Chủ Động Quyến Rũ Bị Bạn Trai Người Khác Đậu Bôn Lành

Quyển 1 - Chương 1

Trước Sau

break


“Ding!”

Tiếng chuông thang máy vang lên khi dừng lại ở tầng năm chung cư. Nhan Tử choáng váng, gần như được ŧıểυ Đổng nửa dìu nửa bế ra ngoài.

ŧıểυ Đổng vừa quay đầu vừa nói với người phía sau: “Lần sau không được để Nhan Tử uống nhiều như vậy nữa.”

Người đàn ông đi phía sau cười đáp: “Thì chẳng phải tự cô ấy muốn uống sao? Tôi đâu có rót cho cô ấy đâu.”

Vừa trò chuyện, họ vừa đi tới trước cửa phòng. Người đàn ông mở cửa, nhường cả hai bước vào.

Vì nhà ở gần công ty nhất nên mỗi lần tụ tập về muộn, Nhan Tử và ŧıểυ Đổng thường tiện ở lại đây qua đêm.

Không ai biết rằng đằng sau vẻ ngoài bình thản của Nhan Tử lại là một tâm hồn phóng túng. Đặc biệt mỗi khi uống rượu, cô càng như hóa thành một “ŧıểυ yêu tinh” khát khao va chạm thể xác.

Các đồng nghiệp đã ngủ say, tiếng ngáy ầm ầm vang vọng khắp phòng.

ŧıểυ Đổng vẫn còn lảo đảo cùng Nhan Tử dây dưa mãi chưa buông. Hắn định đặt Nhan Tử lên giường rồi ra ghế sofa ngủ nhưng cô lại níu chặt lấy cổ hắn không chịu rời.

Trong phòng ánh đèn mờ nhạt, Nhan Tử cúi đầu, nơi khóe môi thấp thoáng một nét cười bí ẩn, không để ai nhìn thấy.

“Nhan Tử, ngủ đi em, buông tay ra được không nào? Ngoan nào.”

ŧıểυ Đổng bất lực vỗ nhẹ lên mái tóc mềm mại của cô.

“Không… Em không muốn ngủ đâu…”

Giọng Nhan Tử lười biếng, luyến tiếc như trẻ con nũng nịu.

“Vậy anh chơi game với em nhé, được không?”

Nhan Tử vừa bị đặt xuống giường đã vòng tay ôm cổ ŧıểυ Đổng, kéo hắn áp sát vào mình, hơi thở phả nhẹ bên tai hắn mang theo men rượu lẫn hương nước giặt áo, mùi thuốc lá thoang thoảng. Sự kết hợp ấy khiến Nhan Tử càng thêm mềm yếu, cả người như tan chảy.

Cô hơi ngẩng đầu lên, bờ môi mềm mại chạm vào khóe miệng ŧıểυ Đổng, khẽ rên lên khe khẽ.

Không người đàn ông nào có thể khước từ một cô gái say khướt đang nằm cạnh mình như vậy. ŧıểυ Đổng cũng vậy, dù hắn đã có bạn gái.

Không kịp suy nghĩ, ŧıểυ Đổng cúi xuống hôn lên môi Nhan Tử. Cô đáp lại đầy mãnh liệt, bàn tay lướt dọc khắp người hắn chẳng còn chút e ngại gì.

Bàn tay hắn lần mò vào bên trong vạt áo, bóp lấy bầu ngực đầy đặn của cô.

Hắn khựng lại, giọng khàn khàn thốt lên: “Ngực lớn thật đấy…”

Đang là mùa đông, Nhan Tử thường mặc đồ rộng, ngực lớn mà lại không thích mặc áo lót vì thấy vướng víu, khó chịu.

ŧıểυ Đổng vuốt ve một hồi, ngạc nhiên khi nhận ra dáng người thật của Nhan Tử quyến rũ hơn hẳn vẻ ngoài.

“Eo cũng thon quá…”

Nhan Tử bị hắn hôn, bị hắn vuốt ve, trong men say đã sớm rối loạn, chỉ cố giữ vẻ ngây ngô chuếnh choáng, chỉ có thể bật ra những tiếng rên ngắn đầy bản năng.

“Ưm… Anh… Ưm…”

Tiếng ngáy bên cạnh đột nhiên ngừng lại một nhịp, cả hai bỗng sững lại. Chỉ đến khi tiếng ngáy tiếp tục vang lên, họ mới dám tiếp tục vòng xoáy cuốn quýt và lén lút trong bóng tối.

Bàn tay ŧıểυ Đổng vẫn chưa dám đi quá xa, hắn sợ Nhan Tử chỉ là say rồi không biết mình đang làm gì, sợ mình đi quá giới hạn sẽ khiến cô tỉnh táo lại.

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực cô, không biết là do cảm giác vụng trộm đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay do chính cô gái này càng không thuộc về mình lại càng khiến hắn mê mẩn. Cho dù căn phòng quá tối, không thể nhìn rõ gương mặt cô nhưng ŧıểυ Đổng vẫn cảm thấy đêm nay Nhan Tử đặc biệt quyến rũ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc