Chuyến Taxi Cuối Ngày

Chương 10: Bà cụ không phải là ma 

Trước Sau

break

Không được dừng, dừng lại là chết! 

Tôi nghĩ như vậy, nhưng mà, cơ thể của tôi không tự chủ đã từ từ dừng xe lại, đúng lúc dừng ở bên cạnh Bà cụ sành điệu! 

Tôi nhìn chằm chằm vào bùa hộ thân, hy vọng nó có thể xua đuổi bà cụ ăn mặc sành điệu kia đi! 

Cạch! 

Nhưng mà, tiếng đóng cửa xe đằng sau vang lên, sau đó thông qua gương chiếu hậu tôi nhìn chăm chăm bà ta.

Bà cụ sành điệu ôm một cái túi, kiên định ngồi ở ghế sau. 

"Anh tài xế, đi Lý Gia Trang." 

Giọng điệu, âm thanh, điểm đến giống hệt ngày hôm qua! 

Hôm qua tôi không cảm thấy bất cứ điều gì, nhưng hôm nay lại cực kì, cực kì kinh khủng! 

Tôi nhìn chằm chằm vào bà cụ sành điệu qua gương chiếu hậu. 

Dường như sau một khắc bà ta sẽ hoàn toàn thay đổi biến thành một Lệ Quỷ máu me đầy mình! 

"Sao, gặp ma sao?" Bà cụ sành điệu vẻ mặt không vui hỏi tôi. 

“......” 

Tại sao, tại sao bùa hộ thân không có tác dụng? 

Chẳng lẽ bùa hộ thân là giả? 

Lão hòa thượng đó đã gạt mình! 

 

"Này, chàng trai trẻ, chàng trai trẻ, cậu không sao chứ?" Bà cụ sành điệu lộ ra vẻ mặt lo lắng, đưa tay muốn đẩy tôi. 

Gầy khô, nếp nhăn, đốm li ti, móng tay nhọn, tôi nhìn bàn tay vươn tới, nỗi sợ trong lòng đạt tới giới hạn. 

A a!! 

Tôi không muốn chết!! 

Không biết tôi hét bao lâu, liền cảm thấy đầu óc có chút hoang mang, cổ họng khô rát. 

Sau đó tôi nhận ra, mình chưa chết!! 

"Mình vẫn còn sống!" Tôi hét lên phấn khích. 

"Ôi chao!" 

Đột nhiên, một tiếng kêu khẽ yếu ớt từ ghế sau truyền đến. 

Âm thanh này nhắc nhở tôi còn có một con ma ở ghế sau! 

Tôi kéo bùa hộ thân trên gương chiếu hậu xuống, nắm trong tay, sau đó nhìn về phía ghế sau. 

Ghế sau, bà cụ sành điệu tựa lưng vào ghế, ôm ngực rên rỉ đau đớn. 

Hả? 

bùa hộ thân có tác dụng sao? 

"Thuốc... Thuốc..." 

Trong lúc tôi đang bối rối, cụ bà run rẩy hét lên. 

Biết thuốc, tôi kinh ngạc, ma uống thuốc gì? 

Sau đó, tôi phản ứng kịp, đây là bị bệnh tái phát, bà ta không phải là ma! 

"Bà cụ, thuốc của bà để ở đâu?" Tôi vội vàng nghiêng đầu qua hỏi. 

"Ở trên... Miệng... Túi..." Bà cụ sành điệu lắp bắp nói. 

Tôi vội vã tìm thuốc từ cái túi bên hông của của bà ta, rất nhanh đã tìm thấy thuốc cứu sống. 

Lấy theo hướng dẫn, lại lấy nước khoáng cho bà ta, nước này là của Trương Dũng chuẩn bị trước đó. 

 

Uống thuốc, bà cụ sành điệu không còn bộ dạng sắp chết nữa. 

Lòng tôi kinh sợ ngồi ở ghế lái quan sát, sợ bà cụ sành điệu ngay lập tức sẽ ngủm củ tỏi ! 

Nếu bà ta chết, tôi sẽ phải vào tù! 

Không ngờ tới bà cụ sành điệu không phải là ma!! 

Qua nửa giờ, bà cụ thở hổn hển rồi hoàn toàn thở đều, tôi mới buông lỏng trái tim đang lơ lửng. 

Bà cụ sành điệu liếc nhìn ta, nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng bà nói. 

"Nhóc con này, người không thù không oán, chỉ gặp mặt hai lần, sao cậu lại muốn dọa chết tôi chứ?" 

"Muốn đánh cướp, cậu cũng không cần lấy mạng!" 

Nói một trận vừa xấu hổ vừa mất mặt, ta cười khổ nói. 

"Bà cũng đừng trách cháu, cháu cũng không phải cố ý mà." 

Những lời này đương nhiên không giải thích được gì, ta nói vài ba câu chuyện về cô bé, tóm tắt chuyện xe buýt buổi tối số 103 sáu năm trước một chút. 

"Cậu đây không phải xem tôi là ma sao, còn đặc biệt đi chùa miếu xin bùa hộ thân." 

"Ai!" Bà cụ sành điệu tức giận mắng: "Tôi chỉ thích buổi sáng sớm ngồi xe, liền thành ma sao? Đây chẳng phải là sáng sớm ngồi xe đều là ma sao?” 

"Rõ ràng là anh ta đụng người ta, còn kéo theo một bà cụ như tôi bị người khác hiểu lầm, thất đức!" 

"Chẳng trách mấy năm trước tôi nhìn khuôn mặt anh ta, tướng mạo nói cho tôi biết anh ta không phải thứ tốt lành gì!"

Mắng vài câu, Bà cụ sành điệu một mạch không nói tiếp, lại tựa vào lưng ghế thở hổn hển. 

Đối với lời nói của bà cụ ta không biết trả lời thế nào, chỉ trích ai cũng không tốt, ta chỉ có thể nói: "Bà còn có thể xem tướng sao?" 

"Học với người ta, hiểu một chút." Bà cụ sành điệu trở lại câu hỏi của ta. 

 

"Dạ." Ta đối với xem tướng xem bói không hiểu, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể dạ. 

Im lặng một lúc, bà cụ đột nhiên nói: "Chàng trai trẻ, cậu thực sự bị ma ám." 

"Dạ?" Làm thế nào tôi có thể cảm thấy những lời này quen thuộc quá lại có chút lợi hại. 

"Đừng không tin." Bà cụ xoa xoa ngực, lông mày đen nhánh nhướng lên, nói: "Nhà chúng tôi mấy đời đều là bà đồng." 

"Cậu cảm thấy mình bị ma ám là đúng, chẳng qua không phải tôi ám cậu, mà là người mà cậu không ngờ đến." 

"Con ma đang ám cậu nó ở quanh cậu, nó sẽ tiếp cận cậu, đánh lừa cậu, cuối cùng hại chết cậu." 

Giọng khàn khàn, âm thanh cứng cỏi nói ra những lời này, nghe có vẻ đáng sợ, ta nuốt nước bọt, nổi sợ trong lòng lại bị gợi lên. 

"Vậy cháu phải làm sao?" 

Bà cụ sành điệu run rẩy từ trong túi lấy ra một cái răng dài nhọn ở trên màu vàng, ở dưới màu trắng. 

Lỗ ở gốc răng, một sợi dây đen xuyên qua. 

"Đây là răng của chó mực, có thể trừ tà, ma không chạm được nó đâu." 

"Cậu giữ nó trong tay, dùng đầu răng chạm vào bạn bè xung quanh cậu." 

"Gặp ma, ma sẽ bị đánh chạy, không dám đến gần cậu nữa." 

"Cho cậu, cầm đi." 

“......” 

Tôi do dự có nên nhận mặt dây chuyền hay không, những lời của Bà cụ sành điệu vượt quá nhận thức của tôi.




 

 

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc