Cửa huyệt phấn nộn căng chặt co rút, nam căn đỏ tím to dài đang không ngừng xâm chiếm nơi sâu nhất bên trong hoa huyệt, nhanh chóng thọc vào rút ra, hung hăng va chạm, đỉnh quy đầu hung hăng nghiền nát hoa tâm.
“A a…… Điểm nhẹ a…… Ân ân a a……” Lan Cơ bị cắm cho đến mức dâm thủy chảy ròng ròng, rêи ɾỉ không thôi, hoa huyệt sưng trướng vô cùng, địa phương giao hoan giữa hai người một mảnh lầy lội nhớp nháp, khu rừng đen tuyền đều bị dâm thủy làm cho ướt đẫm.
“Ân, vừa rồi không phải còn nói Bổn vương cắm nàng thực thoải mái sao?” Hiên Viên Cảnh Hoằng nghe thấy thanh âm da^ʍ đãиɠ của người ở dưới thấy, nhịn không được túm lấy hai chân của nàng đang đặt trên vai hắn, hung hăng va chạm: “ŧıểυ dâm nhi, nói, muốn Bổn vương ȶᏂασ nàng như thế nào?”.
“ŧıểυ dâm nhi, trời sinh chính là để cho nam nhân ȶᏂασ” Hiên Viên Cảnh Hoằng nheo nheo hai con mắt, nghiêng đầu nhìn hai chân thon dài trắng nõn trên vai, hắn không kìm được vươn đầu lưỡi liếʍ láp phía bên trong đùi.
“A a…… Không cần a……” Hoa huyệt không ngừng co rút, thiếu chút nữa làm cho Hiên Viên Cảnh Hoằng bắn ra.
“Muốn bấm gẫy Bổn vương sao?” Hắn cắn răng gầm nhẹ một tiếng, mang theo sự trừng phạt, bắt đầu mãnh liệt dùng sức ȶᏂασ chết nàng, liên tục ȶᏂασ loạn vài trăm cái, làm cho Lan Cơ bắt đầu không tiếp thu nổi.
“A ô…… Không cần…… A a…… Chịu không nổi…… Ô ô…… Vương gia…… Ân a a a……” Trong quá trình thọc vào rút ra, nàng đã hai lần cao trào, chính là Hiên Viên Cảnh Hoằng lại không có ý định dừng lại cũng như giảm tốc độ, mà ngược lại, lại càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhanh, nàng có chút nghi ngờ mình có bị hắn ȶᏂασ chết không?.
Trong nháy mắt, Lan Cơ cảm thấy hoa huyệt hư không muốn lấp đầy, ngay tại thời điểm nàng cho rằng mọi chuyện đã kết thúc.
Hiên Viên Cảnh Hoằng lại lật người nàng lại, để cho nàng quỳ bò trên giường, chiếc mông tuyết trắng đầy đặn nhếch cao lên, hai chân tách ra, hoa huyệt ướt đẫm lầy lội chảy ra một cỗ mật dịch dâm mĩ.
Bàn tay to bị tưới ướt đẫm không ngừng sờ soạng vuốt ve hoa huyệt, đồng thời hoa huyệt bị bàn tay to của hắn sờ soạng vuốt ve mà run rẩy một trận: “Vương gia…..Ách a…..Đừng chạm vào nơi đó a….”.
“Đừng chạm vào nơi nào?” Hiên Viên Cảnh Hoằng tà ác hỏi, bàn tay to càng thêm tùy ý vuốt ve mọi góc gách của hoa huyệt, tìm đến hoa hạch huyết sung, dùng hai ngón tay xoa nắn, nhéo nhéo vài cái, còn lòng bàn tay đầy vết chai sạn thì không ngừng ma sát, cọ xát hoa huyệt.
“A a a…… Vương gia a a…… Không được…… Đừng chạm vào nơi đó……” Thân thể Lan Cơ run rẩy lợi hại, nàng cảm thấy cả người như sắp muốn đi ŧıểυ.
Thẳng đến khi đem hoa hạch huyết sung đùa bỡn đến mức sưng to, Hiên Viên Cảnh Hoằng mới véo mạnh một cái, giống như muốn đem Lan Cơ đẩy vào nước đường cùng, không còn một lối thoát.
“A a a……” Hoa huyệt không ngừng co rút, không ngừng run rẩy, một lượng lớn mật dịch lại một lần nữa phun ra.
“…… Vương gia…… Ân a……” Nàng vươn tay nhỏ ra, muốn đẩy Hiên Viên Cảnh Hoằng đang đè trên người nàng ra, thế nhưng đối phương lại càng thêm quấn chặt lấy nàng, cố ý dùng lồng ngực cứng rắn đè ép cọ xát thân hình mảnh mai của nàng.
Hai gò bồng đào tuyết trắng bị đè ép thành đủ loại hình đạng, ŧıểυ anh đào mẫn cảm bị cọ xát mà sưng to vài phần, Lan Cơ khẽ kiều suyễn ngâm nga, thân thể nhu nhược, không còn sức lực căn bản không thể thoát khỏi sự khống chế của đối phương.
“Không cần…… Vương gia…… Đừng……” Cảm nhận được nam căn đang chôn trong cơ thể của mình đang dần sưng lên, kết hợp với tinh mật dịch ở bên trong hoa huyệt làm cho hoa huyệt toan trướng vô cùng, Lan Cơ cảm thấy có chút sợ hãi, nàng không thể chịu nổi sự xâm chiếm của đối phương thêm một lần nữa.
“Không cần? Không cần cái gì?” Bàn tay to của Hiên Viên Cảnh Hoằng lại một lần nữa tìm đến nơi hai người kết hợp, nơi đó ướt nhẹp lầy lội, hắn lại một lần nữa tìm đến hoa hạch huyết sung, dùng ngón tay cái trêu đùa, đùa bỡn.
“A…… Không cần…… Ô ô…… Vương gia…… Đừng chạm vào nơi đó a……”
Thế nhưng Hiên Viên Cảnh Hoằng lại bất động, cho dù nàng có vặn vẹo thân thể quấn lấy hắn, hắn cũng không chịu nhúc nhích, Lan Cơ lập tức ô ô khóc: “Vương gia……Lấy ra đi…..Lan Cơ thực khó chịu……Ô ô….”.
“Nàng muốn Bổn vương lấy ra cái gì a? Nơi nào của Lan Cơ cảm thấy khó chịu?” Hiên Viên Cảnh Hoằng ánh mắt tràn đầy tà ác, duỗi tay ra lau khô nước mắt trên mặt mặt nàng.
Hắn nheo mắt lại: “Thì ra là ŧıểυ huyệt của nàng khó chịu, mau, nói lại một lần nữa cho Bổn vương, dùng những lời lẽ da^ʍ đãиɠ, may ra Bổn vương còn suy xét đến yêu cầu của nàng”.
Giải quyết nỗi buồn*: Chắc chỗ này nhiều bạn có thể cảm nhận được, đang lúc mắc ***, trước khi bước vào phòng vệ sinh thì nhìn mặt nhăn như đít khỉ, sau khi bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nhìn mặt phê như phê cần.