Cô vừa đau vừa thích hét lên một tiếng, đùi co giật như bị chích điện, thiếu chút nữa ngã xuống từ lồng ngực hắn. Tuy rằng lúc trước bọn họ làʍ t̠ìиɦ cô đã cao trào khá nhiều, mật huyệt lúc này vẫn co rút phun ra rất nhiều nước. Hồng ngọc kẹp trên âm đế mềm mại của cô cũng rung lên theo cao trào của cô, giống như viên ngọc đính trên thịt trai bị thô bạo mở ra trong rương châu báu, đẹp đẽ cực kỳ.
Hắn thưởng thức một hồi, ngón tay cắm trong ŧıểυ huyệt cao trào chảy nước của cô, tìm kiếm ở phần thịt sâu bên trong. Khi đầu ngón tay chưa vào thì đụng phải nộn thịt mềm ướt ở cuối. Hắn dùng đầu ngón tay tìm kiếm một chút thì cảm giác chỗ đó có mật dịch chảy ra, một cái miệng thịt nhỏ hơi mở ra, hé ra như là chào đón hắn.
Có thể rồi, hắn nghĩ. Dạy dỗ tử ©υиɠ cô trong thời gian này thành công hơn so với dự đoán của hắn. Vị trí miệng tử ©υиɠ của bé con này vốn thấp, vừa mềm mại vừa dễ chảy nước, tự nhiên thích hợp làm lọ chứa tìиɧ ɖu͙©. Tuy rằng lần đầu tiên bị xâm nhập chắc chắn sẽ đau, nhưng làm nhiều vài lần, cô gái nhạy cảm này nhất định sẽ quấn quýt lấy hắn đòi làm.
“Chúc mừng em, ŧıểυ Diệp Toa.” Hắn nghiêng mặt hôn hai má cô gái. “tử ©υиɠ nhỏ của em có thể đi vào được rồi.”
Hơi thở vốn đang dần bình ổn của cô gái ngừng một chút. Hắn chậm rãi rút ngón tay ra, gỡ cái kẹp âm đế kia rồi trìu mến nhéo hai cánh hoa đầm đìa nước của cô. Một tay ôm eo cô, vuốt ve vùng bụng trơn nhẵn của cô cùng phần ngực dưới cong mềm mại, một tay đảo quanh miệng huyệt đỏ tươi của cô. Cô chảy nhiều nước như vậy, quả thực giống như làm từ nước... Có lẽ về sau có thể dùng thứ gì đó lấp kín cô, nếu không lúc được hắn đưa ra ngoài thì phải làm sao bây giờ?
Hắn thản nhiên nghĩ vậy, ôm cô ngủ thiếp đi. Cô gái nhỏ của hắn đêm nay thật im lặng, ngoan ngoãn rúc trong lồng ngực hắn, cơ thể mềm mại thơm tho được hắn ôm vào lòng dịu dàng lại lưu luyến... Cô ngoan ngoãn như vậy thì thoải mái rất nhiều...
Trong bóng đêm, hai mắt Diệp Tắc Ni nhắm nghiền, lông mi run nhè nhẹ. Ở nơi nhìn không thấy, cô cắn chặt khớp hàm.
... Ngày mai, có lẽ chính là cơ hội cuối cùng của cô.
Ngày hôm sau, hai giờ sau khi người đàn ông rời khỏi phòng, Diệp Tắc Ni mở hai mắt. Cố gắng vực dậy tinh thần, cô ngồi dậy từ trên giường, gian nan đỡ cánh tủ xuống giường.
Cơ thể vẫn bủn rủn vô lực, cũng may ngày hôm qua tên đàn ông khốn kiếp kia không cho cô uống thuốc, ít nhiều khiến cô khôi phục một chút sức lực so với bình thường. Cô kéo cơ thể yếu ớt, vất vả kéo ghế đẩu ra đặt trên bồn rửa mặt, đỡ mặt bồn thở dốc mấy lần rồi nâng một bên, dẫm lên mặt bồn bóng loáng. Tư thế này làm cho hai chân của cô dạng rất rộng, mật huyệt hồng phấn mềm mại giống như thịt trai giữa hai chân chiếu rõ ràng trong gương. May mà cô toàn tâm đứng trên bồn rửa mặt không để ý gương, nếu không có lẽ sẽ cảm thấy xấu hổ đến nỗi toàn thân thoát lực ngã xuống.