Cô Bạn Thanh Mai Mềm Mại

Chương 3

Trước Sau

break

Ngải Diệc Khả chạy về phòng, hơi thở vẫn chưa bình thường lại, cô phải dựa lưng vào cửa để chân không mềm nhũn mà ngã ngồi xuống đất, mặt đỏ bừng như sắp chảy máu.
 
Vừa rồi cô đã bị Hình Nhất dùng chân cắm đến cao trào dưới bàn ăn tối trước mặt ba mẹ!
 
Tên khốn Hình Nhất đó, lại làm chuyện đáng xấu hổ như vậy với cô trước mặt ba mẹ cô. Đến tận bây giờ qυầи ɭóŧ của cô vẫn còn ướt, nghĩ đến lúc ở bàn ăn vừa rồi, khi cô muộn màng nhận ra có thứ gì đó chạm vào giữa hai chân mình, người nào đó đã nhanh chóng đẩy qυầи ɭóŧ cô ra, trực tiếp chạm vào âm đế ấm áp ẩm ướt vừa tắm rửa xong của cô, ngón chân cái trêu chọc cô hết lần này đến lần khác. Khiến cô suýt nữa kêu lên, rồi lại không dám cắn môi, chỉ có thể cúi đầu chịu đựng. 

Nhưng Hình Nhất không có ý định buông tha cô, anh trêu chọc âm đế còn chưa đủ, lại dọc theo môi âʍ ɦộ, đâm vào ŧıểυ huyệt của cô, biết mình đã ướt, nên anh tiến vào rất dễ dàng. Ngón chân gian ác không ngừng cắm chọc mật huyệt của cô, bắt chước động tác thọc vào rút ra liên tục của ©ôи th!t! Dưới sự đâm chọc của anh, cô đạt cơn cao trào nho nhỏ. Khi Hình Nhất cuối cùng cũng rút chân ra khỏi hoa huyệt, cô mới nắm lấy cơ hội, đứng dậy chạy trốn về phòng.
 
Tại sao lại như vậy! Tại sao cô lại trở nên da^ʍ đãиɠ như thế này! Rõ ràng trước đây cô vẫn là một xử nữ không biết gì cả! Tất cả là do tên khốn Hình Nhất đó đã biến cô thành như vậy! Ngải Diệc Khả rất khó chịu, cô vùi mình vào trong chăn, nhưng trong đầu lại không thể ngừng nghĩ về cảnh tượng vừa rồi trên bàn ăn, khi cô ngầm chịu đựng lặng lẽ đạt cao trào, cảm giác đó, vừa xấu hổ, lại vừa khiến cô mê mẩn.
 
Còn Hình Nhất, cô đã không thể phân biệt được đâu mới là con người thật của anh.
 
"Khả Khả? Con không sao chứ?" Mẹ Ngải hơi lo lắng, bà gõ cửa một lúc cũng không nhận được phản hồi từ trong phòng cô.
 
Mà Ngải Diệc Khả vừa mới thay qυầи ɭóŧ từ phòng tắm bước ra.
 
"Mẹ, con không sao. Mọi người ăn xong chưa ạ? Con đi rửa chén đây." Ngải Diệc Khả mở cửa, nắm tay mẹ Ngải đi về phía phòng khách.
 
“Con thật sự không sao hả?” Mẹ Ngải có hơi không yên tâm, nhưng bà nhìn Ngải Diệc Khả, lại không nhìn ra cái gì, ngoại trừ sắc mặt cô vẫn còn hơi ửng hồng.
 
“Khả Khả đi rửa chén đi, ŧıểυ Hình đã lau bàn rồi.” Ba Ngải thấy hai mẹ con từ trong phòng đi ra, nhìn không giống như có chuyện gì xảy ra, ông đứng dậy khỏi sô pha, cười nói.
 
Hình Nhất ở bên cạnh trông như một đứa trẻ ngoan, cầm giẻ lau trong tay, lau bàn một cách thành thạo.
 
Khi đi ngang qua anh, Ngải Diệc Khả khẽ hừ một tiếng, cô không dám biểu hiện quá lộ liễu, sợ ba mẹ đang quay lưng xem TV nghe thấy.
 
Ngải Diệc Khả đứng trước bồn rửa chén, tiếng nước chảy tràn ngập không gian nhỏ, chén bát dính đầy bọt được cọ rửa trở nên sạch sẽ. Nhưng Ngải Diệc Khả lại có chút bối rối trong lòng, rõ ràng chỉ mới một tháng, nhưng cô đã cảm thấy hơi quên mình và Hình Nhất đã trở thành "FwB" như hiện tại bằng cách nào, giống như giữa bọn họ tại một thời khắc nào đó bước sai một bước, dẫn đến những bước sau đó đều sai.

 (*) Cụm từ FWB – Friends with benefits là một thuật ngữ thường dùng để chỉ mối quan hệ bạn bè trên mức thân thiết nhưng không phải là tình yêu. Những người trong mối quan hệ này thường chia sẻ cho nhau những lợi ích về thể xác như tìиɧ ɖu͙©.

“Đang nghĩ gì vậy?” Thân thể chàng trai phía sau phủ lên lưng cô, vây cô giữa vòng tay ấm áp và bồn rửa chén.
 
Là Hình Nhất.
 
Ngải Diệc Khả hoàn hồn lại, mới phát hiện chén trong tay cô đã được tráng sạch từ lâu, mà cô vẫn đang cầm chén ở tư thế cọ rửa không nhúc nhích.
 
Ngải Diệc Khả nâng cùi chỏ đâm vào bụng người phía sau, "Cậu đến gần như vậy làm gì! Ba mẹ tôi ở đây, cậu đừng làm bậy."
 
"Cậu quên rồi sao? Tôi vừa mới làm bậy đó," Hình Nhất cúi đầu hôn lên tai Ngải Diệc Khả, "Có muốn bây giờ tôi giúp cậu nhớ lại một chút không?", nói xong, hai tay anh luồn vào trong bộ đồ ngủ rộng thùng thình của Ngải Diệc Khả, vuốt ve bầu ngực nhỏ nhắn dựng đứng của cô, một tay anh nắm trọn, rất vừa vặn, Hình Nhất thỏa mãn cười.
 
Sau khi tắm ở nhà, đồ lót mà Ngải Diệc Khả mặc luôn là đồ lót mỏng, không có mυ"ŧ, chỉ có một lớp ren mỏng, khi tay Hình Nhất chạm vào, đỉnh nhũ lập tức cảm nhận được lòng bàn tay anh. Một phần là do vừa rồi Hình Nhất dùng nước lạnh lau bàn, giờ phút này lòng bàn tay vẫn còn hơi lạnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỉnh nhũ Ngải Diệc Khả đứng thẳng lên, thân thể cô nhịn không được run rẩy.
 
“Cậu, rốt cuộc cậu muốn làm gì!” Ngải Diệc Khả vội vàng đặt chén bát sang một bên, dùng bàn tay vẫn còn dính nước của mình nắm chặt lấy bàn tay đang làm loạn dưới lớp quần áo, áo ngủ mỏng manh bị thấm ướt, càng lộ rõ bàn tay bên trong.
 
Hình Nhất vẫn không dừng tay, ngược lại tiến lên một bước, nâng phần hông của mình lên, đâm chọc mông Ngải Diệc Khả, động tác trên tay cũng không dừng lại, anh kéo lớp ren mỏng của áo lót ra, ngón cái và ngón trỏ nắm lấy đỉnh nhũ non nớt mỏng manh của Ngải Diệc Khả, bắt đầu xoa nắn, "Cậu có cảm nhận được không? Tôi muốn làm cậu! Ngay bây giờ!"
 
"Cậu!" Ngải Diệc Khả giãy giụa quay đầu lại, hơi thở của cô dần trở nên hổn hển, lòng lại rất lo lắng, ba mẹ cô vẫn đang ở phía sau, tên khốn này lại bắt đầu giở trò với cô. Nhưng chỉ cần cô nghĩ đến ba mẹ ngồi ở phía sau, còn cô lại lén bị trêu chọc đầu nhũ trong bếp, phản ứng của cơ thể càng trở nên lớn hơn. Hình Nhất phía sau nhân cơ hội Ngải Diệc Khả quay lại, tay còn lại khống chế đầu cô, môi anh lập tức phủ lên, nuốt xuống toàn bộ giọng nói của cô.
 
“Ưm ~”
 
Phía sau cô bị cấn bồn rửa, phía trước là cơ thể ấm áp của Hình Nhất đang áp sát, Ngải Diệc Khả hai bề thọ địch, không thể di chuyển.
 
Chiếc lưỡi quen thuộc, mùi vị quen thuộc lại bắt đầu khuấy động và lên men trong miệng Ngải Diệc Khả. Lúc đầu, đầu lưỡi cô bị mυ"ŧ lấy một cách thụ động, dần dần tựa như không còn giãy giụa nữa, cơ thể đã rất quen thuộc với Hình Nhất, cô thử dùng lưỡi câu lấy chiếc lưỡi đang quấn lấy mình của anh, giây tiếp theo, cô có thể cảm nhận rõ ràng thân thể Hình Nhất cứng đờ trong giây lát, sau đó anh càng ôm cô chặt hơn, hôn càng sâu hơn. Mà bàn tay đang xoa nắn ngực cô lại tăng thêm sức lực, khiến cô có chút đau đớn.
 
“Hừm~” Ngải Diệc Khả cảm thấy đầu lưỡi đã tê dại, cuối cùng Hình Nhất cũng hơi buông tha cô, ngược lại đổi bộ phận, đầu lưỡi hôn dọc theo cổ cô xuống ngực.
 
Van vòi nước sau lưng vẫn mở, tiếng nước vẫn rào rào y như cũ, át đi tiếng họ lén lút hôn nhau trong bếp.
 
Ngải Diệc Khả thở hổn hển, cô nhịn không được đẩy Hình Nhất ra, trợn mắt lườm anh một cái, nếu cứ tiếp tục, nhất định họ sẽ bị phát hiện, "Cậu hài lòng chưa?"
 
Hình Nhất cười cười, tay còn đặt trong áo ngủ của cô, bóp lấy đầu nhũ, anh cúi đầu nghiêng người về phía cô, có chút thực tủy biết vị hôn lên đôi môi sưng đỏ của cô, "Không hài lòng, cậu xem," Hình Nhất nắm lấy tay Ngải Diệc Khả đặt vào giữa hai chân đang cương cứng của mình, "Nó vẫn còn cứng, cậu giúp tôi đi."
 
Ngải Diệc Khả nhìn thoáng qua ba mẹ Ngải vẫn đang quay lưng về phía họ xem TV trong phòng khách, bĩu môi, "Sao, giúp thế nào hả!"
 
Hình Nhất nâng đầu cô lên, chạm vào môi cô, "Dùng chỗ này!"
 
Khẩu giao?!
 
Kể từ khi họ phát sinh quan hệ đến nay, Ngải Diệc Khả vẫn chưa từng khẩu giao giúp anh.
 
Kỳ lạ là, nghĩ đến phải ăn cây gậy kia của anh bằng miệng, cô cũng không phản cảm.
 
Nhưng mà, ở chỗ này?
 
Dường như Hình Nhất nhìn ra nghi ngờ của cô, cười nói: "Không, đến phòng của cậu, cứ nói vào phòng cậu làm bài tập."
 
Cả hai vừa bước vào phòng, Hình Nhất đã thản nhiên ngồi lên giường, cởi quần ngoài và qυầи ɭóŧ, ©ôи th!t to lớn đã sớm cương cứng đang "diễu võ dương oai" với Ngải Diệc Khả.
 
“Lại đây, chào hỏi với nó đi.” Nói xong, Hình Nhất kéo Ngải Diệc Khả đang thất thần lại, Ngải Diệc Khả lảo đảo một cái, quỳ xuống giữa hai chân Hình Nhất, gậy thịt ở ngay trước mắt cô, dường như còn có chất lỏng màu trắng chảy ra từ trên đỉnh.
 
Ưm ~
 
Ngải Diệc Khả nuốt nước miếng, cô thử giơ tay lên cầm lấy, vuốt ve chất lỏng ở phía trên, nó dính đầy lòng bàn tay, làm chất bôi trơn, cô trượt lên trượt xuống ©ôи th!t.
 
“A, thật thoải mái!” Hình Nhất ngửa đầu, hai tay chống xuống giường.
 
Tựa như Ngải Diệc Khả bị phản ứng của anh lấy lòng, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy thỏa mãn trong quan hệ của họ. Dường như lúc này cô khống chế mọi giác quan của Hình Nhất, giống như cô mê mẩn anh, anh cũng mê mẩn cô.
 
Ngải Diệc Khả lại để gần hơn, há miệng ngậm lấy phần trên, khoang miệng lập tức căng đầy, có chút khó chịu, một lúc sau cô lại dùng lưỡi liếʍ láp lỗ nhỏ phía trên, bỗng cảm giác được Hình Nhất run lên, cô lại vươn đầu lưỡi ra liếʍ, giây tiếp theo, Hình Nhất ngồi dậy cố định đầu cô, đẩy ©ôи th!t vào miệng cô, đâm vào sâu trong cổ họng, cô hơi muốn nôn ra, lại bị ©ôи th!t nhét đầy, nước bọt không nuốt xuống được cũng chảy ra, chảy dọc theo cằm xuống áo trên ngực cô.
 
"A ~" Hình Nhất chậm rãi di chuyển qua lại, đâm ©ôи th!t vào miệng Ngải Diệc Khả, mỗi khi quy đầu đâm vào cổ họng cô, anh đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức nhịn không được kêu ra tiếng.
 
Nhưng Ngải Diệc Khả không hề thoải mái, hốc mắt đỏ hoe, nước miếng không nuốt xuống được đã sớm dính ướt cằm cô.
 
Có vẻ như đã đạt đến đỉnh điểm nào đó, Hình Nhất nhanh chóng đâm chọc miệng Ngải Diệc Khả vài lần, cuối cùng bắn ra.
 
Trong miệng tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, Ngải Diệc Khả bị sặc đến ho khan không ngừng, hai mắt đỏ hoe, giống như thỏ con đáng thương. Cô nuốt xuống một nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙, nửa còn lại chảy ra khỏi khóe miệng.
 
Lúc này Hình Nhất mới giật mình phát hiện, Ngải Diệc Khả đã nhếch nhác đến nhường nào.
 
“Thật xin lỗi, cậu thấy sao rồi?” Hình Nhất có chút luống cuống!
 
Bản thân sướиɠ xong mới quan tâm đến cô!
 
Ngải Diệc Khả nhịn không được bắt đầu cảm thấy uất ức, đôi mắt vốn đã đỏ bừng giờ phút này lại tràn đầy nước mắt, giây tiếp theo như muốn trào ra.
 
Cô không để ý đến Hình Nhất, chỉ giơ tay lên lau miệng, lúc muốn đứng dậy mới phát hiện mình vẫn đang quỳ trên mặt đất, đầu gối hơi đau, hai chân có chút nhũn ra, thậm chí không đứng dậy nổi. Hình Nhất thấy vậy thì kéo cô lên, nhưng Ngải Diệc Khả lại không cảm kích, hất tay anh ra, tự mình đứng dậy từ từ, cô mới phát hiện đầu gối đã đỏ bừng.
 
Nước mắt không ngăn được nữa...
 
"Cậu, cậu đừng khóc mà! Tôi xin lỗi cậu, được không!" Hình Nhất thực sự luống cuống, cho dù là lần đầu tiên bọn họ phát sinh quan hệ, lần đầu tiên khi anh tiến vào cơ thể chặt chẽ của cô, rõ ràng rất đau, cô cũng không khóc đến thương tâm như bây giờ.
 
Hình Nhất lại kéo Ngải Diệc Khả qua, để cô ngồi trên đùi mình như một đứa trẻ. Lúc này anh cũng không để ý đến việc mình vẫn chưa mặc quần vào, ©ôи th!t vừa xuất tinh nửa mềm nửa cứng, theo động tác của anh chạm vào bụng dưới Ngải Diệc Khả, Ngải Diệc Khả đang khóc đến hai mắt ngấn lệ cũng không phát hiện.
 
"Hu hu ~ Cậu bắt nạt tôi! Cậu chỉ biết bắt nạt tôi!" Ngải Diệc Khả khóc rất thương tâm, tan nát cõi lòng. Nghĩ đến vừa rồi, Hình Nhất chỉ quan tâm bản thân thoải mái mà không quan tâm đến cảm xúc của cô, như thể cô chỉ là một công cụ rẻ tiền để anh phát tiết du͙© vọиɠ.
 
“Đừng khóc!” Hình Nhất ôm mặt cô, hôn lên nước mắt trên mặt cô không ngừng, nhưng nước mắt lại cứ chảy ra như không bao giờ cạn.
 
"Đừng khóc nữa, được không? Nếu cậu không vui, cậu có thể đánh tôi, mắng tôi, nhưng cậu đừng khóc."
 
Anh không muốn chỉ có thể nhìn cô khóc, mà bản thân không làm gì được, đáng chết là người đã làm cô khóc lại là anh.
 
“Cậu, rốt cuộc cậu xem tôi là, là gì hả?” Ngải Diệc Khả khóc nức nở.

 

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc