Màn đêm bị sấm sét xé tan.
Không có sao, cũng không có trăng, chỉ mưa như trút nước kèm theo sấm chớp và sấm sét đánh vào cửa sổ của tôi.
Lần lượt từng tia ánh sáng lạnh lẽo lóe xẹt qua một cách ngông cuồng, như thể có thể quật ngã một ngọn cây cao chót vót và phá hủy một ngôi nhà bất cứ lúc nào.
Tôi không kéo rèm cửa lại mà lặng lẽ dựa vào đầu giường.
Trong ánh đèn ngủ, tôi đeo tai nghe, nhìn chăm chú vào hình ảnh nam nữ quấn quýt đan xen nhau trên màn hình điện thoại, đỏ mặt đồng thời tim tôi đập nhanh, tôi cắn chặt môi cố gắng tìm hiểu những điểm mấu chốt.
Người phụ nữ mặc váy đỏ gợi cảm quyến rũ mê người, người đàn ông Âu Mỹ cao to cường tráng ngoan ngoãn bị côc đẩy ngã lên chiếc giường đôi.
Cô ta đưa tay lên, buộc gọn gàng mái tóc dài đen xoăn, đưa những ngón tay mềm mại không xương lướt qua đáy quần của người đàn ông rồi dừng lại.
Tôi nín thở, tim đập loạn nhịp.
Người phụ nữ từ từ kéo dây kéo của người đàn ông, bộ phận sinh dục to và dài nhảy ra tát vào mặt cô ta một cái thật mạnh.
Người phụ nữ cười quyến rũ, giả vờ giận dữ, nắm lấy huyết mạch của người đàn ông bằng năm ngón tay, cúi đầu, thè lưỡi liếʍ đôi môi đỏ mọng.
Cô ta áp sát vào, ánh mắt luôn nhìn thẳng quyến rũ về hướng của người đàn ông, rất có kỹ thuật mà khéo léo hôn lên dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, rồi đến cái túi trứng, rồi từng chút một, từng li từng tí, lan dần đi lên trên ...
Cô ta nhếch cao chiếc mông, cuối cùng cũng ngậm được đầu dươиɠ ѵậŧ, ánh mắt hút hồn hấp dẫn.
Cô ta bú mυ"ŧ ngây ngất, bú vào rồi ngậm vào vừa phải mới từ từ ngậm thật sâu, nuốt vào nhả ra như liếʍ một món ăn ngon nhất trên đời, mê mẩn và ngây ngất, lòng say như điếu đổ ...
Khi tin nhắn đầu tiên của Trâu Khải nhảy hiện lên, người phụ nữ đang tăng tốc nuốt vào nhả ra, bộ phận sinh dục của người đàn ông căng phình lên giữa môi và lưỡi của cô ta, khuôn mặt của người phụ nữ bị thúc tới lún chìm vào trong, người đàn ông không kìm được mà ấn đầu người phụ nữ lên và xuống, và sau một lúc, anh ta rêи ɾỉ., rùng mình một cái và chất lỏng bắn lên.
Người phụ nữ bị sặc tới mặt đỏ bừng, rêи ɾỉ trong thần sắc mê say, sau đó vươn tay chậm rãi phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục trong lòng bàn tay, khóe mắt đỏ ửng rồi nuốt nước miếng, ngước mắt cười cào ống kính, thì thầm lí nhí không biết đang nói gì.
Sau đó cảnh quay đổi cảnh, người phụ nữ khỏa thân đứng dậy, người đàn ông da trắng nằm ngửa, đôi chân dài mở rộng, đôi mắt đen óng ánh trên khuôn mặt đẹp trai, miệng anh ta hơi mở và anh ta đang thở nặng nhọc, và người phụ nữ gợi cảm với thân hình trắng như bông tuyết ngồi trên cơ thể, đối mặt với thứ to lớn đáng kinh ngạc giữa hai chân của người đàn ông, cô ta rêи ɾỉ và nuốt chửng vào trong ...
Một số tin nhắn không đúng thời điểm của Trâu Khải không ngừng xuất hiện nhảy ra trên màn hình.
Tôi buộc phải lấy lại sự tỉnh táo, xoa xoa khuôn mặt đang nóng bừng bừng như lửa đốt, nhấn nút tạm dừng và quay lại giao diện WeChat.
Tôi liếc qua các tin nhắn ở trên.
"Chất lượng hình ảnh có tốt không? Phụ nữ ngực khủng, mông to, có dáng người tuyệt vời phải không?"
"Thật tiếc vì họ nói tiếng nɠɵạı ngữ của đảo quốc."
"Tại sao cậu cứ khăng khăng muốn những bộ phim do nam giới Âu Mỹ đóng? Cậu không cảm thấy nét thẩm mỹ mâu thuẫn sao?"
"Tôi luôn tập trung vào các nữ diễn viên, tôi không quan tâm người đàn ông đó là ai."
Tôi nhấn giữ tin nhắn đầu tiên, bấm trích dẫn và trả lời: "Cậu đang hàm ý nói ai là ngực khủng mông to, không biết ngực khủng bất lợi sao?"
Trâu Khải: "..."
Tôi tiếp tục trích dẫn tin nhắn thứ ba: “Không quan trọng, tôi không nhìn mặt anh ta, tôi chỉ nghĩ anh ta có dáng người đẹp và cơ bắp rắn chắc”.
Và cái thứ đó cũng lớn thật.
Tôi không nói ra điều đó.
Trâu Khải: "Uh, cậu thích những người đàn ông cơ bắp? Nhìn không ra nha."
"Còn rất nhiều thứ nữa mà cậu không nhìn ra đó."
Thời gian hiển thị gần 12 giờ nửa đêm.
Ngoài cửa sổ vẫn có sấm chớp sấm sét rềnh vang, mưa xối xả vẫn chưa dứt, không biết khi nào mới kết thúc.
Sau khi do dự, tôi đã thêm một bức ảnh của album tôi đã chụp vào ban đêm và gửi nó cho Trâu Khải.
“Đây là ai thế” Cậu ta hỏi, “Tại sao lại gửi nó cho tôi?”
Khi mở bức ảnh lên, đó là một bức ảnh toàn thân của một người phụ nữ trong phòng ngủ, với mái tóc dài xoăn, nét mặt quyến rũ, trang điểm tinh tế và một dáng người gợi cảm.
Người trong bức ảnh rất xa lạ với Trâu Khải, nhưng với tôi mà nói thì nó lại rất quen thuộc.
Suy cho cùng, đây là kiệt tác của tôi.
Tôi trả lời: "Mẹ kế tương lai của tôi là Tô Hương, cô ấy có đẹp không?"
Trâu Khải gửi biểu cảm cái đầu chó: "Emmm, thật là không tồi, ánh mắt thẩm mỹ của ba cậu thật là tốt."
Tôi mất hứng trò chuyện ngay lập tức: "Tôi đi ngủ đây, chúc cậu ngủ ngon!"
Nói xong, liền đăng xuất khỏi WeChat, đặt báo thức, đặt điện thoại sang một bên, nằm trên giường và đợi.
Nửa tiếng trôi qua, một tiếng trôi qua, một tiếng rưỡi trôi qua ...
Tôi thấy rằng mình không thể nào ngủ được, nhưng càng ngủ thì tôi càng tỉnh táo hơn.
Có sấm sét bên ngoài cửa sổ, và tôi cẩn thận quan sát âm thanh bên ngoài cửa.
Đến 2 giờ 13 phút sáng, cuối cùng tôi cũng nghe thấy tiếng sột soạt trong phòng khách, và sau đó là tiếng đóng cửa phòng tắm.
Thẩm Nghị đã trở về nhà.
Cuối cùng thì ông ấy cũng đã về.
Tôi ngồi dậy, nhẹ nhàng bước ra khỏi giường, nín thở dựa vào cửa và lắng nghe một cách cẩn thận.
Năm phút sau, bên ngoài cánh cửa im bặt, ông ấy trở về phòng mình, có lẽ đã ngủ say.
Tôi bước đến trước bàn trang điểm, mở chai nước hoa mới mua và xịt lên người.
Hương thơm của cây dành dành xộc lên mũi.
Lăng ŧıểυ Miêu đã từng nói với tôi rằng loại nước hoa thường dùng nhất của Tô Hương là hương thơm của cây dành dành.
Cô ấy cũng sử dụng hương thơm tương tự trong tiệm massage của mình.
Cô ấy được sinh ra vào mùa nở rộ của cây dành dành, vì vậy cô ấy có một niềm yêu thích đặc biệt với cây dành dành.
Trong tiềm thức tôi không thích mùi hương này, có lẽ do tôi ghét cô ấy nên cũng không ưa cả mùi hương này.
Trong bóng tối yên tĩnh, tôi bình ổn lại tâm thần, mở cửa, chậm rãi nhẹ nhàng tiến đến cửa ra vào, mở cổng điện, cẩn thận tắt công tắc điện chính trong phòng.