Ở Hollywood chỉ có hai loại người: người của CAA và người khác.
Câu nói này không hề khoa trương chút nào.
CAA, tên đầy đủ là Creative Artists Agency - Công ty đại diện văn hóa và nghệ sĩ sáng tạo, không chỉ có những diễn viên như Tom Cruise, Tom Hanks, mà còn có các đạo diễn lừng danh như Steven Spielberg, James Cameron, cùng những nhà sản xuất, biên kịch, tiểu thuyết gia, vận động viên xuất sắc.
Bất kỳ hãng phim hay tập đoàn truyền hình nào muốn đầu tư vào một dự án mới, CAA đều có thể cung cấp đầy đủ nhân sự từ kịch bản đến hậu kỳ, tuyên truyền phát hành. Nhiều diễn viên lựa chọn ký hợp đồng với CAA chỉ vì nội bộ công ty đã đủ để 'tự cung tự cấp' mọi nguồn lực, từ vai diễn đến kịch bản.
Sổ cựu sinh viên mỗi năm đều được cập nhật, trên đó có ghi rõ thông tin liên hệ của cựu sinh viên các khoa thuộc USC cùng ngành nghề, chức vụ, tiện cho việc tìm kiếm thứ mình cần một cách rõ ràng.
Eve xem danh bạ của Học viện Nghệ thuật Điện ảnh, xem lần xuống, cuối cùng cũng tìm thấy một đàn anh khóa trên làm việc tại CAA. Ngoài người đội ngũ quản lý ra, CAA còn có nhiều bộ phận khác, như bộ phận tài chính điện ảnh.
Tìm được đúng người vẫn chưa đủ, quan trọng là làm sao kéo gần quan hệ. Nếu không, cho dù biết được tin tức thì người ta cũng chẳng đời nào hé lộ với một kẻ xa lạ.
Mối quan hệ cùng trường vẫn chưa đủ, nhất định phải tìm điểm giao chung chặt chẽ hơn, như chẳng hạn cùng theo một môn học hoặc cùng theo một giáo sư.
Eve soạn kỹ nội dung trong đầu rồi mới cầm điện thoại lên, nhập số máy của đối phương, bấm gọi.
"Tút tút tút"
Qua khoảng hai mươi giây, điện thoại cuối cùng cũng được bắt máy.
"Xin chào, tôi là Dalton Nathan."
Eve để tránh đối phương cúp máy, trực tiếp nói ngay: "Chào anh, em là Eve Campbell, học trò của giáo sư Mike Peiser tại USC, gọi điện muốn hỏi thăm một chút về hợp đồng ký kết với CAA."
Nghe thấy tên trường cũ và giáo sư quen thuộc, giọng Dalton lập tức dịu xuống: "Wow, không ngờ lại là điện thoại của đàn em, giáo sư Mike vẫn khỏe chứ?"
"Thầy khỏe lắm, tháng trước vừa dẫn bọn em quay một phim ngắn, rất lợi hại."
Eve kỳ thực không phải là học trò cưng của giáo sư Mike Peiser, chỉ là từng học một môn thôi, nhưng dùng ở đây để kéo gần quan hệ rất có ích.
Dù là chuyên ngành đạo diễn, sau khi tốt nghiệp chưa chắc đã làm nghề này.
Dalton hào hứng nói: "Năm ngoái anh về trường thăm thầy đã nghe nói về bộ phim ngắn này rồi, giờ có thể xem được chưa?"
"Phim đã làm thành đĩa DVD rồi, nếu anh tiện, ngày mai em đến CAA ký hợp đồng có thể mang theo cho anh." Eve khéo léo dẫn dắt chủ đề về phía mình.
Cô đến để hỏi thăm tình hình về Robert và CAA.
Quả nhiên, Dalton liền hỏi: "Em định ký với CAA? Là ký theo hình thức nào?"
"Em muốn trở thành diễn viên điện ảnh, vừa hay có người giới thiệu cho em người quản lý của CAA là Robert Owen, ngày mai định đi ký hợp đồng quản lý."
"Lựa chọn sáng suốt đấy. Giờ CAA ở Hollywood căn bản không có đối thủ, dù anh không biết sao em lại chọn làm diễn viên, nhưng không có công ty nào phù hợp với em hơn CAA. Còn Robert, anh không có ấn tượng gì sâu về người này, có lẽ ông ta là một trong những người quản lý bình thường nhất."
Nghĩ cũng đúng, Evan Stoffer sẽ không tìm một người quản lý tinh anh mạnh mẽ để dẫn dắt mình. Robert nếu thật sự có sở trường trong CAA, sớm đã leo lên rồi. Ước chừng thành tích không cao không thấp, không có đặc điểm gì.
"Vậy làm phiền anh làm việc rồi, ngày mai em đến ký hợp đồng sẽ mang DVD đến văn phòng anh."
"Cảm ơn nhiều, anh nóng lòng muốn xem tác phẩm mới của giáo sư Mike lắm rồi! Tiện thể nhắc em một câu, trong CAA việc đổi người quản lý rất dễ, em ký hợp đồng với công ty, chứ không phải với người quản lý. Nếu cảm thấy năng lực làm việc của Robert có hạn, có thể tùy ý thay đổi trong nội bộ công ty, với điều kiện là người quản lý đó đồng ý tiếp nhận."
Một ngôi sao trong CAA một năm đổi năm người quản lý cũng không phải chuyện lạ, chỉ cần họ không nhảy việc đến công ty quản lý khác là được, trong nội bộ tùy ý đổi.
Eve nhận được gợi ý, tâm trạng vô cùng tốt, "Cảm ơn anh, điều này giúp em rất nhiều."
"Anh nói toàn là kiến thức phổ thông trong ngành thôi, cô gái trẻ, em bước vào Hollywood không phải là con đường dễ dàng đâu."
"Công việc nào cũng không dễ dàng."
"Hẹn gặp ngày mai, chúc em ký hợp đồng thuận lợi."
Cúp máy xong, Eve hào hứng đứng dậy trước cửa sổ, rồi bắt đầu lục tung đống đồ linh tinh của mình.
Jessica vẫn lặng lẽ lắng nghe, thấy động tĩnh này liền tò mò hỏi: "Em yêu, anh khóa trên nói sao?"
"Robert có lẽ là kiểu người quản lý thông thường, sau khi ký hợp đồng nếu không hài lòng có thể đổi. Giờ tớ phải nhanh chóng tìm ra DVD của giáo sư Mike, không biết để đâu rồi!"
Mỗi sinh viên tham gia bộ phim ngắn đều được phát một bản DVD. Vừa để kỷ niệm, vừa có thể coi như 'tấm vé gõ cửa' khi đi xin việc.
Giờ Eve không định làm đạo diễn, đương nhiên không dùng đến.
Nếu có thể đem đi làm quà, quen một cựu sinh viên của CAA rất có lợi, đặc biệt là ở trước mặt người quản lý.
“Cậu thử nhìn dưới gầm giường xem? Hình như nhiều sách cậu toàn ném vào đó mà.” Jessica nhìn cô bạn lục lọi khắp nơi, không nhịn được nhắc nhở.
Eve dùng dây buộc tóc cột tóc lên, tự mình cúi xuống kéo ra hai thùng giấy đậy kín từ dưới giường, bên trong là đủ loại sách chuyên ngành điện ảnh và đồ đạc quay phim.
Cô không tiếp thu hết toàn bộ ký ức của nguyên chủ, lượng thông tin quá lớn, nhiều ký ức chỉ để đó không quan tâm.
"Cảm ơn Chúa, cuối cùng cũng tìm thấy rồi!" Eve tìm ra đĩa này từ tập đĩa, hôn lên bìa rồi nhanh chóng cất đi.
"Tối nay chúng ta đến quán bar ăn mừng cậu ký hợp đồng thành công nhé?" Jessica đề xuất, cô nàng vừa mới tròn 21 tuổi, đủ tuổi uống rượu hợp pháp, nên tò mò về các quán bar lắm.
Thế nhưng Eve chỉ vào mái tóc mình nói: "Xin lỗi, tớ phải đến tiệm làm tóc xử lý lại cái đầu này, trông ngu ngốc quá!"
"Đừng nói bậy, rõ ràng là rất đẹp, kiểu tóc này đang thịnh hành nhất mà!" Jessica hoàn toàn không đồng tình.
Eve là người xuyên việt từ thế kỷ 21, đối với gu thẩm mỹ hiện tại thật sự không còn hi vọng gì.
Mái tóc của nguyên chủ mới uốn được hai tháng, giờ cô đã phải đi duỗi thẳng lại, tốn tiền vô ích.
...
Từng người mặc vest chỉnh tề ra vào tòa nhà văn phòng của CAA, Eve nhìn công ty với quy mô lớn được xây dựng đối diện khu Beverly Hills đất vàng, sự bất an trong lòng cũng giảm bớt.
Đối với diễn viên, tìm được công ty quản lý phù hợp cũng giống như kết hôn vậy.
"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cô?" Cô gái trẻ mặc áo sơmi trắng và váy công sở ở quầy lễ tân nở nụ cười lịch sự.
Eve đưa danh thiếp trong tay cho cô ta, "Tôi có hẹn với ngài Robert Owen."
"Xin chờ một chút, để tôi kiểm tra."
Cô gái bấm một số trên điện thoại, kết nối với văn phòng trên lầu, trao đổi vài câu nhỏ nhẹ rồi ngẩng đầu lên: "Ngài Owen đã đến cửa thang máy tầng ba, cô có thể trực tiếp lên thẳng."
"Cảm ơn." Eve nói khẽ, "Nhân tiện... hôm nay son của cô màu đẹp quá, có thể cho tôi biết là nhãn hiệu gì không?"
"Là son mới nhất của Armani, đẹp thật à?"
"Đương nhiên!"
Eve khen xong liền đi thang máy lên tầng 3.
"Ting", cửa thang máy kêu một tiếng rồi mở ra.
Robert Owen đứng ở cửa nhìn thấy bóng hình vừa quen vừa lạ trong thang máy mà sững sờ!
Tối qua nhận điện thoại của cô gái, ông ta đã hơi lo lắng, hai diễn viên nam anh từng phụ trách, một người chê Hollywood quá khổ sở nên về nhà kế thừa nông trại, người kia thì chuyển sang theo người quản lý khác.
Vốn tưởng sẽ gặp một người nhờ quan hệ không có điều kiện gì, kết quả lại là một cô gái tốt nghiệp USC.
Diễn xuất thế nào còn chưa biết, nhưng chỉ cần ngoại hình và thân hình này thôi cũng đủ tồn tại ở Hollywood.
Trong mắt Robert lóe lên vẻ kinh ngạc, thật không ngờ chỉ thay đổi kiểu tóc mà hiệu quả khác biệt đến vậy, khả năng tạo hình quá mạnh!
Cô gái trước mặt không còn mái tóc rối như rong biển nữa, toàn thân tỏa ra khí chất sắc bén, lạnh lùng mà lộng lẫy.
Đường nét khuôn mặt tinh xảo không chút tì vết, trang điểm vừa phải, tràn đầy nét nữ tính.
"Chào ngài Owen, chúng ta lại gặp nhau rồi."
"Hôm nay cô trông như một ngôi sao thực thụ vậy. Chút nữa nhiếp ảnh gia sẽ vui lắm đây. Ngoài ra, cứ gọi tôi Robert thôi, gọi ngài Owen nghe khách sáo quá."
Sáng nay Eve đã dậy từ bảy giờ rưỡi để trang điểm, chỉ mong để lại ấn tượng tốt. Cô thực sự hy vọng người quản lý này nhanh chóng giúp mình tìm việc, bởi ví tiền đã gần cạn rồi, tối qua đi làm tóc cũng mất mấy chục đô.
Theo Robert đến văn phòng chật hẹp, Eve thấy trên bàn đã đặt sẵn hợp đồng cùng các biểu mẫu, bao gồm đầy đủ thông tin: tên, tuổi, quá trình học tập, tình trạng tình cảm, nghề nghiệp của cha mẹ… chi tiết đến đáng ngạc nhiên.
"Trước khi ký hợp đồng, tôi trang trọng hỏi một câu, cô là sinh viên USC, chắc chưa từng vào tù hay có hành vi vi phạm pháp luật nào chứ? Nếu có bất kỳ vấn đề gì, nhất định phải nói trước với tôi, như vậy chúng ta mới có thể ứng phó tốt hơn. Đỡ đến lúc cô nổi tiếng bị phóng viên đào bới, đó sẽ là vấn đề chí mạng."
Eve nghĩ trong đầu một chút, quả quyết nói: "Không, tôi chưa từng làm việc phạm pháp."
Còn chuyện kết hôn và ly hôn chớp nhoáng với Keanu Reeves, vì lý do hợp đồng bảo mật, cô không định nói ra, tránh bị Evan Stoffer gây rắc rối.
Phải biết, hồ sơ này sẽ lưu trong kho dữ liệu của CAA, thật ra cũng chẳng quá an toàn. Nếu bị kẻ có ý đồ đào bới, rất có thể ảnh hưởng cả đôi bên. Bí mật càng ít người biết càng bớt nguy cơ lộ.
Eve ký tên mình xong, liền thấy người quản lý của mình vui mừng.
"Lát nữa tôi dẫn cô đến chỗ nhiếp ảnh gia chụp ảnh, đồng thời còn có tin vui muốn nói với cô, công việc đầu tiên của cô đã được tôi sắp xếp xong."
"Công việc gì vậy?" Eve tò mò hỏi, cô thật không ngờ hiệu suất của Robert cao thế.
"Quay MV!"
Không cần quá nhiều kỹ năng diễn xuất, chỉ cần đóng vai phụ trong cốt truyện MV là được, nhàn hạ lại có tiền, đúng là công việc mơ ước của diễn viên mới.
Nhưng Robert rõ ràng nhìn thấy sự thất vọng trên mặt Eve, "Sao thế, cô không thích đóng MV à?"
"Tôi muốn đóng phim hơn, nhưng giờ đóng MV cũng tốt, ít nhất có việc làm."
"Đó mới là suy nghĩ đúng! Hơn nữa, người cô hợp tác lần này chính là các nam thần trong mơ của mọi cô gái từ Mỹ cho đến toàn thế giới. Cô sẽ bị ghen tỵ chết mất!"
Robert nói một cách thần bí, không tiết lộ rốt cuộc là ca sĩ nào.