Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ

Chương 32

Trước Sau

break

“A!”

Quý Dĩ Ninh vừa kêu lên thất thanh, lại bị Thẩm Yến Chi cưỡng hôn. Cô nhận ra Thẩm Yến Chi định làm gì, không thể che giấu vẻ hoảng sợ và căm ghét, cô muốn đẩy anh ta ra nhưng hai tay lại bị anh ta giữ chặt trên giường, thân thể nặng nề của anh ta cũng đè xuống.

“Cút đi, đừng làm tôi hận anh!”

Thấy vẻ thù hằn hiện lên trong mắt Quý Dĩ Ninh, Thẩm Yến Chi nắm lấy cằm cô: “Dĩ Ninh, chiêu này vô dụng, dù em hận anh thì anh cũng phải để em mang thai con anh, chỉ như thế thì mới không có chuyện em cứ muốn thoát khỏi anh.”

“Anh cho là trong tình huống bây giờ, tôi sẽ sinh con cho anh sao? Dù có thai thì tôi cũng sẽ không để nó sinh ra trên cuộc đời này đâu!”

“Không sao, nếu em phá thì chúng ta sẽ tiếp tục mang thai, cho đến khi em đồng ý sinh con thì thôi!”

Sự điên cuồng trong mắt Thẩm Yến Chi khiến Quý Dĩ Ninh biết những gì anh ta nói là thật, cô không kìm được nỗi sợ hãi lớn lao dần bao phủ cõi lòng.

“Đồ điên! Anh là đồ điên!”

“Dù anh điên cũng chỉ điên vì em mà thôi!”

“Xoẹt!”

Quần áo của Quý Dĩ Ninh bị xé rách, lộ ra dây an toàn xanh nhạt và da thịt trắng nõn.

Cảm giác lạnh lẽo ập tới khiến Quý Dĩ Ninh vô thức run lên, cả người cô không kìm được cơn run. Nhìn thấy đường cong ẩn hiện trước ngực cô, hai mắt Thẩm Yến Chi trở nên u ám, anh ta cúi người hôn lên xương quai xanh của cô.

“Đừng chạm vào tôi!”

Quý Dĩ Ninh cố sức giãy giụa, chỉ là thân thể bị Thẩm Yến Chi ngăn cản, sức mạnh của đàn ông và phụ nữ khác biệt trời sinh khiến cô không có bất kỳ khả năng chạy thoát nào. Chỉ có sự chê ghét và phẫn nộ hiện rõ trên mặt cô mà thôi, bị anh ta chạm vào một chút thôi, cô cũng thấy buồn nôn tới mức tận cùng.

“Dĩ Ninh, lần này em có từ chối cũng vô ích thôi!”

Chỉ khi để cô mang thai con mình thì cô mới có thể ở lại bên cạnh anh ta.

Ép bản thân chịu đựng ánh mắt căm ghét của Quý Dĩ Ninh, Thẩm Yến Chi cúi đầu hôn lên môi cô, nhưng sau đó môi anh ta bị Quý Dĩ Ninh cắn một cái thật mạnh, vị máu tươi loang ra trong khoang miệng của hai người.

Thẩm Yến Chi buông cô ra, lau vết máu bên môi rồi cười lạnh, nắm lấy cằm ép cô nhìn mình.

“Dĩ Ninh, hôm nay em không thoát được đâu.”

Chỉ là khi anh ta cúi đầu lại hôn lên xương quai xanh của cô, đột nhiên có tiếng gõ cửa rầm rầm vang lên từ bên ngoài.

“Cậu chủ, chú ba của cậu tới đây.”

Thẩm Yến Chi nhíu mày nghi ngờ, từ trước tới nay Thẩm Tứ không hề tới đây, sao bỗng dưng hôm nay lại tìm mình? Sau khi nghĩ ngợi, anh ta hạ giọng nói vọng ra: “Tôi biết rồi, nói với chú út là tôi sẽ xuống ngay.”

Sau khi người hầu đi rồi, Thẩm Yến Chi cúi đầu nhìn Quý Dĩ Ninh: “Chờ tôi về.”

Quý Dĩ Ninh quay đầu đi không nói chuyện với Thẩm Yến Chi, anh ta cũng không ép cô trả lời, sau khi buông cô ra, anh ta sửa lại quần áo rồi rời khỏi phòng ngủ. Cho đến khi cửa đóng lại, Quý Dĩ Ninh mới thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như vừa thoát nạn. Cô vội vã đi đến bên cửa sổ, nhìn thảm cỏ được chăm sóc tỉ mỉ, cô do dự rồi nhắm mắt nhảy xuống…

Về phía Thẩm Yến Chi, khi anh ta bước xuống lầu thì Thẩm Tứ đã lạnh lùng ngồi trên sofa. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, chợt, Thẩm Yến Chi thấy hơi thấp thỏm.

“Chú út, hôm nay chú tới đây vì chuyện gì…”

“Chuyện giữa cậu và nữ thư ký kia là sao vậy?”

“Hả?”

Thẩm Yến Chi khó nén được vẻ kinh ngạc trong mắt, cứ ngỡ mình nghe nhầm, tại sao Thẩm Tứ lại biết chuyện này?

“Tôi không muốn lặp lại lần nữa, tôi nghe nói cậu và người phụ nữ đó có con rồi. Cậu cũng biết hậu quả nếu đàn ông nhà họ Thẩm ngoại tình sẽ là gì đúng không?”

Sắc mặt của Thẩm Yến Chi tái nhợt ngay tức khắc, nhìn Thẩm Tứ bằng đôi mắt đầy hoảng hốt.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc