Cứu Nhầm Trùm Xã Hội Đen (H)

Chương 24

Trước Sau

break
Ba ngày sau, Lục Tự đưa Lâm Cẩn đến bệnh viện Quảng Từ để tái khám, thấy không có vấn đề gì, trái tim treo lơ lửng của anh mới dần dần bình tĩnh lại.
Đi ra khỏi bệnh viện, anh lại làm theo yêu cầu của Lâm Cẩn, dẫn cô đi ăn mì lạnh tại nhà hàng Tứ Như Xuân trên đường Thánh Mẫu Viện.
Từ xa, đã có thể thấy trước cửa nhà hàng đặt hai nồi sắt lớn, đang nấu chè trôi nước An Huy.
Lục Tự mua cho Lâm Cẩn một phần chè trôi nước, để cô ăn trong lúc chờ mì lạnh, anh thì đứng xếp hàng dài mua hai lạng bánh bao nhân thịt tươi.
"Chút nữa muốn đi xem phim không?" Người đàn ông nhìn khuôn mặt tròn trịa của Lâm Cẩn, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên.
Dạo gần đây, khắp phố phường đều có thể thấy con chuột nước ngoài đó, nghe nói là ngôi sao hoạt hình, chắc cô cũng sẽ rất thích.
Kể từ khi bộ phim ra mắt, chuột Mickey đã trở thành cơn sốt ở Thượng Hải, tạp chí Lương Hữu cũng đăng rất nhiều hình ảnh về chuột Mickey.
Trong đó có một bức ảnh sử dụng kỹ thuật ghép, kết hợp hình ảnh của chuột Mickey và “Pluto” với nhau, nói rằng chuột Mickey cũng là người hâm mộ của báo Lương Hữu, khiến doanh số của tạp chí đó tăng đáng kể.
Đủ để thấy mức độ nổi tiếng của chuột Mickey ở Thượng Hải.
Lâm Cẩn dừng tay múc chè trôi nước, hừ một tiếng rồi trả lời: "Không đi."
Cô không phải là kiểu con gái gọi đến là đến, đuổi đi là đi đâu.
Đến tận bây giờ tên lưu manh này vẫn chưa giải thích lý do tại sao dạo trước không đến tìm cô.
Là không thể giải thích hay là không thèm giải thích với cô?
Không lâu sau, mì lạnh được mang lên bàn, trên mì rưới sốt đậu phộng, sốt mè, giấm gạo và dầu ớt.
Người đàn ông cúi đầu, cầm đũa trộn mì, hàng mi dài hơi cụp xuống tạo nên một cái bóng mờ mờ, gương mặt đẹp trai với những đường nét rõ ràng đầy sự tập trung.
Như thể trộn mì cho cô là việc quan trọng nhất trên đời vậy.
Mì được trộn xong, Lục Tự đưa đĩa mì cho Lâm Cẩn rồi đẩy tất cả các đĩa nhỏ đựng thịt gà, sườn heo, thịt cay đến trước mặt cô, để cô tự chọn.
Cả bữa ăn, Lâm Cẩn vẫn không nhận được lời giải thích nào, cô tức giận bĩu môi, nghiến răng thề rằng sẽ không bao giờ đi cùng tên lưu manh này nữa.
Anh dựa vào vẻ ngoài đẹp trai mà thoả sức bắt nạt cô.
Lục Tự chỉ nghĩ rằng tối nay Lâm Cẩn có việc bận vào nên không nói gì thêm, gọi nhân viên nhà hàng chuẩn bị thanh toán.
Sau khi thanh toán, anh ngẩng đầu lên, hình như chợt nghĩ ra điều gì đó nên lấy ra một chiếc khăn lụa từ trong túi đưa cho Lâm Cẩn.
Lâm Cẩn bĩu môi, không tình nguyện nhận khăn, mở ra, phát hiện đó là một bức tranh được cắt từ những chiếc lá xanh sóng nhẹ, dưới cây hòe có những khoảng trống đan xen, một đôi nai nhỏ sừng dài đang dạo chơi một trước một sau, thư thái bước đi.
Mặt lá mỏng manh trong suốt, kỹ thuật tinh xảo, có nét đẹp uyển chuyển đặc trưng của nghệ thuật cắt giấy phương Nam.
"Mấy ngày trước về Hoài Âm, tôi mua ở một quầy hàng ven đường." Lục Tự nghĩ một lúc, sợ cô hiểu lầm nên giải thích: "Tôi về có việc."
Lần trước đến tìm cô, thấy tay cô bị thương nên hơi gấp, quên đưa cho cô luôn.
Thực ra trong thời gian ở Hoài Âm, anh cũng rất nhớ cô.
Lâm Cẩn cầm cuống lá mỏng manh, tay cô nhẹ nhàng run lên, hóa ra không phải anh cố tình không đến tìm cô mà là anh có việc bận, giải thích đơn giản như vậy thôi đủ đủ làm đầu óc đang suy nghĩ loạn xạ của cô sáng tỏ.
Cô cẩn thận gấp chiếc lá lại vào trong khăn tay, hừ một tiếng với người đàn ông: "Tôi không muốn xem chuột Mỹ đâu, tôi muốn đi Grand World chơi."
"Nhưng tôi lại muốn xem cùng em." Người đàn ông nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm, giọng điệu nghiêm túc: "Hay là tôi đi Grand World với em rồi em đi xem phim với tôi, được không?"
Lâm Cẩn vui thầm trong lòng.
Như vậy là có thể gặp nhau thêm hai lần nữa rồi.
Thôi được, miễn cưỡng đồng ý với anh vậy.
Vì thế cô gật đầu với người đàn ông, giả vờ tỏ ra rộng lượng: "Được, nhưng mà Lục Tự à, anh phải đi Grand World với tôi trước."
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc