"Tử Câm ca ca, chúng ta đến rồi, mau đi vào trong!"
Tô Tử Câm dùng sức hất tay nàng, ném nàng ra xa mấy bước.
"Muội là người bất tử?"
Thẩm Mộc Nhiễm cũng không kinh ngạc, khuôn mặt cúi thấp lộ ra một nụ cười quỷ dị.
"Tử Câm ca ca, bây giờ huynh mới phát hiện sao?"
Toàn thân Tô Tử Câm run lên, nàng không thể tin được, một quyết định sai lầm của nàng lại khiến Thẩm Mộc Nhiễm biến thành thế này!
"Muội. . ."
Nàng nhớ lúc Thẩm Mộc Nhiễm giới thiệu về người bất tử với mình, vẻ mặt muội ấy có chút bi ai mất mát, nàng rốt cuộc cũng rõ vì sao Thẩm Mộc Nhiễm lại mang nàng tới nơi này!
Người bất tử là quân cờ bất tử của Tử Bất Sinh, phải nghe lệnh lão!
Cho nên vốn dĩ Thẩm Mộc Nhiễm vẫn rất bình thường, sau khi dẫn Tử Bất Sinh rời đi lại trở nên rất khác thường.
Nhất định là muội ấy bị Tử Bất Sinh đuổi theo, sau đó khống chế.
"Bây giờ ngươi mới phát hiện à, có phải quá muộn rồi không?"
Giọng nói của Tử Bất Sinh truyền đến từ phía sau Tô Tử Câm, nàng nheo mắt lại, quay đầu, nhìn thấy Tử Bất Sinh từ trong bóng tối đi tới.
Khuôn mặt đầy nếp nhăn cười vô cùng dữ tợn.
"Chỉ Hề ơi là Chỉ Hề, ngươi thông minh một đời, hồ đồ nhất thời! Ha ha ha. . ."
Tử Bất Sinh đi đến gần Tô Tử Câm, gần như bức nàng lùi về phía dung nham.
"Đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, ta còn tưởng rằng muốn bắt ngươi còn phải tốn rất nhiều công sức cơ đấy!"