Đám Đàn Ông Này Thật Kỳ Lạ (NP)

Chương 26:

Trước Sau

break

"Em đấy, vẫn cần hiểu anh nhiều hơn."

Chu Linh Khôn đắc ý nhướng mày. Thật ra trước đây cậu không ăn mấy món này, tất cả là vì Vương Văn Văn. Đây đều là sở thích của cô. Khi thích một người mà không có được, cậu làm những điều cô thích, như thể hòa nhập cuộc sống của cô vào cuộc sống của mình vậy.

"Được rồi, được rồi, sau này em sẽ hiểu anh hơn."

Vương Văn Văn ậm ừ gật đầu. Dù sao người ta cũng là bạn trai mình, chắc chắn phải hiểu rõ, phải đối xử tốt. Cô không phải kiểu người yêu cho vui.

"Vậy anh muốn ăn gì?"

Vương Văn Văn lại huých nhẹ Chu Linh Khôn.

"Anh ăn giống em."

Chu Linh Khôn không hề kén chọn. Cậu đưa Vương Văn Văn đến đây chỉ vì cô thích, cậu ăn gì cũng được.

"Vậy nhé, ông chủ, hai phần!"

Vương Văn Văn giơ ngón tay làm dấu hiệu với ông chủ, vẻ đáng yêu khiến Chu Linh Khôn đứng bên cạnh tủm tỉm cười.

A, Văn Văn của cậu sao có thể đáng yêu đến thế?!

...

"Này, uống chút sữa đậu nành đi."

Chu Linh Khôn cắm ống hút vào cốc sữa đậu nành, đưa đến bên miệng Vương Văn Văn. Theo thói quen, Vương Văn Văn cũng nghiêng người uống một ngụm.

Lúc này, Vương Văn Văn hoàn toàn quên mất chuyện phải giữ khoảng cách với Chu Linh Khôn ở trường, còn Chu Linh Khôn thì coi như không có chuyện gì. Dù sao cậu muốn cả trường biết Văn Văn là bạn gái của mình, những người khác xin tự giác tránh xa!

Ăn xong bữa sáng, cả hai lại chụm đầu vào nhau nói chuyện khiến đám bạn học xung quanh phải ghen tị.

Thế này mà còn bảo không yêu nhau?!

Đến giờ tan học, Tô ŧıểυ Mạt vội vàng kéo Vương Văn Văn sang một bên, thấp giọng hỏi: "Cậu có phải đang yêu đương với Chu Linh Khôn không? Hai người thật sự ở bên nhau à?"

Có vẻ có gì đó khác lạ, như thể hai người thân thiết hơn rất nhiều, hơn nữa cũng rất xứng đôi. Tô ŧıểυ Mạt là bạn thân nhất của Vương Văn Văn, trong lòng tuy có chút tò mò nhưng vẫn mong hai người hạnh phúc.

Hy vọng mối tình đầu này của hai người sẽ có một kết thúc tốt đẹp.

Đối diện với bạn thân nhất của mình, Vương Văn Văn không giấu giếm, có chút ngượng ngùng gật đầu: "Ừ, đang ở bên nhau. Tớ cảm thấy Chu Linh Khôn đối xử với tớ rất tốt... nên..."

Thật ra có rất nhiều nguyên nhân, dù là ý nghĩ của bản thân hay tác động từ bên ngoài khiến cô tự nhủ rằng ở bên Chu Linh Khôn là lựa chọn tốt nhất.

Quan trọng nhất là cô có thể cảm nhận được tình yêu của Chu Linh Khôn. Đúng vậy, là tình yêu, chứ không phải thích hời hợt.

Cô không biết vì sao Chu Linh Khôn lại có tình cảm sâu sắc và mãnh liệt đến vậy với cô, nhưng được một người yêu sâu đậm như thế hẳn là nên cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

"Vậy thì tốt."

Tô ŧıểυ Mạt vỗ vai Vương Văn Văn ra vẻ người từng trải, nhưng thực chất vẫn là một cô gái chưa từng yêu đương: "Tớ thấy Chu Linh Khôn đối xử với cậu rất tốt, hơn nữa lại còn đẹp trai. Yêu đương với cậu ta không có gì hại cả. Nhưng... lỡ đâu có người mách lẻo với thầy cô không? Chuyện lần trước đã khiến người ta ghê tởm lắm rồi."

"Chắc là không đâu nhỉ?"

Lần trước, Chu Linh Khôn hiểu lầm cô và học trưởng Hứa Tòng Khê ôm nhau, cô đã giải thích rõ ràng. Vì mấy nữ sinh khác muốn đánh cô nên học trưởng Hứa Tòng Khê mới giúp đỡ.

Nghe Chu Linh Khôn kể cậu đã đi dạy cho đám nữ sinh kia một bài học. Không biết là dạy thế nào, nhưng chắc chắn sẽ không đến tìm cô gây phiền phức nữa.

Vương Văn Văn cảm thấy mình hơi tệ, không muốn quá phô trương mối quan hệ giữa cô và Chu Linh Khôn ở trường là vì học trưởng Hứa Tòng Khê.

Cô sợ Hứa Tòng Khê biết chuyện sẽ buồn.

...

"Trưa nay cùng anh đến nhà ăn nhé?"

Lần nào Vương Văn Văn cũng đi cùng Tô ŧıểυ Mạt, Chu Linh Khôn đã phản đối rất nhiều lần, nhưng Vương Văn Văn nói không thể bỏ rơi Tô ŧıểυ Mạt một mình.

"Không được, em muốn đi cùng ŧıểυ Mạt."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc