Cưới Nhầm Quân Nhân, Bị Đại Ca Cấm Dục Cưng Chiều Đến Nghiện

Chương 30

Trước Sau

break

“Con lại tới đây làm gì?”

“Hồ sơ xin kết hôn của con đã được duyệt chưa ạ?”

Lục Đức Chiêu trợn mắt suýt nữa không tin vào tai mình.

“Con nằm mơ à, thẩm tra kết hôn mà nhanh được vậy sao? Không có mười ngày nửa tháng thì đừng có mà mơ, về đi, có tin gì tôi sẽ báo.”

“Con không chờ được một ngày nào hết, có người muốn bắt vợ con đi rồi.”

Lục Đức Chiêu sửng sốt: “Nó phạm tội à?”

“Cô ấy ngoan lắm, ba đừng có rủa cô ấy, là do Ban thanh niên trí thức muốn đưa cô ấy đi vùng kinh tế mới.”

Lục Đức Chiêu không nghĩ đến tình huống này.

Nhà họ Lục từ đời ông nội đã toàn người trong quân đội, ông và mấy người anh em đều là quân nhân, ba người con trai của ông, hễ vừa đến tuổi trưởng thành đã bị ông đẩy vào bộ đội, chưa từng lo đến chuyện đi lao động nông thôn hay vùng sâu vùng xa.

“Con mặc kệ, nếu Mạt Ly mà bị đưa đi vùng kinh tế mới, thì cả đời này con sẽ giữ mình vì cô ấy, không lấy ai khác!”

Lục Đức Chiêu tức đến mức râu tóc dựng ngược.

Hết cách, vì sợ con trai ế đến già, ông đành phải hạ mình đi nhờ vả, xin xỏ đường sau.

Đến chiều, hồ sơ điều tra lý lịch của Giang Mạt Ly đã được đặt trên bàn làm việc của Lục Đức Chiêu.

Sau khi xem xong, ông gọi con trai vào văn phòng, mặt mày nghiêm trọng.

“Chuyện cưới xin này, ba không đồng ý!”

Lục Trình vừa nghe Lục Đức Chiêu không đồng ý chuyện hôn nhân, nét mặt càng nghiêm khắc hơn cả ông ấy: “Dựa vào cái gì mà không đồng ý?”

“Dựa vào việc tao là cha mày!”

“Cho dù ông là cha tôi, chuyện hôn nhân của tôi cũng không đến lượt ông quyết định!”

“Má cái thằng, mày định tạo phản đấy à?”

Thấy Lục Đức Chiêu tức đến đỏ mặt tía tai, Lục Trình cũng nhận ra cãi nhau như vậy không giải quyết được vấn đề.

Anh hạ giọng lại: “Ông nói thử xem, vì sao không đồng ý? Mạt Ly có điểm nào khiến ông không hài lòng?”

Thấy con trai chịu xuống nước, lửa giận của Lục Đức Chiêu cũng dịu đi không ít.

“Cô ta bị đàm tiếu quá nhiều! Tự mày nhìn đi, viết cả thành sách cũng không hết chuyện xấu, trên đời này phụ nữ chết hết rồi sao? Mày lại đi thích một đứa như thế?”

“Tuy ông là cha tôi, nhưng cô ấy là mẹ tương lai của con tôi, ông nên lịch sự với cô ấy một chút.”

Lục Đức Chiêu: “……”

Lục Trình cầm lấy tập hồ sơ điều tra lý lịch mà Lục Đức Chiêu ném trước mặt anh, càng xem càng tức.

“Đây toàn là thứ nhảm nhí gì thế này, toàn lời đồn từ mấy bà lắm chuyện, có gan thì nói trước mặt tôi xem, tôi xé miệng họ ra không chừng.”

“Mày thôi ngay cái kiểu lươn lẹo trước mặt tao đi, một người phụ nữ đầy rẫy tật xấu như thế, dù tao có đồng ý, tổ chức cũng không duyệt đâu, mày sớm từ bỏ cái ý định đó đi! Theo tao thấy, Mạnh Vi rất tốt, hợp với mày, lấy con bé đi là vừa.”

“Muốn lấy thì tự ông lấy, tôi không lấy. Dù sao mẹ cũng thích cô ấy, hay ba người các người sống chung với nhau luôn đi.”

Lục Đức Chiêu nổi trận lôi đình: “Con mẹ mày, mày nói nhăng cái gì đấy! Lục lão tam, mày đừng ép tao tẩn mày ngay trong văn phòng!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc