Cưới Nhầm Quân Nhân, Bị Đại Ca Cấm Dục Cưng Chiều Đến Nghiện

Chương 29:

Trước Sau

break

“Giờ phải làm sao đây?” Lý Hồng Anh lo lắng đến mức mặt mày ủ dột.

Nhìn Giang Tình từ đầu đến cuối đều giữ vẻ điềm tĩnh, Giang Mạt Ly không khỏi hoài nghi, chuyện này rất có thể là trò của cô ta.

Chậc, quyết tâm phải đẩy mình xuống nông thôn cho bằng được à?

Giang Mạt Ly ném một câu: “Rút thăm đi, ai rút trúng thì người đó đi.”

“Không được” Giang Đại Hải lập tức phản đối.

Ông sợ nếu Giang Mạt Ly rút trúng lá thăm thì ông chẳng còn cách nào che chở cho con gái ruột.

Còn Lý Hồng Anh thì vẫn như thường lệ, ngoài việc sốt sắng lo lắng thì chẳng nghĩ ra được cách nào.

Giang Tình cũng không đồng ý rút thăm, dù gì thì cô ta cũng có năm mươi phần trăm khả năng bốc trúng lá đi về nông thôn.

"Vẫn còn ba ngày, chưa cần quyết định vội, còn Mạt Ly, mấy hôm nữa nhà họ Trương đến dạm hỏi, nếu chị ấy lấy chồng thì cũng không cần phải lo chuyện đi vùng kinh tế mới nữa."

Thì ra là đang chờ cô rơi vào bẫy.

Người mà Trương Gia Minh muốn cưới là Giang Tình, người đến dạm hỏi cũng là vì Giang Tình, chẳng liên quan gì đến cô cả.

Nếu không gả được ra ngoài, cô chỉ còn con đường hoặc là đi nông thôn, hoặc là vào trại cải tạo lao động.

"Thế còn Tiểu Tình, người yêu của con khi nào thì đến nhà ra mắt để mẹ và chú Giang con gặp mặt?"

"Chắc trong vài ngày tới."

Lý Hồng Anh không giấu được lo lắng, "Nếu con bị đưa đi vùng kinh tế mới, không biết cậu ấy có sẵn lòng chờ con quay về thành phố không nữa."

Giang Tình không nói rõ, chỉ hờ hững đáp, "Đến đâu hay đến đó."

"Ơ, Tiểu Bằng đâu rồi?"

Thấy Giang Bằng không có trong nhà, Lý Hồng Anh không khỏi thắc mắc.

"Thằng ranh đó chắc lại chạy đi rong chơi rồi."

Giang Đại Hải lắc đầu khó chịu, giờ ông chẳng còn tâm trí đâu mà quản con trai, cả đầu đang rối bời vì chuyện phải cử ai xuống vùng kinh tế mới.

Bên ngoài khu đại viện của Quân khu thành phố.

“Anh... anh rể, anh rể!”

Thấy Giang Bằng đang vẫy tay gọi mình, Lục Trình nheo mắt lại, bước chậm rãi về phía cậu.

“Sao cậu lại ở đây?”

“He he, anh rể, em đến tìm anh đó.”

Lục Trình không để lộ cảm xúc: “Sao cậu biết tôi ở đây?”

Giang Bằng gãi đầu: “Em đoán thôi, nếu anh là lãnh đạo của anh Gia Minh, lại còn đi xe quân đội, mấy người cấp lớn như anh, chẳng phải đều ở trong khu đại viện này sao? Nên em qua đây thử vận may.”

Lục Trình bật cười: “Cũng lanh đó, biết suy nghĩ.”

Được khen, Giang Bằng không giấu nổi vẻ vui mừng, cười toe toét nhưng nhanh chóng nhớ ra chuyện chính, cậu vội vàng lấy sổ hộ khẩu ra.

“Anh rể, xảy ra chuyện lớn rồi! Ban thanh niên trí thức định bắt chị em đi vùng kinh tế mới, đây là sổ hộ khẩu nhà em, anh mau làm đăng ký kết hôn với chị ấy đi, cưới xong là khỏi phải đi rồi!”

Lục Trình lật sổ hộ khẩu ra, tìm đến trang ghi tên Giang Mạt Ly.

Chỉ cần nhìn thấy tên vợ tương lai, trong lòng Lục Trình đã thấy hân hoan không nói nên lời.

Lúc này, Lục Đức Chiêu vừa họp xong trở về văn phòng, thấy Lục Trình đang ngồi ngay ngắn trên sofa, sắc mặt lập tức sa sầm.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc