Nghe được Trương Nghê nói mình không có trở về, tôi nhẹ nhàng thở ra, còn tốt cô bé nghe vào lời tôi nói.
Không biết vì cái gì, trong lòng tôi từ đầu đến cuối đều cảm thấy cô bé trở về sẽ xảy ra chuyện.
Trương Dũng chết, dì mất tích, tôi không muốn Trương Nghê xảy ra chuyện nữa.
“Một hồi nữa anh sẽ gọi điện thoại cho đồn công an, em đừng có gấp, có tin tức anh cho em biết.” Tôi trấn an Trương Nghê, lại trò chuyện trong chốc lát, căn dặn cô bé thêm vài câu, mới cúp máy điện thoại.
Tiếp đó, tôi gọi điện thoại cho Văn cảnh sát, người xử lý sự việc dì mất tích, hỏi thăm sự tình dì.
Văn cảnh sát nói: “Trước mắt còn không có tiến triển mới, mọi người không nên gấp.”
“Vâng, tôi đã biết.” Tôi trả lời một câu, trong lòng lo lắng hơn cho Trương Nghê.
Đồn công an bên đó không gọi điện thoại cho Trương Nghê, gọi điện thoại cho Trương Nghê, lừa cô bé trở về là ai?
Có khả năng nhất chính là người phụ nữ có thai quỷ, Trương Linh, thím Trương đều đã chết, chỉ có cô ấy còn sống.
Cũng may tôi đã từ trong thôn đi ra, Trương Nghê cũng nghe lời của tôi, không có trở về!
Sau khi vui mừng, tôi ý thức được nhất định phải nhanh chóng giải quyết người phụ nữ có thai quỷ này.
Đưa di động bỏ vào trong túi, tôi đem sự tình cùng Nghiêm Tu nói.
Nghiêm Tu nói: “Em họ anh có ngọc hộ thân phù, không có việc gì được.”
“Ừ.” Tôi thoáng yên tâm.
Đợi hơn hai giờ tài xế mới đến.
Sau khi trở lại trấn, tôi lo lắng cho Trương Nghê, cho nên muốn trong đêm trở về.
Lâm Phong cùng Nghiêm Tu quyết định nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại đi.
Quyết định sau cùng chúng tôi chia ra hành động, Nghiêm Tu cũng nói, chỉ còn dư lại người phụ nữ có thai quỷ một cái, sẽ không khó giải quyết.
Sau khi tách ra, tôi đến trạm xe, mua vé đi đến chổ Trương Nghê.
Tại bên trong phòng đợi, tôi gọi điện thoại cho cô bé, nói đồn công an không có gọi điện thoại cho em, anh rất mau sẽ đi tới. - SY Team t.y.t
Tóm lại, nên nói đều nói rồi sau đó, tôi cảm thấy một hồi mệt mỏi.
Đến Lý gia trang cũng đã mấy ngày, nào là xuất hồn, gặp quỷ, đào mộ, dã ngoại hành hạ như thế mãi, tôi đã có chút chịu không nổi.
Sau khi lên xe, tôi ôm ba lô làm gối đầu, ngủ thiếp đi.
Tiếp đó tôi nằm mơ, mơ thấy từ đường Lý gia trang. Anh Liễu đứng tại bên cạnh tôi, ăn mặc rất nghiêm túc, trên tay cầm lấy hương nhìn tôi cười, nói.
“Tộc trưởng có bảo bối cho em, em phải giấu kỹ, trừ bản thân mình ra, không thể cho người khác nhìn.”
Tộc trưởng cho tôi bảo bối?
Tại sao ông ấy phải cho tôi bảo bối?
Đang suy tư, một người chụp bả vai tôi một cái, để tôi giật mình.
Ngoại trừ chúng ta còn có rất nhiều người mà tôi không nhận ra.
Quay đầu lại nhìn mấy cái bàn, phía trên cái nào cũng bày đầy linh vị và đồ cúng.
Tiếp sau đó, tôi tỉnh, bởi vì xe lửa đến trạm.
“Mộng không hiểu thấu.” Tôi lầm bầm một câu, mắt nhìn ra ngoài, đây không phải nơi tôi cần đến.
Lần nữa ôm ba lô nhắm mắt ngủ, lần này tôi không có nằm mơ giữa ban ngày.
Một đường ngủ qua tới, tôi đến trạm xuống xe, thẳng đến khách sạn Trương Nghê ở.
Trên đường tôi gọi điện thoại cho Trương Nghê, thế nhưng cô bé không có nhận.
“Đang ngủ sao?”
Bây giờ mười một giờ đêm, rất có khả năng em ấy đã ngủ.
Đón xe đi tới khách sạn, tôi trực tiếp lên lầu, đến cửa phòng Trương Nghê.
Đưa tay gõ cửa.
Không có động tĩnh, cửa không có mở.
Trong lòng tôi hơi hồi hộp một chút, một cỗ dự cảm không tốt xuất hiện trong lòng tôi.
Càng nghĩ càng thấy Trương Nghê có thể xảy ra chuyện, tôi một bên lấy ra điện thoại gọi điện thoại cho em ấy, một bên gõ cửa.
Người ở bên cạnh mở cửa đi ra, trên mặt viết đầy không kiên nhẫn.
“Ai, cậu có thể hay không nói nhỏ chút, ồn ào quá!”
“Cho nên?” Tôi trừng người này: “Anh muốn tôi làm thịt anh?”
Người kia sợ hãi, đóng cửa phòng lại.
Bên này Trương Nghê vẫn là không mở cửa, cũng không có nghe điện thoại.
Tại tôi cân nhắc có nên hay không đạp cửa, cửa cuối cùng mở ra.
Trong cửa đúng là Trương Nghê, em ấy làm ra bộ dáng vừa tỉnh ngủ.
“Anh họ!” Trương Nghê thấy đó là tôi, hoảng sợ nói.
Trông thấy em ấy không có chuyện gì, lo lắng trong lòng buông xuống, còn may em ấy không có xảy ra việc gì.
“Đi vào nói.” Tôi cười nói.
Vào phòng, tôi không tự giác run run một chút, trong phòng có chút lạnh. Hay là tôi bị cảm?
“Uống nước.” Trương Nghê rót cho tôi chén nước.
Tôi nhận lấy, thuận thế hỏi một chút sinh hoạt hàng ngày của em ở hiện tại, cuối cùng không thể tránh khỏi nói tới chuyện ở chỗ này sinh sống.
Kỳ thực liên quan tới ở chỗ này sinh sống, tôi có chút do dự.
Bà lão sành điệu thím Trương cùng Trương Linh đã bị chúng ta xử lý, còn lại một cái người phụ nữ có thai quỷ, tôi tin tưởng Nghiêm Tu có thể dễ như trở bàn tay giải quyết cô ấy.
An toàn của Trương Nghê có sự bảo đảm, ít nhất tôi không cần lo lắng em ấy bị quỷ hại.
Thế nhưng, Trương Dũng nói thế nào đi nữa thì cũng đã chết rồi, dì mất tích, Trương Nghê trở về ở, tôi sợ em ấy thấy cảnh sinh tình.
Tăng thêm việc em ấy rời khỏi cái thành phố kia, đi vào thành thị sinh hoạt, nói không chừng đối với Trương Nghê có chỗ tốt.
Im lặng một hồi, Trương Nghê rất bình tĩnh nói: “Anh, em biết anh có chuyện gì giấu diếm em.”
“Em cũng cảm thấy việc anh em chết quá kỳ quái, còn có mẹ em, bà tại sau khi anh em chết biến mất cũng rất quái lạ.”
“Anh để em ở chỗ này sinh hoạt cũng là vì tốt cho em, nhưng mà, một mực trốn tránh không thể giải quyết vấn đề.”
“Mấy ngày nay em đã nghĩ kĩ, cảm thấy em ở chỗ này ở, một bên chờ tin tức mẹ, một bên đọc sách tốt.”
“Chờ mẹ em trở về, em lại về bên kia ở thôi.”
Trương Nghê nghĩ thông suốt như vậy, tôi cũng không tiện nói thêm cái gì, em ấy cũng không phải là cô bé nhỏ nửa.
Cho nên, tôi đồng ý quyết định của em ấy.
Sau đó chính là vấn đề chuyển trường, nhà ở các kiểu.
Chuyển trường dễ làm, mặc dù không phải một trường ở thành thị, nhưng vẫn là một cái tốt ở tỉnh.
Về nhà ở, tôi cùng Trương Nghê ở phụ cận trường học tìm ra được một phòng ở không tệ, chủ thuê nhà là một người phụ nữ có thai, rất dễ nói chuyện, ký hợp đồng xong là vào ở.
Sắp xếp những sự tình này xong xuôi cũng là nửa tháng trôi qua.
Trong lúc đó, tôi có liên hệ qua Nghiêm Tu cùng Lâm Phong, hỏi thăm bọn họ có xử lý sạch được người phụ nữ có thai quỷ hay không.
Nghiêm Tu cùng Lâm Phong nói người phụ nữ có thai quỷ biến mất, tìm không thấy dấu vết.
Tìm không thấy dấu vết liền không biện pháp, chỉ có thể chậm rãi tìm tiếp.
Tôi lại cùng Trương Nghê ở đó hai ngày, thấy được em ấy không có gì không quen, liền mua vé chuẩn bị đi trở về.
Chuyện dì, xe taxi, người phụ nữ có thai quỷ, tôi còn muốn đi xử lý một hai.
Trước khi đi, tôi căn dặn Trương Nghê: “Cho dù xảy ra chuyện gì, cũng không được đem ngọc hộ thân phù anh đưa cho em gỡ xuống, nhất định phải mang theo trong người.”
“Dạ.” Trương Nghê nghiêm túc gật đầu, cũng ngọc hộ thân phù trên cổ đưa cho tôi xem.
Nhìn thấy hộ thân phù, tôi triệt để yên tâm, tiến vào phòng đợi chờ xe.
Tại bên trong phòng đợi, tôi vốn là muốn cho Nghiêm Tu cùng Lâm Phong một cuộc gọi điện thoại.
Nhưng mà có người gọi tới tôi trước, tôi nhận, âm thanh lão Trương từ đầu kia điện thoại truyền tới.
“Có thời gian nói chuyện không?”
“Không có gì để nói.” Tôi từ chối.
Từ khi tiền trợ cấp tới tay, tôi đã không còn muốn lại cùng công ty này dính líu cái gì quan hệ.
Bởi vì, cứ sáu năm sẽ xảy ra chuyện, bọn họ vẫn là tìm tài xế mới mở ra một con đường kia, cuối cùng phát sinh cả người cả xe toàn bộ tử vong trong tai nạn xe cộ.
Chớ nói chi tới việc lão Trương có khả năng đã đi qua Lý gia trang, biết rất nhiều nội tình, nhưng vẫn muốn lắc lư tôi mở con đường kia, rõ ràng muốn hại chết tôi.
“Thôi được rồi, tâm tình của cậu đang không tốt.” Lão Trương cũng không thèm để ý, nói: “Nếu như phát sinh chuyện gì không giải quyết được, gọi điện thoại cho tôi.”
Nói xong, lão Trương kết thúc cuộc nói chuyện.
Câu nói này tại thời điểm tôi đi làm bảo hiểm, lão Trương cũng đã từng nói qua, ông ấy có ý tứ gì khi nói vậy?