Giữa bóng tối, ŧıểυ Đổng không nhìn rõ mặt cô nhưng càng cảm nhận rõ Nhan Tử thật sự quá đỗi mê hoặc.
“Em biết anh là ai không?”
Bất chợt hắn hỏi.
Chẳng hiểu vì sao trong lòng hắn lại dấy lên một cảm giác bực bội khó tả. Nếu tối nay là người khác dìu cô về, liệu cô cũng để cho họ chạm vào mình thế này hay không? Vừa rồi, cô cũng chỉ gọi là “anh”…
Mà ai chẳng có thể là “anh” với cô cơ chứ.
“Ư… Gì cơ… Ưm…”
Dưới thân cô gái mơ màng, chẳng mảy may trả lời, chỉ còn biết tận hưởng kɧoáı ©ảʍ từ những cái vuốt ve đầy khiêu khích.
Trong lòng ŧıểυ Đổng bỗng nhói lên, bàn tay đang rút ra khỏi nơi ấy thì bất ngờ bị Nhan Tử ưỡn người kéo lại, chủ động muốn ngón tay hắn tiếp tục.
… Thật sự muốn làm chết cô gái này quá.
“Ưm… Là ŧıểυ Đổng phải không? Có phải anh không?”
Nhỏ này sao tự dưng lại tỏ vẻ ghen tuông ngốc nghếch thế này? Ghen thì ghen nhưng tay đừng có dừng lại chứ, làm người ta chịu không nổi…
Thật hết biết, đúng là đồ có tật xấu mà!
Nếu không vì lúc này du͙© vọиɠ bừng bừng, có lẽ cô đã nhảy khỏi giường rồi.
Chuyện người lớn mà, ai chẳng hiểu vài câu nói là đã đi quá giới hạn.
Cô thích nhất kiểu quan hệ đơn giản chỉ là bạn giường như thế này.
Nhan Tử thấy không thể quá lạnh nhạt, lỡ người ta giận thật chạy mất thì mình khổ. Nghĩ thế, cô bèn dịu dàng hỏi lại: “Ưm… Là ŧıểυ Đổng mà, đúng không…?”
Cô ghé sát môi hắn, hôn khẽ như một nghi thức thành kính, hơi thở ấm áp phả bên má, trong khi ŧıểυ Đổng một tay đã bắt đầu cởi thắt lưng quần.
“Anh không phải… không phải ŧıểυ Đổng.”
Hắn muốn xem phản ứng của cô.
“A… Thế thì em không cần anh đâu… Ưm…”
Nhan Tử làm bộ như sững sờ, đẩy ngực hắn nhưng động tác hoàn toàn vô lực, không mang chút ý nghĩa cự tuyệt.
Thấy thế, tâm trạng ŧıểυ Đổng bỗng nhẹ hẳn. Dưới thân, Nhan Tử vẫn đang “chống cự” yếu ớt, mà ai chẳng biết cô chỉ cần chút sức là khuất phục được hắn. Thật may, đêm nay là mình ở đây.
Nhan Tử còn đang giả vờ thì cảm thấy hạ thân bị một vật nóng rực áp sát, cô rùng mình, biết ngay đó là gì. qυầи ɭóŧ đã ướt sũng, lại bị ŧıểυ Đổng dí sát cậu nhỏ vào miệng huyệt, dâm thủy càng chảy ra không dứt.
ŧıểυ Đổng nhận ra điều đó, cúi xuống cắn nhẹ vành tai cô khiến cả người cô run lên, thì thầm: “Anh đây.”
Nhan Tử rêи ɾỉ, chủ động nâng hông lên đón nhận cậu nhỏ cứng như sắt của hắn, khát khao được hắn lấp đầy, mặc kệ tất cả, chỉ muốn được chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ cuồng nhiệt đó.
Hắn đặt đầu khấc cứng nóng ngay nơi ẩm ướt giữa hai đùi cô, cọ xát vài lần, thứ nhỏ bé ham chơi này căn bản chẳng cần đến bôi trơn, lượng nước nhiều đến mức người ta phải nghi ngờ không biết có phải là nước ŧıểυ.
Hắn chậm rãi ấn vào từng chút một, cảm nhận rõ miệng huyệt của Nhan Tử liên tục co thắt, gắt gao mυ"ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của mình.
“Ah…” ŧıểυ Đổng không kìm được bật ra một tiếng rên khàn khàn. Hắn bắt đầu nhẹ nhàng ra vào, vừa thử thăm dò và vừa tận hưởng.
Nhan Tử bị hắn chọc ghẹo đến nỗi du͙© vọиɠ không những không nguôi ngoai mà càng bùng lên mãnh liệt. Ngay lúc cô vừa định mặc kệ tất cả, chủ động nâng hông, muốn nuốt trọn ©ôи th!t lớn của hắn vào sâu hơn thì ở phòng bên cạnh, đồng nghiệp bỗng lồm cồm ngồi dậy.