Bạn gái hắn cũng xinh đẹp, vóc dáng không tệ, nhưng so với Nhan Tử thì quả thật không bằng. Đặc biệt là bộ ngực ấy… lại vừa mềm vừa săn chắc, cảm giác tuyệt vời đến mức khiến hắn phát điên. Hắn lẩm bẩm trong đầu, chẳng lẽ vì từng bị đàn ông khác nhào nặn nhiều nên mới lớn thế này hay sao? Thật muốn nhìn cảnh cô quỳ gối trước mặt mình dùng bộ ngực ấy ép chặt lấy cậu nhỏ. Ai ngờ, cô gái bình thường nhìn đơn giản thế mà lại có thân hình bốc lửa đến vậy!
Mới chỉ nghĩ thôi mà hạ thân đã căng lên đau nhức nhưng chút lý trí và đạo đức cuối cùng vẫn níu giữ hắn lại. Hắn chỉ dám hôn Nhan Tử sâu hơn như muốn hút lấy toàn bộ hơi thở của cô.
Không được… Hắn có bạn gái, không thể phản bội cô ấy được…
Chỉ cần chạm vào một chút như thế này là đủ rồi…
Nhan Tử cảm nhận được rõ sự thay đổi nơi hắn, cô khẽ rêи ɾỉ, mắt nửa mở, chỉ nhìn thấy bóng đêm loang loáng ngoài cửa sổ. Hắn đã động tình.
Dễ thôi, Nhan Tử nghĩ thầm, phụ nữ ba phần say, diễn đến mức khiến người ta phải động lòng…
“Ưm… Anh bóp mạnh thêm chút nữa đi… Đã quá…”
Nghe thế, ŧıểυ Đổng càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm thấy mình sắp phát điên vì cô.
“Đây là em muốn đấy, đừng có mà xin tha…”
Hắn vừa nói vừa véo lấy đầu nhũ hoa, vuốt ve nhịp nhàng rồi bất chợt xoay nhẹ, tưởng tượng bầu ngực căng tròn trong tay mình nhảy múa đầy mê hoặc.
Nhan Tử không kìm nổi mà run rẩy, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chạy thẳng từ đầu ngực lan khắp người, cảm giác ẩm ướt giữa hai chân mỗi lúc một rõ.
“A… Ưm… Không…”
“Hư… Đừng kêu!”
ŧıểυ Đổng hoảng sợ, sợ đồng nghiệp bên kia tỉnh giấc. Hắn lại cúi xuống khóa môi cô, nuốt lấy những tiếng rên khe khẽ, chỉ còn hơi thở dồn dập và những cái liếʍ mυ"ŧ quấn quýt.
Nhan Tử cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, cô sẽ không chịu nổi mà chủ động đè ngửa hắn ra. Cô khẽ nhích người, chủ động mở rộng hai chân, uốn cong eo dụ dỗ.
“Ư… Ngứa quá… Bên dưới ngứa quá…”
ŧıểυ Đổng cuối cùng cũng nhớ ra phải “chăm sóc” cho nơi bí mật của cô. Bàn tay hắn trượt từ eo xuống, nhẹ nhàng mơn trớn khiến Nhan Tử khẽ rùng mình.
“Mới xoa có chút mà đã ướt nhẹp thế này rồi?”
“Đừng nói nữa… Em… Em không có mà…”
Nhan Tử đỏ mặt lắp bắp, ngượng ngùng.
ŧıểυ Đổng bật cười, rút tay ra, chất lỏng dính ướt trên tay hắn bôi lên môi cô: “Em không có sao? Vậy đây là gì, hửm?”
“Em… Anh… Ưm…”
“liếʍ sạch đi!”
Nhan Tử còn chưa kịp phản bác thì ŧıểυ Đổng đã lại đưa tay xuống, lần này một ngón tay mạnh dạn thăm dò vào nơi đã ướt đẫm khiến cô bật lên một tiếng rên nghẹn ngào nhưng rồi nhớ lời hắn dặn không được kêu, lại chỉ có thể ú ớ như mèo con.
Cảm giác bị dị vật xâm nhập khiến Nhan Tử càng thêm phấn khích. Dù chỉ là một ngón tay, chẳng thể sánh được với cậu nhỏ thật nhưng vẫn đủ để khiến cô rùng mình sung sướиɠ.
ŧıểυ Đổng cảm nhận rõ nơi ấy siết chặt lấy ngón tay mình, chỉ nghĩ tới cảnh nếu là chính mình thật sự đưa vào thì còn sung sướиɠ tới mức nào nữa?
Dưới thân, Nhan Tử hai tay ôm chặt lấy vai hắn, cơ thể nhỏ bé co giật không kiểm soát. Đôi môi bị hắn chiếm giữ, chỉ còn những âm thanh rêи ɾỉ đứt quãng.