"Đương nhiên là tính. Là sinh viên Đại học Nam California, cô chắc cũng đã tiếp xúc với diễn xuất, nhưng những thứ trong trường không hoàn toàn giống với thực tế, tốt nhất là nên đăng ký một khóa đào tạo diễn xuất."
Robert vừa nói vừa lục tìm trong đầu những dự án gần đây của CAA, rốt cuộn cô gái trước mắt này phù hợp với dự án nào?
Eve gật đầu, phương thức diễn xuất Đông Tây có sự khác biệt, cô không thể áp dụng nguyên xi kinh nghiệm kiếp trước của mình, mà cần học lại từ đầu và hòa nhập.
May thay, thân thể này giống như một tờ giấy trắng, có thể tùy cô thoải mái vung vẽ màu sắc.
"Ngài Owen, vậy ông đã có kế hoạch gì cho sự nghiệp diễn xuất của tôi chưa?" Giờ đến lượt Eve thử thách đối phương, điều kiện hiện tại của cô thực ra không tệ, xem người quản lý có đủ lực hay không.
Địa vị có thể không cao, nhưng năng lực và tầm nhìn phải mạnh, nếu không gặp phải một tay kém cỏi, chỉ phí thời gian.
Robert nhìn chằm chằm Eve tận mười giây mới rời mắt, "Nếu có thể, tôi muốn đào tạo cô trở thành Julia Roberts thứ hai. Tất nhiên với điều kiện là cô không kéo chân sau."
"Tại sao là Julia thứ hai, không thể là Eve đầu tiên chứ?"
Julia Roberts không phải ai cũng so bì nổi, vừa phải có đủ kỹ năng diễn xuất, lại phải có duyên với khán giả, còn cần cả may mắn và cơ hội.
Ai cũng biết cô ấy nổi tiếng nhờ 'Pretty Woman', nhưng mấy ai biết rằng trước đó một năm nàng American sweetheart này đã nhận được đề cử Oscar cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất? Lại có bao nhiêu người biết cô ấy vốn xuất thân trong một gia đình có truyền thống diễn xuất, nhờ vậy mới dễ dàng có cơ hội lên màn ảnh.
Xưa nay American sweetheart - Người tình nước Mỹ rất nhiều, từ Julia Roberts đến Meg Ryan, Sandra Bullock và Jennifer Aniston đều nổi đình đám.
Nhưng danh xưng 'Sweetheart' chẳng thể giữ mãi, kỹ năng diễn xuất mới là yếu tố then chốt.
Vì vậy Julia Roberts và Sandra Bullock đoạt được tượng vàng Oscar, đảm bảo được vị thế. Meg Ryan sau khi lớn tuổi nhàn sắc tàn phai, kỹ năng diễn xuất lại không tốt, đương nhiên sẽ bị thị trường đào thải.
Jennifer Aniston có thể đứng vững phần nhiều nhờ nhân vật Rachel trong Friends.
Eve không hề cảm thấy mình có tố chất trở thành ‘Người tình nước Mỹ’, ngoại hình của cô thực ra không phải kiểu ngọt ngào, khí chất cũng không phải kiểu dễ gần, không thể chỉ đóng vài phim tình cảm hay hài lãng mạn là đủ.
Robert nhìn thấy tham vọng trong đôi mắt Eve, diễn viên có tham vọng là chuyện tốt, như vậy mới có động lực, giống như Keanu Reeves thuộc kiểu diễn viên không có tham vọng, hầu như không có chí tiến thủ.
"Cô muốn trở thành Eve Campbell đầu tiên không phải chỉ nói suông là được, cô có độ nổi tiếng chưa? Cô có kỹ năng diễn xuất không? Khán giả, người trong nghề dựa vào đâu để nhớ đến cô, thích cô? Vì cô xinh đẹp?"
"Vì vậy đây là việc chúng ta cần làm, từng bước từng bước tiến về phía trước." Robert bổ sung: "Nói thật với cô, dù cô ký hợp đồng với người quản lý nào, cũng không thể ngay từ đầu đã đóng vai quan trọng. Trừ khi muốn đi đường tắt, cô hiểu ý tôi chứ?"
Đối với diễn viên mới, muốn có được vai diễn quan trọng là chuyện cực kỳ khó.
Eve cũng không nghĩ một phát ăn ngay thành người béo, cô chỉ có một ước mơ. Có ước mơ thì mới biết mình nên bước về đâu, không bị lạc đường.
"Để tôi nói trước tiêu chuẩn hợp đồng thông thường của CAA chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy 10% thu nhập của cô làm thù lao. Đồng thời chúng tôi sẽ tìm kịch bản cho cô, tranh giành vai diễn trong phim điện ảnh và phim truyền hình, cung cấp một số khóa đào tạo có trả phí, kênh dịch vụ,… Nếu cô quyết định ký hợp đồng, ngày mai sẽ có nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp ảnh cho cô: chính diện, góc nghiêng, cận mặt, nửa người, toàn thân, cả đen trắng lẫn có màu đều phải có."
Chưa từng đóng vai nổi bật thì muốn đạo diễn nhớ mặt, bắt buộc phải nộp những bộ ảnh tài liệu như thế, để họ có thể đánh giá từ mọi góc độ.
Nếu đã nổi tiếng, đương nhiên không cần, chỉ nhắc đến tên một diễn viên nào đó, là biết cô ấy trông thế nào.
Eve biết 10% là quy tắc trong ngành, chỉ khi nổi tiếng mới có tư cách mặc cả.
Hollywood được cái ưu điểm là không ràng buộc khắc nghiệt như showbiz Hàn - nơi hợp đồng ký mười mấy năm, lại phân chia vô lý 8-2, 9-1.
Ở đây, muốn đổi đại diện lúc nào cũng được, đổi công ty cũng chẳng sao.
Cô suy nghĩ nghiêm túc một chút rồi hỏi: "Sau khi ký hợp đồng, bao lâu tôi có thể gia nhập Nghiệp đoàn diễn viên?"
Kiếp trước mỗi khi quay phim, Eve đã rất ngưỡng mộ Nghiệp đoàn diễn viên, có nghiệp đoàn như vậy bảo vệ quyền lợi diễn viên đương nhiên thoải mái vô cùng. Diễn viên bị ức hiếp bên ngoài, có thể tìm Nghiệp đoàn diễn viên khiếu nại, đây là một trong những nghiệp đoàn có uy quyền nhất Hollywood, chỉ sau Nghiệp đoàn nhà sản xuất.
Nghiệp đoàn diễn viên thành lập năm 1933. Hiện tại hầu như bao gồm toàn bộ diễn viên nước Mỹ, diễn viên nước ngoài cũng có thể trở thành một thành viên, hưởng đãi ngộ như nhau.
Từ đàm phán cơ bản nhất, bảo vệ quyền lợi, đảm bảo môi trường làm việc, đến giúp diễn viên đòi thù lao và hỗ trợ pháp lý cho diễn viên,… đều là trách nhiệm của nghiệp đoàn.
Thậm chí trong Nghiệp đoàn diễn viên còn có rất nhiều cơ hội việc làm, hầu như mỗi đoàn phim đều sẽ đăng thông tin casting bên Nghiệp đoàn diễn viên, khi thử vai cũng sẽ có đại diện nghiệp đoàn ngồi cạnh đạo diễn tuyển diễn viên đảm bảo công bằng.
Robert nghe thấy lời này, không nhịn được cười: "Cô gái trẻ, cô nghĩ Nghiệp đoàn diễn viên muốn vào là vào được sao? Họ có ngưỡng vào đấy, và cô nghĩ gia nhập vào rồi chỉ ngồi hưởng lợi? Tỉnh lại đi, đây là nước Mỹ, chẳng ai cho không ai cái gì."
"Điều kiện gì?"
"Phải từng đóng vai chính trong một bộ phim, quảng cáo hay phim truyền hình có ký hợp đồng với nghiệp đoàn, hoặc từng làm việc ba mươi ngày trong một bộ phim cùng cấp bậc. Rất nhiều diễn viên chen chúc nhau cũng muốn gia nhập Nghiệp đoàn diễn viên, nhưng không bao gồm người mới như cô và diễn viên quần chúng."
"Diễn viên Nghiệp đoàn đều có mức lương cơ bản hạn chế. Cô nghĩ xem, đoàn phim sẽ chọn thành viên nghiệp đoàn có mức lương cơ bản hạn chế, hay là diễn viên mới chưa vào hội? Dù sao cũng không phải vai quan trọng, cho ai chẳng được, có thể tiết kiệm chút tiền đương nhiên sẽ tiết kiệm." Robert uống ngụm cà phê, tiếp tục phổ cập cho cô gái trước mặt: "Chỉ đủ điều kiện xin gia nhập thôi thì chưa đủ, cô còn phải đóng phí hội. Lúc vào hội đóng một khoản ban đầu, mỗi năm lại dựa theo thu nhập mà tiếp tục đóng. Hiện giờ một năm là 3000 đô la, diễn viên mới và diễn viên quần chúng phải diễn bao nhiêu vai mới gom đủ số tiền này?"
"3000 đô la?" Eve nhíu mày, "Đắt quá vậy."
"Ngoài 3000 đô ra, nếu cô gia nhập hội vào nửa cuối năm thì còn phải đóng thêm 58 đô la nữa. Nếu không đóng phí hội đúng hạn, sẽ bị khai trừ khỏi hội. Chỉ khi nào đóng tiền lại mới có thể trở thành hội viên lần nữa."
Eve xuyên việt qua đã hai ngày, cũng hiểu phần nào mức giá ở đây, 3000 đô là một con số không nhỏ, giờ trong tay cô chỉ có 1800 đô kiếm được từ thực tập và làm thêm mấy năm nay, cùng 350 đô la còn lại từ việc bố mẹ tài trợ cho chuyến du lịch tốt nghiệp lần này, gộp lại còn chưa tới 3000!
Cô đã cảm nhận được sự nghèo nàn của mình.
Với một sinh viên đại học Mỹ bình thường, có được 2000 đô tiết kiệm đã là khá nhiều, phần lớn đều là 'tháng nào hết tháng đó', sống dựa vào thẻ tín dụng.
Giờ vẫn có thể ở ký túc xá thêm hơn mười ngày, sau đó phải tìm nhà ở Los Angeles.
Để tiện cho việc thử vai, quay phim, chắc chắn không thể sống ở ngoại ô, chỉ có thể ở gần Hollywood, tiền thuê nhà đó không phải đắt bình thường!
Mua sắm quần áo, đào tạo, phòng gym, ăn uống những thứ này đều cần tiền.
Đúng là 'một đồng tiền làm khó anh hùng'.
Eve thầm quyết tâm, phải nhanh chóng giải quyết vấn đề tài chính, là người mang linh hồn người Trung Quốc, cô không quen với việc xài trước bằng thẻ tín dụng.
Robert nhìn ra cô gái trước mặt đang suy nghĩ, bèn lấy danh thiếp của mình ra, trên đó có địa chỉ CAA, tên và cách liên lạc với ông ta.
"Nếu cô quyết định ký hợp đồng, hãy gọi điện cho tôi, tôi sẽ để phòng pháp chế chuẩn bị sẵn hợp đồng ký kết. Hy vọng hai chúng ta có thể cùng nhau vùng vẫy ở Hollywood. Giờ tôi về lục lại dự án gần đây của công ty, xem có vai nào phù hợp với cô không."
"Vất vả cho ông phải đặc biệt tới một chuyến. Dù tôi có ký hay không, trước tám giờ tối sẽ gọi điện trả lời ông."
"Vậy thì tốt quá." Robert đứng dậy, bắt tay Eve rồi quay người rời đi.
Ông ta thật sự coi trọng cô gái này, không chỉ vì ngoại hình nổi bật, mà còn vì cô có thể liên hệ được với Evan Stoffer. Người quản lý của CAA đối ngoại đều tự xưng là đối tác, nhưng kỳ thực phân cấp nghiêm ngặt, Evan thuộc loại cao nhất, đã đóng gói thúc đẩy thành công cho bộ phim kinh điển The Matrix với Warner Bros.
Nếu Robert ký được Eve, có thể khiến Evan Stoffer nợ một ân tình. Đến lúc The Matrix ra phần tiếp theo, đương nhiên có thể để dành một suất cho nghệ sĩ dưới trướng ông ta.
Ông ta căn bản không biết mối quan hệ giữa Eve và Keanu, chỉ cho rằng Eve là con cháu của bạn bè Evan, dù không hiểu sao Evan không tự mình dẫn dắt cô. Chắc là quan hệ không quá thân.
Lúc này trong góc Cafe 84, Eve vẫn đang tính toán làm sao vượt qua thời kỳ tân binh.
Dù là diễn viên mới hay diễn viên quần chúng, thù lao chắc chắn thấp, mà cơ hội quay phim cũng rất ít, có thể một tháng cũng không diễn được mấy vai.
Vậy thì nên duy trì cuộc sống của mình thế nào?
Chẳng lẽ vừa tốt nghiệp đại học đã chìa tay xin tiền cha mẹ?
Cô không làm nổi chuyện mất mặt ấy!
Càng không thể tìm Keanu, ông chồng hờ kia cầu cứu.
Đã từng có mấy triệu đô la đặt trước mặt Eve, nhưng cô không biết quý trọng, đến khi mất đi rồi mới hối hận không kịp.
"Hollywood nhiều ngôi sao như vậy trước khi nổi tiếng đều từng làm nghề tay trái, mình cũng có thể. Cùng lắm sau này đi làm hướng dẫn viên du lịch hoặc giáo viên tiếng Trung, chắc sẽ có người thuê mình chứ?"
Eve chỉ hy vọng Robert vừa đáng tin vừa có năng lực, có thể để mình đóng thêm vài phim.
Dù sao CAA cũng là ông lớn trong làng quản lý Hollywood, tùy tiện rơi ra vài vai từ kẽ tay cũng đủ khiến mình no căng.
Cô không tiếp tục ở lại đây, mua cho Jessica một cái bánh donut rồi đi về phía ký túc xá.
"Thế nào rồi? Có ký hợp đồng không?"
Jessica ngay cả bánh donut cũng chưa ăn, đã đầy mong đợi nhìn Eve, chờ đợi tin tốt.
"Không có tiến triển gì nhiều, tớ phải tra danh bạ điện thoại, tìm các anh chị khóa trên hỏi thăm về người quản lý này, nếu không có gì bất ngờ, sẽ ký với ông ta."
Eve không hoàn toàn tin tưởng Evan Stoffer, nhỡ người quản lý siêu sao này cố tình chỉ định cho mình một kẻ tồi, vậy thì thời gian tới sẽ phải vật lộn trong bùn lầy.
Thời này chưa có Facebook, Twitter hay cách liên lạc cựu sinh viên, dù internet đã khá phát triển, nhưng chủ yếu sinh viên vẫn dựa vào sổ tay liên lạc giấy của hội cựu sinh viên.