Vô cùng gấp rút, tiếng cười ngắn ngủi ấy, tôi thật sự nghe thấy được!
Nhưng, tôi không thể xác định được nó đến từ chỗ nào!
“Thật, chuyện quỷ dị gì tiếp theo, anh họ mau kể nghe đi!” Trương Nghê kích động kêu tôi nói.
Dì nhẹ nhàng đánh cô bé một cái: “Con đó, cứ ưa thích nghe chuyện ly kỳ cổ quái.”
Tôi cười cười, tạm thời từ bỏ việc tìm kiếm tiếng cười đến từ chỗ nào, quay sang nói sự tình rạng sáng.
“Trời vừa rạng sáng, anh đã được đồng nghiệp nhắn tin, tên này nói có lão khách gọi xe, đang tại tuyến đường đi của anh chờ.”
“Anh, nghe xong ngay lập tức lái xe đi.”
“Chỗ đợi là cái trạm xe buýt, theo anh được biết, chỗ đó nằm trên tuyến đường không có xe buýt ca tối.”
“Cho nên, thời điểm anh đi qua, trạm xe buýt trống không, không có ai, không có xe.”
“Thế nhưng đồng nghiệp đã nói có người gọi xe, anh liền dừng xe, hướng mặt ngoài nhìn.”(Ứng dụng TᎩT)
“Muốn nhìn một chút cái người gọi xe kia ở đâu rồi.”
“Đột nhiên, một cái tay vung trên cửa sổ xe anh, đúng ngay cửa sổ ghế lái xe, làm anh sợ đến run rẩy!”
“Anh nghĩ thầm, tay từ đâu tới đây!”
“Trong nháy mắt, anh chỉ muốn la lên có ma!”
“Muốn lái xe chạy trốn, tiếp đó một người đàn ông đầu trọc đứng đó, nói anh ...”
Nói đến đây, tôi đột nhiên nghĩ thừa nước đục thả câu im lặng.
Trương Nghê, dì, Trương Dũng đều nhìn tôi chằm chằm.
Nhất là Trương Dũng, anh trừng mắt nhìn tôi chằm chằm, mắt không nháy một cái, giống như vô cùng chờ mong chuyện xưa tôi kể.
Nhưng tôi cảm giác chuyện này không phải chuyện anh chờ mong.
Trong lòng tôi dâng lên bất an, liền nói.
“Ông ấy nói, tôi đè ép búp bê ông ấy!”
“Y!” Trương Nghê lộ một hồi ghét bỏ, nói: “Cái gì chuyện quỷ dị chứ, không có chút nào quỷ dị.”
“Ông ấy mở một cái nhà ma ở gần đó, búp bê đó là do nhà ma bố trí.” Tôi vừa nói, vừa quan sát Trương Dũng.
Trên mặt anh ấy viết đầy chữ thất vọng, là đối với chuyện xưa tôi kể thất vọng sao?
“Về sau ông ấy còn cho anh một tấm vé ưu đãi 50%, thời hạn có hiệu lực 3 tháng.”
Bù đắp lại chuyện mắng anh lúc nãy, tôi nhìn Trương Nghê nói: “Có thời gian anh dẫn em tới cái nhà kia chơi nha.”
Trương Nghê lập tức cao hứng trở lại, liên tục nói anh họ tốt nhất.
Bầu không khí rất hòa hợp, tôi còn đang suy nghĩ cái tiếng cười kia, nghĩ đến khả năng nó có quan hệ song song với hình ảnh cô gái nhỏ trong phòng Trương Dũng.
Còn có chuyện cô bé trên chuyến xe ma xuất hiện hai lần, chẳng lẽ Trương Dũng cũng bị quỷ đeo thân rồi?
Càng nghĩ tôi càng thấy được có khả năng này, tôi chạy buổi tối chiếc xe này mới có mấy ngày, đã gặp phải quỷ.
Trương Dũng chạy không chỉ một ngày, có phải hay không anh cũng đụng quỷ rồi ...
Taôi đột nhiên nghĩ đến, bà lão thời thượng từng hỏi qua tôi, vì cái gì xe taxi đổi người rồi.
Hồi trước tôi không có chú ý câu nói này, hiện tại liên tưởng tới, đây chẳng phải là mình chứng cho thấy việc Trương Dũng cũng bị quỷ quấn thân rồi!
Cái này khiến tôi lo lắng cho dì và Trương Nghê, hai người họ cũng ở trong nhà này, không biết ma quỷ có ý đồ hãm hại bọn họ hay không?
Càng nghĩ càng lo lắng, đồ ăn cũng trở nên không có hương vị.
Miễn cưỡng cơm nước xong xuôi, Trương Dũng nói một tiếng mệt, lại đi trở về phòng ngủ.
Dì đuổi theo căn dặn anh ta: “Mẹ nấu thuốc cho con rồi, một hồi nhớ ra uống đó nhé.”
Giúp đỡ thu dọn bát đũa xong, tôi cùng Trương Nghê ở phòng khách ngồi ăn trái cây, dì ở trong phòng bếp nấu thuốc Đông y.
“Anh của em là lạ.” Tôi thấp giọng cùng Trương Nghê nói: “Nếu có chuyện gì phát sinh, em nhớ ngay lập tức gọi điện thoại cho anh.”
“Dạ .” Trương Nghê nghiêm túc gật đầu.
Sau đó tôi ở lại nhà dì thêm một chút rồi đi.
Tôi muốn cùng Lâm Phong thương lượng một chút chuyện này, phải làm sao để đối phó những chuyện như thế!!
Tôi không thể nhìn dì cùng Trương Nghê xảy ra chuyện.
Gọi điện thoại hẹn Lâm Phong ra, tìm một cửa hàng bánh bao ngồi xuống, tôi đem chuyện Trương Dũng nói một lần với Lâm Phong.
Lâm Phong nghĩ nửa ngày, nói: “Tôi cũng không âm hiểu về quỷ, thần, muốn giải quyết chuyện này, vẫn là phải tìm đến cửa phật đi.”
“Ừ, cũng chỉ có thể như thế.” Tôi và Lâm Phong cùng một dạng người, đều là người bình thường, đối phó với quỷ hai chúng tôi đều không có cách.
Bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên.
Tôi tưởng rằng Trương Nghê gọi điện thoại cho tôi, vội vàng nhận.
“Tiểu Nghê?”
“Không phải Tiểu Nghê.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến một cái giọng đàn ông rất quen tai.
“Là tôi, Nghiêm Tu.” Giọng người kia lại vang lên.
Nghe được đó là Nghiêm Tu, tôi vô ý thức thốt ra.
“Anh còn sống?”
Không trách tôi tại sao cảm thấy anh ta không sống nổi, bị cô bé áo đỏ cùng người phụ nữ có thai quấn lấy, anh ấy lại còn lái chiếc xe ma, nghĩ như thế nào, cũng là chết.
Nghiêm Tu trầm mặc một hồi, nói.
“Tôi không chết, nhưng mà anh sắp chết.”
“Quỷ không có cách nào hại chết tôi, mấy con ma đó đem mục tiêu lại chuyển hướng sang anh.”
“Anh muốn sống, thì liền nói cho tôi biết anh đang ở chỗ nào, tôi đi qua tìm anh.”
“Không muốn sống nữa, thì có thể không nói.”
Ngữ khí của anh ấy vô cùng lạnh lẽo cứng rắn, tôi suy tư trong chốc lát, nói cho anh ấy biết chỗ tôi đang ngồi
Rạng sáng tôi nhìn thấy anh ấy ở trên chiếc xe ma bị hai nữ quỷ quấn lấy, hiện tại lại không phát hiện chút tổn hao nào.
Nói không chừng anh ấy thật sự có bản lĩnh đối phó quỷ, tôi liền cảm thấy có hy vọng muốn thử một lần.
Cúp máy, tôi vừa định cùng Lâm Phong nói chuyện của Nghiêm Tu, lại nhớ tới Nghiêm Tu còn không có cùng Lâm Phong nói chuyện qua.
“Người anh em, tôi vừa nhận được tin tức, có chút việc cần đi xử lý, có đi hay không đến chùa Kiến Phật, anh suy nghĩ một chút.” Lâm Phong để lại một câu nói rồi đi.
“Xem ra chỉ có thể để ngày mai nói.” Tôi lầm bầm một câu, chờ nghiêm Tu qua tới.
Không bao lâu, Nghiêm Tu đến, thần sắc nghiêm túc, ngồi đối diện tôi, há mồm nói:
“Anh sắp chết rồi, Trương Dũng!”
“Trương Dũng?” Tôi một mặt giật mình, người này đang nói cái chuyện hoang đường gì.