- Hôn... hôn... mẹ muốn hôn...
Hà My giang rộng hai tay, cặp vυ" căng tràn vẫn phập phồng theo từng nhịp thở. Phong lao vào vòng tay của mẹ, đôi tay thon gầy lập tức siết chặt, kéo gương mặt cả hai sát lại bên nhau. Phong rụt rè đặt lên đôi má ửng hồng vài nụ hôn, vụng về nhưng tràn đầy tình cảm. Hà My mỉm cười, rồi cô ghì chặt sau gáy con trai, bờ môi tìm đến bờ môi, say sưa nhấm nháp vị mặn mà của chàng trai miền biển.
Còn với Phong, nụ hôn đầu sao mà ngọt ngào đến thế, mùi thơm quen thuộc của mẹ nay bỗng có chút lạ lùng làm anh xao xuyến, đê mê. Anh cũng bắt đầu học theo, mυ"ŧ máp, vần vò làn môi trơn mịn. Bất chợt, một thứ còn mềm mại, ngọt ngào hơn len lén luồn vào khoang miệng, nó nhanh chóng tìm thấy đầu lưỡi của Phong rồi xoắn tít vào làm anh say đắm.
Cả hai rên ư ử trong cổ họng, tranh nhau hít hà từng ngụm dưỡng khí để duy trì nụ hôn tưởng chừng như bất tận. Bàn tay Phong tự giác du ngoạn trên tấm lưng trần, cảm thụ làn da mát mẻ của người phụ nữ. Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng cao khiến Hà My bắt đầu run rẩy, uốn éo không ngừng.
Hà My dứt ra khỏi nụ hôn, cô đẩy Phong nằm ngửa ra giường, trèo hẳn lên người con trai rồi liếʍ láp khắp nơi như một chú mèo con khát sữa, cái qυầи ɭóŧ sũng nước cứ chà qua chà lại cái bụng sáu múi rồi khi chạm vào cái đầu cặ© nóng ấm thì nó lại càng nhớp nhúa theo từng nhịp run của cơ thể người phụ nữ.
- Hơ... Phong ơi... cởi... cởi quần mẹ ra đi... cho mẹ... mẹ... chịu không nổi nữa rồi...
Phong như một cỗ máy đưa tay vào hai bên hông tuột mạnh chiếc quần bé nhỏ, anh cũng chẳng khác mẹ là mấy khi nãy giờ cái lưỡi mềm mịn, linh hoạt của mẹ cứ liếʍ láp rồi mυ"ŧ tồm tộp 2 đầu ti. Hà My đã nằm úp hẳn lên người con trai, một chân cô co duỗi khéo léo để chiếc qυầи ɭóŧ vướng víu tuột khỏi cơ thể, mặc kệ cho nó vẫn còn lủng lẳng ở bắp đùi còn lại, cô quỳ thẳng người lên, lòn tay xuống cầm lấy khúc thịt cứng ngắc, canh chỉnh ngay cửa l*и rồi từ từ hạ người xuống.
"Hơ... Hơ..." hai tiếng rên dài như đồng thanh của đôi nam nữ khi con cặ© từng chút một bị cái l*и nóng ấm nuốt trọng vào trong. Đôi mắt cả hai người trở nên đờ đẫn với cơn sướиɠ khoái dâng tràn. Phong lần đầu tiên được cảm nhận hương vị của nhục dục, nó tê tái như có ngàn mũi kim châm vào cơ thể, anh chỉ biết gồng cứng người, hai hàm răng cắn chặt vào nhau không kiểm soát.
Hà My cũng chẳng khá hơn con trai là mấy, người cô như bất động, đôi mắt đã trợn trừng, miệng há hốc vì lỗ l*и khít khao sau bao ngày thiếu thốn nay được lấp đầy và căng tràn từng ngóc ngách. Thế nhưng dù gì cũng là người từng trải, Hà My biết cách để tiếp tục tận hưởng cuộc vui, cô chống hai tay xuống bờ ngực vuông vức của con trai làm điểm tựa, từ từ nâng người lên để lỗ l*и miết dọc thân cặ©, chỉ còn giữ lại phần đầu khấc bên trong rồi dập mạnh.
Lần này không còn là tiếng rên âm ỉ mà là tiếng rú hoang dại của cả con đực và con cái vang động khắp căn phòng. Liền sau đó là những cú dập mông chan chát của người phụ nữ thèm khát đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột cùng. Hà My lúc này đã chẳng còn chút nào lý trí, cô chỉ là một giống cái đang tận hưởng những cơn kɧoáı ©ảʍ ập đến như giông bão.
Điều đáng ngạc nhiên là tuy lần đầu bước chân vào khu vườn tình ái nhưng chàng thanh niên của chúng ta lại hết sức ngoan cường, bền bỉ. Đối mặt với những nhịp tấn công như vũ bão, những pha sàng lắc điệu nghệ của người phụ nữ nhưng Phong vẫn kiên cường, cho tận đến khi Hà My tăng cao tốc độ, lỗ l*и bắt đầu những tràng co bóp thì Phong mới dần thúc thủ, anh rêи ɾỉ:
- Ưm... Hơ... sướиɠ... sướиɠ quá... sắp... sắp chịu không nổi... ưm... xuất... sắp xuất rồi...
- A... a... sướиɠ thật... a... mệt... mệt quá rồi... nhấp... a... nhấp phụ đi... hẩy người mạnh lên... đ*t mạnh đi... a... .a... a.....a...
Nhận được mệnh lệnh tối cao từ bề trên, Phong vội vã ghì chặt người mẹ làm điểm tựa, thân dưới anh hẩy lên dồn dập, mạnh mẽ như cái pít tông bị nén chặt từ nãy giờ. Hà My lập tức nhận ra sai lầm của bản thân, cô không nghĩ rằng con trai mình lại còn có thể mạnh mẽ đến thế. Lỗ l*и đã sắp đến giới hạn của cô chỉ trong vài phút đã phải đón nhận thêm hàng trăm cú dập tê tái đến tận đỉnh đầu. Hà My chỉ còn biết ú ớ rồi co giật trong vòng tay mạnh mẽ của người đàn ông, còn anh ta thì lại chẳng hề hay biết.
Chỉ là những co bóp mạnh mẽ trong lần lên đỉnh cũng làm chàng trai nhanh chóng đạt đến giới hạn, anh gầm gừ như con thú hoang, hai bàn tay dời xuống ghì chặt đôi mông tròn trịa, vừa hổn hển vừa nói:
- Rừ... hừ... ưm... xuất... tới rồi... xuất... ưm...
Hà My lúc này đã mềm nhũn người sau cơn sướиɠ khoái, cô chẳng còn hơi sức nào để chỉ đạo con trai bắn ra ngoài để giữ lại chút gì đó luân thường. Bản thân cô đã lựa chọn đầu hàng số phận và phần thưởng là một phát súng ân huệ vào thẳng tử ©υиɠ khiến cho người mẹ đáng thương lên đỉnh lần thứ hai liên tiếp chỉ trong vài phút giây ngắn ngủi.
Phong cắm thật sâu con cặ©, thoả sức phun trào từng ngụm lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã tích trữ 17 năm qua. Sự khoái lạc đầu đời thật sự vô cùng tuyệt diệu, mỗi tế bào trong anh đều cảm nhận được sự thăng hoa. Phong và Hà My vẫn dính chặt vào nhau, cảm nhận sự run rẩy của đối phương, con cặ© sau khi xuất tinh vẫn chưa có dấu hiệu xìu xuống, vẫn đang đong đầy, như muốn bù đắp sự trống vắng của người mẹ trẻ.
"Rào... rào..." tiếng mưa gió bên ngoài ngày càng dồn dập, đó có lẽ cũng là những âm thanh đầu tiên trở nên rõ nét trong tâm trí của hai con người vừa đắm chìm trong hoan lạc khi lý trí chầm chậm quay về. Phong vẫn đang ôm mẹ, con cặ© vẫn chưa xìu xuống, cắm sâu trong lỗ l*и. Thế rồi người phụ nữ bắt đầu phản ứng. cô cựa mình thoát khỏi vòng tay con trai, nhẹ nhàng kéo cơ thể ra khỏi khúc thịt cứng ngắc. Hà My vơ lấy quần áo, để mặc tinh trùng vẫn đang trào ra thành dòng bên dưới, lặng lẽ bước vào phòng tắm rồi đóng kín cửa lại.
Phong vẫn nằm lặng im, con cặ© đang xìu dần, vắt vẻo trên chiếc bụng sáu múi, tinh trùng trắng đục còn vương đầy trên thân cặ©. Đến lúc này, những dòng hình ảnh về những giờ phút vừa qua đang xoay tròn trong trí não, những thắc mắc và ngờ vực bắt đầu xuất hiện, để rồi anh chợt nhận ra dường như chính tay mình đã khiến cho mẹ phải đắm chìm trong du͙© vọиɠ và sa vào con đường tội lỗi.
Đã 10 phút trôi qua, tiếng nước từ vòi sen vẫn chưa ngừng lại một giây nào, Phong bất chợt nhận ra mẹ đang một mình, nhớ ra mẹ chỉ vừa qua cơn sốt. Anh ngồi bật dậy, mặc kệ cơ thể còn đang nhớp nháp tinh trùng, vội vàng đẩy mạnh cánh cửa vốn đã chẳng còn ổ khoá vì cũ kỹ.
Hà My hơi giật mình, cô vẫn đang để mặc cho làn nước lạnh lẽo xối thẳng từ đỉnh đầu, đôi vai run run không biết vì giá lạnh hay vì đang khóc. Phong lập tức lao đến ôm lấy mẹ, muốn dùng hơi ấm của mình che chở cho người phụ nữ. Anh muốn nói rất nhiều nhưng lại không thể thốt ra lời nào vì cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Thế rồi Hà My mở lời:
- Mẹ... mẹ thật là dơ bẩn phải không con?
- Không... không... mẹ ơi, con xin lỗi... là lỗi của con... là do...
- Do viên thuốc ấy đúng không?
- Mẹ... mẹ biết rồi à?
- Ừm... ngay từ lúc bắt đầu, mẹ đã biết là do nó...
- Dạ... con xin lỗi mẹ, con thật là ngu ngốc... con...
- Không phải lỗi của con... thực ra... viên thuốc đó... nó chỉ là cái cớ... mẹ... từ lâu... mẹ đã luôn suy nghĩ đến những việc vừa xảy ra, mẹ đã luôn muốn nó diễn ra... mẹ... mẹ thật là một con đàn bà dơ dáy, hư hỏng... hu hu... - Hà My oà khóc
- Mẹ... thật vậy không? sao mẹ không nói với con...
- Hu... hu... sao mẹ có thể nói được, chúng ta là mẹ con, là máu mủ... hu hu... con có biết việc chúng ta làm là sai trái đến mức nào không? sẽ bị trời phạt đó... hu hu...
- Trời có sập xuống thì con cũng sẽ chống đỡ cho mẹ - Phong nói quả quyết.
- Hu hu... rồi mọi người sẽ kỳ thị, sẽ sỉ nhục, sẽ nguyền rủa chúng ta... - Hà My tiếp tục nói trong nước mắt...
- Chuyện này sẽ là bí mật của hai mẹ con mình, không ai có thể biết được cả, mẹ không cần phải sợ.
- Hu hu... cho dù giấu được tất cả mọi người, nhưng ba con trên trời cũng sẽ biết được, nhất định ông ấy sẽ không tha thứ cho chúng ta, suốt đời này chúng ta sẽ có lỗi với ông ấy... Hu hu...
Phong xoay người mẹ lại, nhìn thẳng vào đôi mắt đẫm lệ hoà với dòng nước từ mái đầu ràn rụa trên khuôn mặt, anh càng kiên định hơn trong lời nói:
- Mẹ... con tin rằng khi cha biết con sẽ là người chăm sóc mẹ, yêu thương mẹ cho đến cuối đời thì ông ấy cũng sẽ hài lòng và chấp nhận mà thôi.
- Hu hu... sao mà như thế được, mẹ già rồi, con thì còn quá trẻ, con không thể ở bên cạnh mẹ mãi được, con còn phải lấy vợ, sinh con, còn cả tương lai phía trước...
Phong kéo mẹ ra khỏi làn nước trong sự ngỡ ngàng của người phụ nữ, rồi anh quỳ xuống trước cửa phòng tắm, một tay vẫn nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của Hà My, một tay đưa cao lên trời, thẳng thắn đưa ra lời thề:
- Trời đất chứng giám, con, Nguyễn Thế Phong, xin thề trước vong linh cha con là ông Nguyễn Thế Nam sẽ luôn chăm sóc, yêu thương Trịnh Hà My như vợ của mình đến suốt cuộc đời, nếu con làm trái lời thề xin cho trời đán...
Hà My nào để con trai nói tiếp, chỉ bấy nhiêu thôi là quá đủ rồi. Cô lao vào ôm chầm lấy con trai, dùng nụ hôn say đắm cắt đứt lời thề độc. Nước mắt người mẹ trẻ lại tuôn rơi, nhưng lần này là những giọt hạnh phúc. Cơ thể trần trụi của cả hai lại dính chặt vào nhau, lần này hoàn toàn là tự nguyện...