Chuyến Taxi Cuối Ngày

Chương 27: Ảo giác

Trước Sau

break

Sau khi động mạch trên cổ bị vạch phá, người có thể sống bao lâu, tôi không biết, trước đây cũng không nghĩ tới sẽ tìm hiểu rõ kiến thức về phương diện này.

Nhưng, tôi cảm giác chỉ sau vài giây đồng hồ, máu đã chảy ra hết!

Cơ thể tôi không còn khí lực, thậm chí đã mất đi tri giác, ý thức cũng trở nên mơ hồ.

Con mắt vẫn không thể đóng lại, tôi đã không thể nhìn rõ hình dáng nữ quỷ kinh khủng đó nữa.

“Nếu như không cảm giác được đau, vậy chắc chắn cậu đang nằm mơ.”

Đột nhiên, không biết nơi nào truyền đến một câu nói như vậy.

Câu nói này để tôi ý thức một chút được, tôi không có cảm giác được đau, động mạch bị vạch phá cũng không có cảm giác đau!

A!

Đột ngột, một tiếng kêu thê lương thảm thiết cực kỳ chói tai vọng lên bên tai tôi.

Tôi cảm giác lỗ tai giống như đang bị từng đợt kim đâm rồi lại đâm, tiếp đó trước mắt một mảnh đen kịt.

Ngực cũng đột nhiên trở nên ấm áp, tay chân hoạt động tự nhiên, tôi mở to mắt, miễn cưỡng có thể thấy mọi vật trong phòng.

Trên đầu không có nữ quỷ, đưa tay sờ cổ của mình, cũng không có vết thương cùng máu tươi, ngược lại có một sợi dây thừng.

Cầm dây thừng giật một chút, cảm giác ấm áp trên ngực biến mất, một cái phù vàng hình tam giác lủng lẳng ở cuối dây thừng.

Là hộ thân phù Nghiêm Tu cho tôi, nó không có bị nữ quỷ ném đi!

Nó bây giờ đang phát nhiệt, như vậy nữ quỷ...

Phát giác nữ quỷ có thể thật sự tính toán giết tôi, tôi nắm chặt hộ thân phù Nghiêm Tu cho kiểm tra chung quanh.

Cuối cùng ở cạnh tường phía dưới cửa sổ thấy được nữ quỷ mặc quần áo đỏ!

Cô bé mặc váy màu đỏ như cũ, dáng người cô bé nhỏ bé

Thế nhưng, một nửa cơ thể cô bé trải rộng điểm lấm tấm màu đỏ xanh, có lớn có nhỏ.

Váy màu đỏ, toàn bộ mặt lộ ra mục nát, đã mất đi ánh sáng khi xưa!

Thấy được hình dáng này, tôi ngược lại càng thêm cảnh giác.

Nữ quỷ trừng chết tôi, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Chỗ cô bé ngồi, là phật châu dì cầu tới đã hư thối, chỉ còn một đầu dây đỏ.

Xem ra chuyện phật châu ở phòng Trương Dũng bị hư thối, cũng là do cô bé làm ra.

Trương Nghê!

Bỗng nhiên, tôi nghĩ đến việc Trương Nghê đang ở trong nhà. Tôi liền vội vàng đứng lên, xông ra cửa phòng, trong phòng khách truyền đến âm thanh TV.

Cho nên tôi chạy đến phòng khách, nhìn thấy Trương Nghê đang ngơ ngát nhìn chằm chằm TV.

Trông thấy em ấy không có chuyện gì, nỗi lòng lo lắng của tôi buông xuống.

Đồng thời, tôi ý thức được, trong nhà đã không an toàn nữa.

Nữ quỷ tìm tới, nếu nó muốn đối phó với Trương Nghê, tôi thật sự không có cách nào ngăn cản lại được.

Dì mất tích, bây giờ  Trương Nghê chính là người thân duy nhất của tôi, tôi không muốn em ấy xảy ra chuyện!

Một mớ cảm giác bất lực tự nhiên sinh ra, bởi vì tôi không có cách nào đối phó quỷ!

“Anh họ, em đồng ý đi nơi khác sinh hoạt.” Trương Nghê đột nhiên nói ra một câu như vậy.

“Được.” Tôi đồng thời không cảm thấy giờ nên buông lỏng, tôi sợ quỷ sẽ theo em ấy.

Mắt nhìn bên ngoài, trời đã xuống tối, một hồi nửa mặt trăng sẽ nổi lên.

“Em muốn ăn gì?”(Ứng dụng TᎩT)

“Em muốn ngủ, con mắt chát chát không thoải mái.” Trương Nghê lắc đầu nói.

“Vậy em ngủ đi.” Tôi không có miễn cưỡng em ấy, chỉ căn dặn em ấy: “Lúc ngủ không được lấy xuống phật châu và ngọc bội.”

Thảm trạng thương tổn trên người nữ quỷ vừa rồi hẳn là do hộ thân phù trên người tôi gây ra.

Hộ thân phù trên người Trương Nghê hẳn là tốt hơn so với tôi nhiều, càng có thể bảo hộ em ấy hơn.

“Dạ, em biết rồi.” Trương Nghê nghiêm túc gật đầu.

Đưa mắt nhìn em ấy tiến đến giường nằm nghiêng ngủ, ta đem TV tắt, trở lại gian phòng của mình.

Nhìn  cửa sổ bên tường, tôi nghĩ tới chuyện vừa rồi, một vấn đề xuất hiện trong đầu tôi.

“Là ai nhắc nhở tôi là không đau, chắc chắn chính là nằm mơ giữa ban ngày?” Tôi thấp giọng nói ra nghi vấn của mình.

Nếu như mới vừa rồi không có cái giọng nói kia, tôi thật không dám nghĩ tới cái gì sẽ phát sinh.

Một người cho là mình chết, sẽ thật sự chết sao?

Không biết, đáp án dĩ nhiên là không biết.

Cẩn thận hồi ức câu nói kia rất lâu, tôi cũng không biết là ai nói, chỉ có thể từ bỏ.

Đem phật châu thối rữa trong phòng quét dọn đi, tôi đem dây đỏ rửa một lần, để lên bàn.

Điện thoại bỗng nhiên nhắc nhở tôi có tin nhắn.

Mở điện thoại di động lên xem, là Lâm Phong nhắn lại tôi.

Anh ấy nói công ty có mua bảo hiểm cho bọn họ, nhưng mà là bảo hiểm công ty mua cho tài xế xe công nghệ, chắc chắn chỉ là loại thông thường.

Trương Dũng chắc chắn, là đã nhiều lần đụng phải ma.

Cái này càng làm thêm chắc chắn suy đoán của tôi, lão Trương chắc chắn biết cái gì đó, ông ấy cũng dự liệu được Trương Dũng sẽ chết tại trong tai nạn xe.

Vậy ông ấy giữ tôi lại làm gì, còn đưa ra điều kiện tốt như vậy?

Liên quan tới vấn đề này, muốn biết đáp án, tôi nghĩ chỉ có thể hỏi trực tiếp lão Trương.

Trả lời Lâm Phong một câu biết rồi, tôi muốn đổi một bộ quần áo, quần áo trên người bị mồ hôi lạnh thấm ướt, ướt nhẹp không thoải mái.

Lâm Phong lại trực tiếp gọi điện thoại tới, anh ấy trực tiếp hỏi tôi: “Anh chuẩn bị sau này như thế nào, tính làm cái gì?”

“Tôi muốn đi điều tra nữ quỷ, xem bọn chúng tại sao muốn hại người.” Tôi không có ý giấu diếm Lâm Phong nữa.

Mà Lâm Phong nghe được câu trả lời của ta, lập tức nói: “Tôi muốn đi theo!”

Yêu cầu này làm tôi thấy khó khăn, nếu là tự mình điều tra, Lâm Phong đồng ý giúp đỡ, tôi chắc chắn đáp ứng.

Nhưng lần này điều tra, là Nghiêm Tu chủ đạo, tôi cũng là dựa vào hộ thân phù anh ấy cho mới sống sót.

“Còn có ai cùng anh cùng nhau đi không?” Lâm Phong từ trong trầm mặc đoán được, hỏi tôi.

“Cái người lần trước giả vờ thành tôi ấy.” Tôi cứ nói thật: “Anh ấy mang tôi cùng nhau đi.”

Lần này đổi lại là Lâm Phong im lặng, tại lúc tôi cho rằng anh ấy sẽ buông bỏ, anh nói: “Anh đem số điện thoại di động người kia cho tôi, tôi nói chuyện với anh ấy.”

Yêu cầu rất kỳ quái, Lâm Phong không phải nên để tôi hỏi trước Nghiêm Tu chuyện này có được hay không sao?

Nhưng, mặc dù cảm thấy kỳ quái, tôi vẫn đem số điện thoại Nghiêm Tu cho anh ấy, đồng thời nói cho Lâm Phong biết tên Nghiêm Tu.

Tiếp đó, anh ấy liên hệ Nghiêm Tu đi.

Tôi rửa mặt, đổi một bộ quần áo khác, tiếp đó ra ngoài mua thức ăn.

Sau khi trở về, ninh cháo đơn giản, xào một chút món ăn nóng, gọi Trương Nghê dạy ăn, em ấy nói mình còn muốn ngủ, tỉnh lại ăn.

Cũng không thể bức bách em ấy, tôi ăn một chút, phần còn lại để lại trên bàn.

Làm chút chuyện để thời gian trôi qua, đã hơn tám giờ tối.

Lâm Phong gọi điện thoại tới tôi, nói cho tôi biết Nghiêm Tu đã đồng ý cho anh ấy đi theo.

“Lão Trương cho anh đi?” Tôi lúc đầu nghĩ từ chức đã bị lão Trương dùng hợp đồng đè lên nói chuyện.

Nếu không phải Trương Dũng chết rồi, tôi cũng không cách nào mặc kệ hợp đồng.

“Cho chứ.” Lâm Phong nói: “Tôi không phải là người chạy tuyến, thông thường tài xế online muốn từ chức đều rất đơn giản.”

“Dạng này sao.” Tôi yên tâm.

Nói hai câu, Lâm Phong bảo ngày mai gặp.

Chẳng được bao lâu, Nghiêm Tu cũng gọi điện thoại tới.

“Xế chiều ngày mai xuất phát, tại nhà ga gặp mặt.”

“Biết.” Tôi lên tiếng, tò mò hỏi Nghiêm Tu: “Anh như thế nào lại đồng ý cho Lâm Phong đi theo?”

Nghiêm Tu cười lạnh một tiếng: “Tên đó nói tôi không để tên đó đi theo cùng, sẽ ngay tại trong nhà tự sát, lưu di thư nói tôi giết tên đó.”

“... Xin lỗi ” Tôi không nghĩ tới Lâm Phong sẽ uy hiếp Nghiêm Tu.

“Không cần nói thêm về tên đó, ngày mai anh chuẩn bị chút rồi đến.” Nghiêm Tu nói xong cúp điện thoại.

Đem đồ vật triệt để thu thập xong, tôi không có ngủ, bởi vì tôi sợ tại lúc tôi ngủ quỷ lại đến hại tôi.

Tay chân bất lực, không thể động đậy bị quỷ cắt vỡ cổ, đổ máu chết mất cảm giác quá kinh khủng, tôi nghĩ lại không khỏi xương cột sống ứa ra mồ hôi lạnh!


 

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc