Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh

Chương 481 - Thâm Nhập Hang Hổ (7)

Trước Sau

break
Tô Tử Câm nhíu mày, trong lòng sinh nghi, nàng bỗng dừng lại.

Thẩm Mộc Nhiễm quay đầu, kinh ngạc hỏi nàng: "Sao huynh không đi nữa?"

"Tại sao chúng ta lại đi xuống dưới?"

"Lối ra ở phía dưới, có phải rất bí mật không?"

Thẩm Mộc Nhiễm nở một nụ cười rất quỷ dị.

"Tử Câm ca ca, mau đi cùng muội, chúng ta lập tức có thể ra ngoài."

Sự nghi hoặc trong lòng Tô Tử Câm càng sâu, nàng đột nhiên vươn tay bổ về phía Thẩm Mộc Nhiễm.

Nàng muốn đánh muội ấy ngất xỉu.

Nhưng trong nháy mắt, Thẩm Mộc Nhiễm bỗng ôm lấy Tô Tử Câm, dùng sức đẩy nàng tới giữa cầu thang.

Thẩm Mộc Nhiễm ôm Tô Tử Câm rất chặt, hai người rơi từ trên cầu thang xuống.

Tô Tử Câm kinh hãi, rốt cuộc. . . Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Thẩm Mộc Nhiễm ôm nàng, nàng không thể động đậy, cơ bản là không ngừng việc rơi xuống được.

Vảy rồng không cảm nhận được sát ý cũng không thể khởi động tác dụng bảo hộ.

Thẩm Mộc Nhiễm không muốn giết nàng, chỉ muốn mang nàng tới một nơi nào đó.

Còn mang tới chỗ nào thì Tô Tử Câm không biết, nhưng nhất định không phải lối ra!



Nhưng nếu cứ nhảy xuống như thế, ở chỗ cao như vậy, hai người đều sẽ tan xương nát thịt mất?

Tô Tử Câm dùng sức tránh thoát, nhưng mà Thẩm Mộc Nhiễm lại gắt gao ôm lấy nàng, càng ôm càng chặt.

Gió thổi vù vù bên tai, hai người rơi thẳng xuống.

Dần dần, Tô Tử Câm nhìn thấy mặt đất phía dưới.

Dưới đất là một mảnh tối đen, phía trên có rất nhiều vết nứt, trong vết nứt dường như có dung nham nóng chảy đang chuyển động.

Mắt thấy hai người sắp ngã xuống đất, Thẩm Mộc Nhiễm bỗng nhiên xoay người, đệm phía dưới Tô Tử Câm.

"A. . ."

Thẩm Mộc Nhiễm hét thảm một tiếng, rơi xuống đất, cả người bị Tô Tử Câm đè nặng, xương cốt vỡ nát, thân thể cũng muốn vỡ vụn.

Tô Tử Câm khiếp sợ đứng lên, xoay người kiểm tra Thẩm Mộc Nhiễm.

Điều khiến Tô Tử Câm khiếp sợ là Thẩm Mộc Nhiễm lại không chết.

Ánh mắt nàng tan rã, nhưng xác thực là vẫn còn sống.

Dần dần, Thẩm Mộc Nhiễm ngồi dậy, tay vẫn nắm chặt Tô Tử Câm.

"Tử Câm ca ca, chúng ta đến rồi, mau đi vào trong!"

Tô Tử Câm dùng sức hất tay nàng, ném nàng ra xa mấy bước.



"Muội là người bất tử?"

Thẩm Mộc Nhiễm cũng không kinh ngạc, khuôn mặt cúi thấp lộ ra một nụ cười quỷ dị.

"Tử Câm ca ca, bây giờ huynh mới phát hiện sao?"

Toàn thân Tô Tử Câm run lên, nàng không thể tin được, một quyết định sai lầm của nàng lại khiến Thẩm Mộc Nhiễm biến thành thế này!

"Muội. . ."

Nàng nhớ lúc Thẩm Mộc Nhiễm giới thiệu về người bất tử với mình, vẻ mặt muội ấy có chút bi ai mất mát, nàng rốt cuộc cũng rõ vì sao Thẩm Mộc Nhiễm lại mang nàng tới nơi này!

Người bất tử là quân cờ bất tử của Tử Bất Sinh, phải nghe lệnh lão!

Cho nên vốn dĩ Thẩm Mộc Nhiễm vẫn rất bình thường, sau khi dẫn Tử Bất Sinh rời đi lại trở nên rất khác thường.

Nhất định là muội ấy bị Tử Bất Sinh đuổi theo, sau đó khống chế.

"Bây giờ ngươi mới phát hiện à, có phải quá muộn rồi không?"

Giọng nói của Tử Bất Sinh truyền đến từ phía sau Tô Tử Câm, nàng nheo mắt lại, quay đầu, nhìn thấy Tử Bất Sinh từ trong bóng tối đi tới.

Khuôn mặt đầy nếp nhăn cười vô cùng dữ tợn.

"Chỉ Hề ơi là Chỉ Hề, ngươi thông minh một đời, hồ đồ nhất thời! Ha ha ha. . ."

Tử Bất Sinh đi đến gần Tô Tử Câm, gần như bức nàng lùi về phía dung nham.

"Đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, ta còn tưởng rằng muốn bắt ngươi còn phải tốn rất nhiều công sức cơ đấy!"
break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc