Tổ chức. Tôi không nói một lời nào. Tô Hương rủ tôi đến chỗ cô ấy ăn tối, tôi viện cớ không đi, cô ấy nhờ Lăng ŧıểυ Miêu mang đến cho tôi, đựng trong một chiếc cốc giữ nhiệt màu hồng củ sen rất đẹp, hai món và một canh, màu sắc tươi tắn, mùi thơm bổ dưỡng. , nhìn có cảm giác thèm ăn. Lăng ŧıểυ MIêu ngồi trong phòng khách ăn tối với tôi, ngoài cửa sổ mưa rào rào, hai cây cổ thụ bị gió mưa đung đưa, trời tối hẳn.
Lăng ŧıểυ Miêu nhìn chằm chằm tôi đang im lặng, chống tay lên cằm, đột nhiên thở dài: "Em khác rồi, emthật sự thay đổi rồi, với trước kia không cùng một người.” ”
Tôi ngước lên nhìn cô ấy và nói: “Nói tiếng người.”
Cô ấy nói với giọng buồn: “Em có nhận thấy rằng em đã trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều trong khoảng một tháng trở lại đây thậm chí em không còn thích chơi với chị nữa không. ? "
“Có sao ?”
"Em không nghĩ vậy ..."
Tôi nhấp một ngụm súp gà, bẻ đầu kiều mạch chua ngọt và nhẹ nhàng nói, "Gần đây em khá bận rộn với việc học của mình, chị biết đấy, chị cũng hiểu được mà, sinh viên năm hai ở trường trung học, việc học là rất khó. "
Lăng ŧıểυ Miêu" cắt "
Nói với tôi giọng điệu tích cực:" đυ. cái rắm em, em nói xem so với lúc trước khó hơn ah ? Em không phải chỉ vì chuyện của cô Tô Hương và cha em không nói trước cho em biết về bí mật củaTrấn Thương, cho nên em không vượt qua được à? "
Tôi đặt đũa xuống và lườm cô ấy:"Chị biết không cáo trạngchọc ngoáy vết thương người khác, đáng ghét. ""
Lăng ŧıểυ Miêu mở rộng vòng tay ôm ta: "Không sao, còn có chị, không có cha nữa, em còn có chị gái, là em gái của chị, chị thương em."
“Bây giờ lại muốn ôm em , trong ngoài bất nhất, hai mặt, em mới không cần chị thương. "
Cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc cào xé tôi. Cả hai cười khúc khích một lúc rồi lại im lặng.
Tôi cầm đũa chọc vào phần cơm còn lại trong bát, giả vờ lơ đãng hỏi cô ấy, "Lăng ŧıểυ Miêu, hỏi chị một câu, chị phải thành thật trả lời tôi."
"Hỏi đi."
Cô ấy rất nghiêm túc lắng nghe.
“Nếu có một người đàn ông mà mình rất thích, nhưng bên cạnh người đó lại có một người phụ nữ mà anh ta thích, người phụ nữ đó tốt hơn bảh thân, nhưng bản thân lại có lợi thế kề canh bên người đàn ông đó, chị sẽ làm gì?”
Lăng ŧıểυ Miêu chớp mắt nói: "Nam nhân có đẹp trai không?"
Tôi: "Đương nhiên."
“Hiện tại có lựa chọn nào tốt hơn, đổi tình yêu được không? "
Tôi:" Không.
Lăng ŧıểυ Miêu thở dài đau khổ: "Chị không thích để làm những việc như cướp tình yêucủa người người khác nó như một con dao hai lưỡi đau người nam nhân đó mà hơn hết là tự làm đau bản thân mình. Nhưng nếu chị thực sự thích người đó, thích ở một mức độ nhất định, chị nghĩ chị sẽ cố gắng hết sức để có được người đàn ông đó. “
“ Chiếm được trái tim của người đàn ông đó không?” Tôi hỏi .
“Bạn cũng có thể lấy được một cơ thể. "Lăng ŧıểυ Miêu bật cười," Mà này, bộ dáng của người đó thế nào? “
"36.Tốt hơn huấn luyện viên thể dục. “
Lăng ŧıểυ Miêu lâm vào du͙© vọиɠ, một lúc lâu sau mới híp mắt hưng phấn: "Nói tiếp đi, không phảilửa gần rơn sao? Sau khi làm, hắn cũng không phải là người xấu, vậy nếu chuyện thành công mà không lay chuyển được tâm người đó em nên chết tâm với người nam nhân đó. Em phải học cách từ bỏ coi như lúc đó mình bị mất trí rồi thống khoái đi tìm người khác. Trời đất, anh ta cũng không phải là người duy nhất có thân hình đẹp ,thế giới ngoài kia còn bao nhiêu người khác. ”
“ Chính là như vậy. ”Tôi nhẹ nhàng nói.
Cô ấy tò mò tiến lại gần tôi và quan sát nét mặt của tôi: "Sao, sao tự nhiên lại hỏi em vậy? Em yêu sớm à?"
Tôi lắc đầu: "Đùa gì vậy, ai mà thèm yêu sớm cơ chứ. Em muốn được nhận vào Đại học Bắc Đại, được không? "
Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi sau đó lấy đồ rồi đi xuống lầu. Trước khi đóng cửa, cô ấy liên tục nhắc nhở tôi rảnh rỗi nên chơi với cô ấy. Tôi đáp ứng liên tục. Sau khi cô ấy rời đi, tôi trở về phòng, nhốt mình trong phòng và khóa cửa lại.