... thì ra là thế này ...
Nhưng cái này cũng quá xấu hổ đi ... Nam Hoan cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng lại nhịn không được muốn tiếp tục cuộn xuống vài trang nữa, nghĩ đến việc tối qua nàng và đạo sĩ thúi đều cởi y phục quấn lấy nhau, tư thế mặc dù không thân mật như trong sách nhưng cũng vượt quá phạm vi tiếp xúc bình thường giữa nam và nữ.
Nhìn một chút, Nam Hoan cảm thấy mình không chỉ đỏ mặt, mà thân thể cũng bắt đầu nóng lên, giống như tối hôm qua, từ nơi tư mật cũng bắt đầu chảy ra một ít nước ở giữa hai chân.
Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, tên đạo sĩ thúi kia hình như có chút phản ứng, nói không chừng lúc này rèn sắt khi còn nóng mà câu dẫn hắn, hắn liền có thể phá giới. Nàng lại nhìn thoáng qua mấy lần, sau khi nhớ kỹ tư thế chung liền một bên cầm sách một bên cởi y phục và đi tới, nhẹ giọng nói: "Đạo sĩ thúi, ta lạnh quá, ngươi lại đốt lửa cho ta được không?"
Nữ nhân dừng lại trước mặt Giang Dư, tay lại chạm vào khuôn mặt của nam nhân một lần nữa.
Lần này rõ ràng khác với đêm qua, Nam Hoan vừa mới đặt tay lên liền cảm nhận được đầu ngón tay nóng như thiêu đốt.
"A! Mặt của ngươi thật nóng." Nàng nhỏ giọng kinh hô một tiếng, tùy tiện ném cuốn sách sang một bên, luồn ngón tay xuống cổ, móc lấy cổ áo đạo sĩ, đem chiếc đạo bào hắn mặc sáng nay cởi xuống.
Trong khoảng thời gian này, đạo sĩ thúi không nói lời nào, lông mày hắn nhíu chặt, giống như bị cái gì đó phiền toái quấy rầy, ngay cả ngọn lửa mà Nam Hoan vừa nói cũng không đốt.
Nữ nhân cũng không để ý, nhiệt độ trên người nam nhân này bây giờ nóng hơn đêm qua rất nhiều, hai bên trái phải như được thắp sáng, lúc này, vì câu dẫn du͙© vọиɠ của nam nhân này, đợi chút nữa không biết muốn nói ra cái gì sẽ cảm thấy khó xử, trời tối như vậy cũng không tệ, để nam nhân không thể nhìn thấy biểu cảm ngượng ngùng trên khuôn mặt của nàng.
Hai người trần trụi đối mặt với nhau như đêm qua, nhưng tình thế lúc này đã khác. Lần này Nam Hoan lại chui vào trong lòng nam nhân, cảm nhận được thân nhiệt nóng như thiêu như đốt, nhất là cái gậy ở giữa chân nóng hổi nhất.
"Ta nghe nói .... " Bàn tay nhỏ bé chậm rãi đặt trên vật kia của nam nhân, nữ nhân nhàn nhạt nói: "Chỗ này là ©ôи th!t của nam nhân đi? Đạo trưởng ca ca, nơi này của ngươi cho dù không có cứng lên nhưng nhìn cũng rất có ấn tượng, nếu nó có thể biến to dài ra, cắm nó vào hoa huyệt của Hoan Hoan thì có đau chết ta không?"
Sau khi nhìn cuốn sách ŧıểυ Thanh cho, Nam Hoan tựa như là mở ra thế giới mới, lời nàng nói dần dần trở nên sắc tình và hạ lưu hơn, nhưng dù sao lần đầu tiên nói ra những lời này ít nhiều cũng có chút thẹn thùng, may mắn là lúc này sắc trời đã tối, đạo sĩ nhắm mắt lại, hắn không nhìn thấy mình, hiện tại miễn cưỡng có thể hoàn toàn buông ra.
Giang Dư chỉ cảm thấy toàn thân đều ở trong lò lửa, mặc dù chưa có mở miệng, nhưng trong lòng vẫn không ngừng yên lặng đọc kinh thư chép trên núi, tận lực áp chế xúc động không tên trong cơ thể.
Nhưng sau khi đọc đoạn kinh này một ngày, nó vẫn không thể khiến hắn bình tĩnh lại, thay vào đó, hình ảnh thân thể mềm mại, trắng trẻo của nữ nhân đang vặn vẹo lung tung trước mặt hắn vẫn còn lởn vởn trong tâm trí hắn.
Bộ ngực ngạo nghễ ưỡn lên, hai đốm đỏ tươi trên bầu ngực trắng nõn, nơi tư mật thơm tho được bao phủ bởi lớp lông xõa, còn có xúc cảm từ cái lưỡi của nàng chạm vào da thịt hắn, cùng với cảm giác tê dại khi bàn tay nàng đặt lên trên thứ đó của hắn ... tất cả đều khiến thần kinh hắn căng thẳng.
Hắn không nghĩ tới mình vậy mà thật sự sẽ có du͙© vọиɠ, bất quá suy nghĩ cẩn thận cái này cũng không phải là không nhân chi thường tình, hắn hiện tại lại bị hồ ly tinh câu dẫn, làm sao lại có thể không có?
Chỉ là như thế đến nay thì khó rồi, tối hôm qua hắn suýt nữa thẹn quá hoá giận, cũng may ŧıểυ hồ ly ngốc nghếch, không phát hiện nàng biến trở về nguyên hình thật ra là do hắn động tay động chân, đêm nay nếu là lại như thế ...... Chỉ sợ là nàng sẽ sinh nghi.
Huống chi cách làm như vậy cũng là hành vi của ŧıểυ nhân.
Hắn hiện tại mới ý thức được, lúc này ŧıểυ hồ ly đang cầm ©ôи th!t của hắn trong tay, trong miệng nói những lời nói tục tĩu như vậy khiến hắn nghẹn họng, tuy rằng lời tục tĩu đối với hắn trong tiềm thức nghe có chút khó chịu, nhưng hắn có thể cảm giác được, nhiệt độ chỗ kia của hắn lại tăng lên một chút, tựa hồ như thân thể hắn còn phấn khích hơn khi nghe thấy điều này.
Sau khi chơi với đại nhục bổng một hồi, Nam Hoan cuối cùng cũng buông lỏng tay. Lúc này nàng đã ngồi xuống, tách hai chân ra ngồi ngang hông hắn, khẽ nâng cặp mông nhỏ lên, hoa huyệt vốn đã ứa ra nước của nàng đang đối diện với ©ôи th!t chưa cương cứng cũng đã chút ngẩng đầu của hắn, nàng dùng cửa huyệt nhẹ nhàng vân vê cọ xát, thỉnh thoảng vô tình hay cố ý dùng môi hoa chà xát đầu nấm.
Lúc này, thần kinh của nam nhân đang ngồi đả toạ căng như dây cung, bởi vì nhắm mắt không dám nhìn nữ nhân đang khiêu khích trước mặt nên các giác quan của hắn đều bị phóng đại vô hạn, thậm chí nữ nhân kia im lặng thở dốc cũng là một sự cám dỗ chết người.
Sau một màn câu dẫn đùa bỡn như vậy, mặc dù hắn đang hoảng loạn tụng kinh, nhưng những làn sóng cảm xúc trong đại não hắn lần lượt ập đến, cuối cùng hắn đã không thể cưỡng lại được.
Hắn là người tu tiên, lẽ ra du͙© vọиɠ phải sớm bỏ lại phía sau, nhưng giờ đây, hắn cũng không biết vì sao, nơi sâu thẳm nhất trong lòng hắn lại có một khao khát không thể cưỡng lại, khát khao được bàn tay nhỏ bé kia vuốt ve một lần nữa, thậm chí còn muốn nàng hoàn toàn ngồi xuống, dùng nơi tư mật tản ra hương thơm của nàng ngậm lấy của hắn ...
Không phải liền trở thành tiên a? Không thành cũng được, chỉ cần hắn có thể cùng nữ nhân dưới thân trải qua một đêm xuân.
Thời điểm đạo sĩ đang suy nghĩ về thiên nhân giao chiến, hắn hoàn toàn không chú ý tới chính là, gậy thịt giữa hai chân của hắn trở nên lớn hơn và còn có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường, cây gậy thịt đã to gần bằng cánh tay của đứa trẻ, chiều dài thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn. Những đường gân xanh và mạch máu không đồng đều trên thân gậy có cảm giác rung động yếu ớt, như thể chúng hưng phấn muốn bật lên.
Nam Hoan nhìn một cảnh tượng trước mắt, trợn mắt há mồm, sau vài giây chấn kinh, nàng đột nhiên tỉnh táo lại, chỉ vào cây gậy cười to: "Đạo sĩ thúi, ngươi thua rồi, chỗ này của ngươi lớn hơn rồi, sắc giới của ngươi bị phá rồi ha ha ha..."
Nam Hoan trong lòng đang hưng phấn đứng ở chiến thắng, hoàn toàn chú ý tới nam nhân trên người mình đã mở ra đôi mắt nhắm nghiền đã lâu, trong mắt tràn đầy tinh hồng, đồng tử thâm thúy, hắn nhìn thân thể trần trụi đang khoa tay múa chân trong ngực mình, hai bầu vυ" trước ngực nữ nhân lắc lư điên cuồng, đột nhiên hắn nắm lấy cổ tay non mịn của nàng, thân hình cao lớn lập tức ngã xuống, mang theo du͙© vọиɠ cùng tình cảm kiềm chế đã lâu, lập tức ngậm lấy đôi môi anh đào của nữ nhân và cắn chúng ....