Dâu Trưởng Làm Vợ

Chương 2

Trước Sau

break

Thịnh Hạ vừa tỉnh lại, đầu óc rối bời, nghe mẹ khóc lóc càng thêm nhức đầu, mới không nhịn được lớn tiếng: “Đừng khóc nữa!”

Kết quả, Dương Tĩnh Hà càng khóc thảm thiết hơn, vừa khóc vừa nức nở: “Bảo bối, con lại mắng mẹ rồi... hức hức... Mẹ biết con giận mẹ, giận mẹ vô dụng... Nhưng mẹ cũng đâu muốn vậy, năm đó mẹ với ba con...”

Thịnh Hạ cạn lời, chỉ biết thẳng đờ người nhìn trần nhà trắng toát, mặc kệ cho bên tai làn điệu than vãn ấy cứ tiếp diễn.

Những lý do ngụy biện này cô nghe từ bé đã thuộc nằm lòng, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn có người tin.

Cơ thể đau đớn, mệt mỏi rã rời, chẳng muốn nghe thêm, Thịnh Hạ kéo chăn trùm kín đầu như muốn cách biệt với thế giới.

“Ba con đã nói với mẹ là nhà họ Diêm đã đồng ý chuyện con kết hôn với con trai cả nhà họ rồi...”

Thịnh Hạ lập tức kéo chăn bật dậy, không tin vào tai mình, trừng mắt nhìn mẹ.

“Mẹ nói ai cơ?”

“Diêm Hướng chứ ai, con từng gặp rồi mà, ba con nói người ta không tệ đâu, bên ấy còn chủ động muốn kết thân với nhà mình, là mẹ năn nỉ ba con ông ấy mới chịu đề nghị với nhà họ Diêm, không ngờ đứa con cả nhà họ lại thích con thật, hôm sau đã đến tìm ba con rồi.”

Tựa như có tảng đá lớn chẹn ngang cổ họng, Thịnh Hạ toàn thân lạnh ngắt, run rẩy nhìn người phụ nữ trước mặt, môi cũng bắt đầu run theo.

“Diêm Hướng? Diêm... Diêm Vương ấy hả?”

Dương Tĩnh Hà chớp mắt ngây ngô: “Đúng rồi, con cũng biết biệt danh của người ta cơ à, đừng lo, do mọi người gọi đùa thôi chứ mẹ từng gặp rồi, người rất dịu dàng, chắc chắn sẽ đối xử tốt với con.”

Thịnh Hạ không chỉ run môi, cả người cũng run lẩy bẩy, trong mắt tràn ngập nỗi khiếp sợ.

“Bảo bối? Bảo bối, con sao vậy? Đừng dọa mẹ mà...”

Cuối cùng cũng nhận ra sắc mặt con gái tái nhợt khác thường, Dương Tĩnh Hà ngừng hẳn mấy lời than vãn, quýnh quáng gọi tên Thịnh Hạ.

Ngay lúc bà định chạy đi gọi bác sĩ, Thịnh Hạ bỗng cất tiếng, giọng nói lạnh lẽo như thể trong khoảnh khắc này, mọi hơi ấm trong cơ thể đều rời bỏ cô, giữa mùa hè mà vẫn lạnh đến thấu xương.

“Sao lại là tên đó chứ...”

So với chuyện xuyên sách, cái tin này khiến Thịnh Hạ còn tuyệt vọng hơn. Gia đình mẹ chọn cho cô cũng chẳng khá gì.

Trong trí nhớ, cô từng vô số lần phàn nàn về nhà họ Diêm khi đọc truyện năm nào.

Nguyên văn chẳng miêu tả quá nhiều về nhà họ Diêm, chỉ vài dòng lướt qua đã đủ để người đọc hiểu đây là một hào môn không hề đơn giản, càng không phải là nơi yên bình.

Nhà họ Diêm cùng thế hệ có bốn anh em trai: trưởng nam Diêm Hướng, tiếp đến là Diêm Lân, Diêm Mịch Phong và út Diêm Vinh.

Trưởng nam Diêm Hướng vừa trưởng thành đã tiếp quản sản nghiệp gia đình, thủ đoạn hơn người, trong giới nổi danh lạnh lùng.

Người thứ hai là Diêm Lân, phóng túng bất kham, chính hiệu công tử đa tình, sống phiêu bạt khắp nơi trên thế giới, thỉnh thoảng mới về nước.

Thứ ba là Diêm Mịch Phong, là minh tinh hàng đầu, mới đoạt giải Nam diễn viên xuất sắc, người hâm mộ đông đảo.

Cậu út Diêm Vinh vừa tròn mười tám, mới vào đại học năm nhất.

Nghe qua thì ai cũng xuất chúng, bề ngoài danh giá, thành đạt nhưng bên trong lại mục nát không ngờ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc