Đám Đàn Ông Này Thật Kỳ Lạ (NP)

Chương 27

Trước Sau

break

Quả nhiên, dù đã ở bên nhau nhưng Vương Văn Văn vẫn lắc đầu từ chối. Cô không phải là kẻ trọng sắc khinh bạn đâu!

Chu Linh Khôn lùi lại một bước: "Vậy thì dẫn Tô ŧıểυ Mạt đi cùng. Anh gọi thêm mấy đứa bạn thân của anh, mọi người cùng nhau ăn được không?"

Tiện thể có thể giới thiệu Văn Văn với anh em.

Cậu hiện tại có ba bốn người bạn học cùng cấp ba, đều là những người đáng để kết giao. Dù sau này không còn thân thiết như trước vẫn thường xuyên liên lạc.

"Vậy... được thôi. Em đi hỏi ŧıểυ Mạt xem, chắc là cậu ấy không phản đối đâu."

Tô ŧıểυ Mạt rất thoải mái và dễ tính, ít khi từ chối ai. Quả nhiên, khi cô hỏi thử thì Tô ŧıểυ Mạt lập tức gật đầu đồng ý, còn buôn chuyện: "Bạn thân của Chu Linh Khôn cũng có một anh đẹp trai đấy, cao gần bằng Chu Linh Khôn, hehe, ăn cơm cùng trai đẹp thì còn gì bằng!"

Về phần Chu Linh Khôn, Tô ŧıểυ Mạt trực tiếp bỏ qua. Bạn trai của bạn thân không bao giờ là soái ca, là của riêng, là của riêng.


Dù sao, cố gắng ít chiêm ngưỡng, ít chú ý là được rồi.


"Em muốn ăn gì cứ ngồi đây chờ anh, anh đi mua cơm."

Chu Linh Khôn lấy bát đũa cho Vương Văn Văn, vẻ chu đáo ân cần ấy khiến mấy nam sinh bên cạnh cười ồ lên.

"Ối! Ối! Tình cảm quá nha! Ai da, có mua cơm giúp tớ luôn không!"

Chu Linh Khôn thấy Vương Văn Văn ngượng ngùng lập tức trừng mắt: "Thôi đi, ồn ào cái gì, cùng nhau đi mua cơm với tôi, để các cậu ấy ngồi chờ là được."

"Xí, đúng là thằng đàn ông đang yêu."

Lý Quân Chương nhún vai, lấy bộ đồ ăn cho Tô ŧıểυ Mạt.

Anh chính là "soái ca" mà Tô ŧıểυ Mạt nhắc đến, hoàn toàn chẳng hề kém cạnh gì Chu Linh Khôn, cả chiều cao lẫn ngoại hình đều rất ổn. Tô ŧıểυ Mạt thậm chí còn đỏ mặt khi thấy anh.

Bàn của bọn họ ngồi ăn cùng nhau thật sự rất thu hút. Rất nhiều người đang nhìn về phía này, nhưng vì lời cảnh cáo trước đây của Chu Linh Khôn nên mọi người không dám trắng trợn buôn chuyện, chỉ có thể lén nghị luận xem Vương Văn Văn có phải đang yêu đương với Chu Linh Khôn không, chẳng lẽ lời đồn là thật?

"Văn Văn thích ăn cà chua xào trứng và đậu Hà Lan xào thịt, thêm món thịt kho tàu sườn đi, rồi một bát canh, đúng rồi, canh ống cốt."

Chu Linh Khôn chăm sóc Vương Văn Văn đến mức tỉ mỉ cẩn thận, khiến mấy người bạn bên cạnh có chút kinh ngạc.

Đại ca Chu Linh Khôn luôn độc thân đến giờ lại là người si tình sao?

Họ cứ tưởng Chu Linh Khôn sẽ đối xử với con gái như không có gì, dù có yêu đương cũng không để bạn gái trong lòng, nhưng không ngờ lại hoàn toàn khác. Chu Linh Khôn dường như coi Vương Văn Văn như con gái mà chăm sóc khiến họ phải ê răng.

"Ngẩn người ra làm gì, các cậu ăn gì?"

"Tớ muốn bò kho và rau trộn tam ti."

"Tớ muốn rau chân vịt xào và gà con hầm nấm."

Đến khi các nam sinh bưng cơm và từng mâm thức ăn lại, mắt Vương Văn Văn và Tô ŧıểυ Mạt đều trợn tròn. Bình thường hai người họ chỉ ăn hai món, giờ tổng cộng có sáu người, mà họ bưng tận mười hai món!

Trên tường còn dán khẩu hiệu "Không lãng phí lương thực" nữa, thế này ăn sao hết!

"Sao anh biết em thích ăn mấy món này?"

Vương Văn Văn tò mò nhìn Chu Linh Khôn. Cậu dường như cái gì cũng biết, còn cô lại chẳng hiểu gì về cậu. Xem ra cô làm chưa tốt, bạn trai mình sao lại có thể không hiểu gì chứ?

"Vì anh là con sâu trong bụng Văn Văn."

!!!

Lúc ăn cơm đừng nói mấy cái đó, vừa buồn nôn vừa ghê tởm đó!

Người bên cạnh sắp "toan" chết đến nơi rồi!

Tô ŧıểυ Mạt rùng mình nổi da gà, nhưng trong lòng lại rất hài lòng về Chu Linh Khôn. Xem ra Văn Văn thật sự đã tìm được một người bạn trai tốt. Nghĩ vậy, cô đưa đũa gắp một miếng thịt gà, nhưng lại chạm phải đũa của người khác.

Cô ngẩng đầu lên, thấy Lý Quân Chương, đũa của hai người chạm vào nhau. Cô xấu hổ ngượng ngùng vội vàng buông ra: "Anh ăn đi, anh ăn đi."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc