Cô Giáo Quyến Rũ

Chương 2: Tiết học năng khiếu

Trước Sau

break

Bách Thu Ý đứng ở giữa sân khấu, dưới ánh đèn sáng rực của quán bar, mọi người đều vô cùng hưng phấn, xem ra, bọn họ rất thích tiểu mục biểu diễn vừa rồi, nhưng nghiêm túc xem cô nhảy thì có mấy người chứ, cô mỉm cười, nhìn xung quanh, có lẽ không có một ai.

Có lẽ có một người, đôi mắt cô nhìn về phía vị trí giữa quán bar, nơi đó có một người đàn ông, rất trẻ tuổi, đầu đinh, ngũ quan sắc bén, trên mặt cũng không có chút dục vọng lộ liễu nào, hoàn toàn đối lập với chàng trai tóc vàng đang gào thét bên cạnh.

Cũng có thể là do anh không nhìn thấy, Bách Thu Ý thầm nghĩ, bỏ đi, không quan trọng, cô xoay người, bỏ qua tiếng hò hét ầm ĩ sau lưng, quay vào hậu trường.

Hạ Thương Kỳ nhìn chằm chằm người trên sân khấu, cũng không bỏ lỡ ánh mắt cô nhìn về phía này trong tích tắc ngắn ngủi, anh không để ý, nhìn cô xoay người rời đi.

Đáp án cuối cùng cũng được tiết lộ, là một bụi gai.

Hình xăm sau eo cô, là một bụi gai màu đen.

Sau cuộc tụ tập ở quán bar lần đó, Hạ Thương Kỳ biến mất khỏi ánh mắt Lý Thiên, bất kể Lý Thiên có liên lạc với anh như thế nào, anh đều không trả lời cậu ta, cho đến ngày khai giảng, rốt cuộc Lý Thiên cũng nhìn thấy anh trong một góc quen thuộc ở hàng ghế phía sau lớp học.

“Anh Hạ.”

Hạ Thương Kỳ ngẩng đầu, mái tóc vàng của Lý Thiên đã được nhuộm đen lại, anh đáp: “Ừm.”

“Anh Hạ, em nhắn tin cho anh sao anh không trả lời.”

“Không nhìn thấy.”

Không nhìn thấy cái rắm, gửi nhiều tin nhắn như vậy mà không thấy, trừ khi di động bị hỏng, Lý Thiên thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Ồ, vậy thì, anh Hạ anh làm xong bài tập chưa, có cần em mượn cho anh không, em mượn của người khác cho anh chép nhé.”

Hạ Thương Kỳ nằm bò trên bàn, nói: “Không chép, không sao.”

“Ồ, cũng đúng,” Lý Thiên gật đầu: “Ngày thường ba anh cũng không quan tâm những chuyện này.”

Hạ Thương Kỳ vùi đầu trong khuỷu tay, không để ý đến cậu ta.

Lý Thiên thấy anh nằm gục trên bàn, đoán chừng anh lại thức suốt đêm chơi game rồi, bây giờ muốn ngủ bù, cậu ta không nói gì nữa, xoay người rời đi.

Một người đàn ông dáng người hơi béo đi vào trong lớp học, gõ lên mặt bàn mấy tiếng, vô cùng hùng hồn nói: “Các bạn, đã lâu không gặp, rất vui khi được bước vào năm học mới với các em, tôi là Vương Hải chủ nhiệm lớp của các em, cũng là giáo viên toán học của các em.”

Trong lớp học có chút yên tĩnh.

Vương Hải hắng hắng giọng, tiếp tục nói: “Nói với mọi người một việc, trường trung học số 1 thành phố chúng ta nâng cao chất lượng giáo dục, bồi dưỡng học sinh phát triển toàn năng về đạo đức và trí tuệ, bắt đầu từ học kỳ này sẽ triển khai tiết học năng khiếu, mỗi tuần sẽ có hai tiết, các em hãy tích cực tham gia.”

Dưới bục giảng mọi người hò reo, có học sinh hỏi: “Thưa thầy, tiết học năng khiếu này chúng em được tự chọn sao?”

Vương Hải đáp: “Bởi vì đang trong giai đoạn thử nghiệm nên tiết học năng khiếu của học kỳ này không phải tự chọn, cả lớp thống nhất học cùng một môn, có lẽ lớp chúng ta sẽ học…” Ông ta suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Học nhảy.”

Học sinh trong lớp lập tức ồn ào, học sinh nữ vui vẻ lại hưng phấn, còn học sinh nam lại bất mãn phản đối, có một học sinh nam to gan lớn mật nói: “Học nhảy, còn không bằng không học!”

“Được rồi được rồi.” Vương Hải vỗ lên mặt bàn mấy cái: “Mọi người đừng kích động, chỉ thử nghiệm trong một học kỳ, nếu kết quả tốt, có lẽ học kỳ sau sẽ cho các em tự chọn, đừng đang ở trong phúc mà không biết hưởng, học sinh cấp ba trường người ta, muốn học còn không được học đó.”

Các học sinh nam kêu to: “Vậy em muốn đổi với bọn họ.”

Vương Hải không để ý, nói: “Được rồi, các em làm việc của mình đi, một lát nữa sẽ có giáo viên mới tới dạy tiết tiết ngữ văn, học kỳ mới, các em hăng hái lên.”

Nói xong ông ta xoay người rời đi, bỏ lại lớp học tranh cãi ồn ào.

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc