“Tổng giám đốc cũng xuống phòng trà lấy cà phê á?” Cố Tầm nhăn mặt nghi hoặc: "Tớ nghe nói trên tầng cao nhất có hẳn máy pha cà phê xịn cho sếp mà, hơn hẳn cà phê hòa tan dưới này chứ.”
“Cậu chú ý trọng điểm kiểu gì vậy?” Na Na lườm cô, chắc chắn: “Tớ thề là tổng giám đốc thật mà. Còn vì sao sếp lại tới phòng trà thì...”
Na Na chợt nhớ ra điều gì, bổ sung: “À đúng rồi. Lúc tớ tới, tổng giám đốc không lấy cà phê mà cứ nhìn về hướng văn phòng mình...”
“Nhìn về văn phòng mình?” Cố Tầm nghe mà giật mình, trong đầu lập tức nghĩ ra một giả thuyết: "Không lẽ tổng giám đốc xuống kiểm tra tụi mình làm việc à? Gọi là thị sát ấy hả?”
Ý nghĩ đó khiến Cố Tầm suýt nghẹn, vội uống ngụm nước rồi hỏi dồn: “Cậu gặp tổng giám đốc lúc nào? Có thấy tớ đang làm gì không?”
Cô bắt đầu lo lắng, không biết lúc mình lười biếng có bị sếp bắt gặp không.
“Hình như là lúc nghỉ trưa thì phải,” Na Na nhớ lại: "Lúc đó văn phòng cũng chẳng còn mấy người, chỉ có mấy đồng nghiệp nam với cậu thôi. Có phải cậu đang nói chuyện với ŧıểυ Ngô không?”
Nghe vậy, Cố Tầm nhớ ra lúc đó mình đang mượn tài liệu từ bạn bàn bên để viết báo cáo.
May quá, như vậy chắc cũng để lại ấn tượng chăm chỉ với tổng giám đốc, cơm áo gạo tiền chắc vẫn còn giữ được.
“Thế thì tốt rồi.” Cô thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng mà tổng giám đốc đúng là lạnh lùng như lời đồn,” Na Na thở dài: "Tớ chào hỏi mà anh ấy chẳng thèm đáp, mặt lạnh như tiền luôn.”
“Chắc cậu xui thôi.” Xác nhận mình an toàn, Cố Tầm bắt đầu trêu lại Na Na.
“Đi đi, cậu cứ nói xấu tớ đi.” Na Na lườm cô, rồi mắt lại sáng rỡ: "Nhưng tổng giám đốc dù lạnh lùng vẫn cực kỳ cuốn hút nha.”
“Mê trai quá.”
“Cậu cũng chẳng vừa đâu.” Hai người còn đang tám chuyện thì bên tai vang lên giọng nói nghiêm khắc.
“Cố Tầm! Làm việc xong chưa mà còn ngồi tám chuyện?” Không biết từ bao giờ, trưởng phòng đã đứng sau lưng cô. Na Na thấy vậy vội cúi đầu giả vờ bận.
“Em xin lỗi trưởng phòng, em làm ngay ạ.” Cố Tầm vội nhận lỗi, cúi đầu mở máy tính làm việc, trưởng phòng hừ một tiếng rồi bỏ đi.
Tuy tò mò về tổng giám đốc Yến, nhưng Cố Tầm cũng nhanh chóng quên đi. Dù gì thì đại lão như anh ấy chắc chẳng liên quan gì đến một nhân viên nhỏ như cô đâu.