Có Tên Biến Thái Dưới Giường Tôi

Chương 4: Tổng giám tìm gặp

Trước Sau

break
Chờ đến khi thư ký đóng cửa, Yến Thanh Hà lập tức lật nhanh tập hồ sơ trên bàn, như đang tìm kiếm thứ gì đó quan trọng. Cuối cùng, ở mục “kế hoạch nhân sự và truyền thông”, anh tìm thấy cái tên mình mong đợi.

Khóe môi anh khẽ nhếch, đọc lướt qua nội dung rồi nhấc điện thoại bàn lên.

“Gọi trưởng phòng nhân sự lên gặp tôi.”

“Cố Tầm, trưa nay đi ăn cùng không? Nghe nói nhà ăn mới ra món mới ngon cực.” Na Na lay lay vai cô bạn đang ngồi ngẩn người trước màn hình máy tính.

“Cũng được,” Cố Tầm thu ánh mắt lại, thở dài: "Dạo này làm việc mệt quá, chẳng nghĩ ra nổi kế hoạch nào. Giờ chỉ muốn về nhà nằm coi phim thôi.”

Nghĩ đến nam chính phim mới, lòng cô lại thấy xốn xang.

“Thôi, dạo này cậu bớt lười đi.” Na Na nhắc nhở: "Trưởng phòng gần đây khó tính lắm, cậu mà bị bắt gặp lười biếng thì...”

Nhắc đến trưởng phòng nữ trung niên, Cố Tầm lập tức xụ mặt, kéo Na Na lại thì thầm:

“Cậu nói trưởng phòng gần đây có phải tới kỳ mãn kinh không? Trông lúc nào cũng khó ở ấy.”

“Ai mà biết được? Người ta bảo phụ nữ 40 như sói như hổ, chắc chồng không chiều nổi nên trút giận lên tụi mình thôi.” Na Na cũng tranh thủ than thở.

Cố Tầm bật cười, đang định nói tiếp thì sau lưng vang lên giọng nữ quen thuộc.

“Cố Tầm, lại đây một chút.”

Cô giật mình, quay đầu lại thì thấy trưởng phòng đang đứng cách đó không xa. Nhìn sang Na Na, cô bạn cũng trợn tròn mắt như thấy ma.

“Ờ... Cố Tầm, trưởng phòng gọi cậu, tớ đi ăn trước nha. Món mới tớ sẽ giữ phần cho cậu, yên tâm đi.”

Na Na nói xong, chẳng thèm để ý ánh mắt cầu cứu của Cố Tầm, chạy biến còn nhanh hơn thỏ, để lại mình cô đứng ngây ra đó.

... Con nhỏ này đúng là không có nghĩa khí gì hết.

“Cố Tầm, còn không qua đây?” Trưởng phòng bắt đầu mất kiên nhẫn.

Cô đành rũ đầu lững thững bước lại, trong lòng thầm cầu mong trưởng phòng không nghe thấy mấy câu mình vừa nói xấu. Lỡ mà bị nghe được thì xui xẻo quá.

“Cố Tầm, vừa rồi nói gì với Na Na mà lâu vậy?” Trưởng phòng cau mày nhìn cô.

“Dạ... Không có gì đâu ạ.” Cố Tầm lúng túng, thầm mừng vì không bị hỏi tội.

“Hừ, lần sau nhanh nhẹn lên,” trưởng phòng nghiêm mặt nói tiếp: "Kế hoạch nhân sự lần trước của em có vấn đề, tổng giám đốc Yến muốn gặp em.”

“Tổng giám đốc Yến?” Cố Tầm chưa kịp thở phào đã hoảng hốt: "Chẳng lẽ bản kế hoạch của em sai nghiêm trọng đến mức tổng giám đốc phải đích thân gọi?”

“Chị cũng không biết, em tự lên hỏi tổng giám đốc đi. Chị chỉ truyền đạt lại thôi. Mau lên tầng trên, đừng để tổng giám đốc đợi lâu.”

Đến khi hoàn hồn lại, Cố Tầm đã lững thững lên đến tầng cao nhất. Cửa văn phòng tổng giám đốc đóng kín, khiến cô càng thêm bất an.

Không lẽ kế hoạch của mình tệ đến mức này sao? Tổng giám đốc có khi nào mắng cho một trận rồi đuổi việc luôn không? Nghe nói tổng giám đốc Yến nổi tiếng khó tính mà.

Trong đầu nghĩ đủ thứ, Cố Tầm gõ cửa, bên trong lập tức vang lên giọng nói trầm ấm:

“Vào đi.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc