Chuyến Taxi Cuối Ngày

Chương 12: Hiểu lầm

Trước Sau

break

Sau khi mắng tôi, cô bé biến mất.

Ngoài mùi máu còn vương lại trong không khí, bằng chứng duy nhất cho thấy cô bé từng tồn tại là dây an toàn đã được cày chặt.

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc ghế trống ở sau, sửng sốt một lúc lâu.

Tôi thật sự sợ hãi, và hơn nữa nhận thức được rằng cô bé thực sự là ma.

Lúc này tôi mới nhận ra rằng, mới đầu tôi vẫn chưa chắc cô bé là ma.

Bây giờ chiếc răng của con chó mực đã chứng minh được rằng cô bé đó là ma, tôi không còn nghi ngờ gì nữa.

Sau khi định thần lại, tôi tiếp tục chạy xe trên đường đón khách. 

Nhưng cho đến sáu giờ, tôi cũng không đón được một người nào khác.

Bà bầu trước xuất hiện sau bé gái, nay cũng không thấy. Có lẽ là cô bé đã thông báo cho cô ta, bảo cô ta đừng xuất hiện.

"Này, người anh em, anh còn sống không?"

Giọng nói của Lâm Phong vang lên từ bộ đàm.

“Còn sống, anh ở công ty đợi tôi.” Tôi đáp rồi chạy đến công ty.

Khi tôi đến công ty, Lâm Phong vẫn tươi cười đợi ở bên ngoài như ngày hôm qua.

"Này, hôm nay anh gặp ma sao?" Lâm Phong tò mò hỏi tôi.

"Chuyện này nói sau, tôi đi lấy tiền rồi ăn cái đã."

Tôi đi nhận tiền trước mà không thử nó ngay lập tức.

Lý do chính là nếu phát hiện ra Lâm Phong là ma như lời Bà cụ sành điệu đã nói, thì anh ta đang nuôi ý định muốn hại tôi, tôi sẽ cảm thấy khó chịu.

Lúc đó nhận tiền tôi cũng không vui và tôi không muốn thế.

“Nhanh xuống nhé người anh em.” Lâm Phong bất đắc dĩ gật đầu.

Bước nhanh vào văn phòng, tôi thấy chú Trương không đeo kính, ông ta nhíu mày hỏi tôi: "Lâm Phong kêu gào cái gì?"(Ứng dụng TᎩT)

"Anh ta…"

Ngay khi tôi định trả lời, tôi chợt nhận ra rằng người chú Trương đang hỏi là Lâm Phong.

“Sao vậy?” Chú Trương lại nói.

“Chú có thấy Lâm Phong không?” Tôi rối rít hỏi chú Trương.

Khi tôi hỏi câu này, chú Trương nhìn tôi với vẻ mặt như thể đầu óc tôi có vấn đề.

Nhận ra mình đang hỏi một câu kỳ quặc, tôi cười ngượng nghịu.

Chú Trương cầm chiếc kính trên tay đeo lên, dùng bút viết gì đó vào sổ, sau đó đưa cho tôi một trăm tệ và nói:

"Ngủ sớm đi, lái xe mơ hồ không đùa được đâu.”

“…Dạ.” Tôi im lặng đi ra ngoài.

Ngoài cửa, Lâm Phong vẫn đang đợi tôi.

Khi nhìn thấy Lâm Phong, tôi cảm thấy hơi có lỗi. Anh ấy đối xử với tôi rất tốt nhưng tôi đã nghi ngờ anh ấy, tôi không nên làm như vậy.

"Đi thôi, anh muốn ăn cái gì tùy ý, tôi trả tiền."

“Được!” Lâm Phong rất vui vẻ.

Sau đó, anh ấy đưa tôi đến quán ăn hôm qua và gọi bữa sáng giống như cũ.

Anh ấy rất thân với chủ cửa hàng, còn được tặng thêm một đĩa bánh bao, điều này khiến tôi càng thêm chắc chắn rằng anh ấy không phải là ma.

Trong bữa ăn, tôi kể toàn bộ câu chuyện về Bà cụ sành điệu với Lâm Phong, còn cho anh ta xem răng của con chó mực.

Tất nhiên, tôi cố giấu sự thật rằng tôi muốn kiểm tra Lâm Phong bằng răng của chó mực.

Lâm Phong dùng ngón tay chạm vào răng chó mực, vẻ mặt khó hiểu.

Nhưng anh ta không sao, vậy có nghĩa anh ta không phải ma??

"Lạ thật, một cái răng còn hữu dụng hơn một cái bùa hộ mệnh?"

Tôi vui vẻ căn cái bánh bao nói: “Nhà bà ta mấy đời đều là bà đồng đấy. Có cái răng này, tôi yên tâm rồi.” 

Lâm Phong nói: "Cũng phải đeo bùa hộ mệnh. Răng chó đen cần phải chạm vào người của ma quỷ, còn bùa hộ mệnh anh chỉ cần đeo là được."

Tôi cũng nghĩ vậy, chuẩn bị đầy đủ sẽ an toàn hơn.

Sau bữa ăn, hai chúng tôi ai về nhà nấy.

Về đến nhà, sau khi tắm rửa đơn giản, tôi nằm xuống và đi ngủ.

Điện thoại di động đổ chuông, tôi nhận ra là dì tôi - mẹ của Trương Dũng – đang gọi đến.

"Tiểu Sinh, công việc con đã quen chưa? Có cái gì không thích ứng được không?"

Ở đầu bên kia điện thoại, dì lo lắng hỏi tôi.

“Con thích ứng được rồi.” Tôi trả lời khá hơn, đồng thời hỏi thêm vài câu về tình trạng sức khỏe của dì.

“Nghe tin con không sao, dì yên tâm.” Hơi thở dài của dì vọng qua điện thoại.

“Con có thể gặp chuyện gì chứ.” Tôi vẫn đang sống và khỏe khi gặp ma.

Dì cười nói: "Đều do ác mộng gây ra. Dì mơ thấy con và anh họ đang lái xe và đâm vào một chiếc xe buýt."

"Anh họ của con đang ngồi trong xe và chiếc xe đã phát nổ!"

"Dì mơ thấy hai con gặp tai nạn làm dì tỉnh dậy. Anh họ của con đang ở nhà nên dì yên tâm."

"Con không ở bên cạnh dì nên dì mới gọi cho con."

Tôi an ủi dì, cười nói: “Chỉ là một giấc mơ thôi mà. Giấc mơ luôn ngược với thực tế.”

"Dì mơ thấy chúng con bị tai nạn xe, điều đó có nghĩa là cả hai con đều bình an vô sự."

Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng lại cảm thấy sởn tóc gáy và có chút kỳ quái.

Tình huống trong giấc mơ của dì trùng khớp với vụ tai nạn sáu năm trước. Dì còn mơ thấy tôi bị tai nạn xe và Trương Dũng cũng ngồi trong xe. Tôi cũng đã nhìn thấy ma trong xe buýt mà Trương Dũng ngồi.

Tất cả đều giống như in, có sự trùng hợp như vậy sao?


 

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc