- Hứa gia? Chúng ta đang trên biển mà? Hứa gia đâu có ở đây?
Hứa Sơ Sơ hất mặt, cô ngẩng đầu kiêu ngạo, vô cùng tự tin trả lời:
- Sau này sẽ có mẹ ạ! Sau này con lớn lên được làm gia chủ rồi, có quyền hành như ông nội, con sẽ mua hết toàn bộ những thứ hiên hữu ở đây, không chỉ biển nơi này, mà còn ở nơi khác nữa, toàn bộ sẽ thuộc hết về Hứa gia! Hứa gia chúng ta sẽ lớn mạnh hơn rất nhiều!
Tô Nhan bất ngờ trước câu trả lời của Hứa Sơ Sơ, cô không nghĩ một đứa trẻ còn nhỏ như vậy đã ôm một hoài bão to lớn, vĩ đại như thế.
Tô Nhan xoay người Hứa Sơ Sơ qua, cô nắm lấy vai con bé, nhìn trực diện, lên tiếng:
- Con phải yêu thương nó như người thân của mình, con có thể xây dựng Hứa gia rộng lớn như con muốn, nhưng con phải toàn tâm toàn ý bảo vệ nó, bởi Hứa gia là 1 đại gia đình, mà đã là gia đình thì không được bỏ rơi lẫn nhau! Con có làm đươc không, Sơ Sơ?
Hứa Sơ Sơ nhìn Tô Nhan, ánh mắt lóe lên tia sáng kiên quyết, đáp lớn:
Vì đang mang thai mà Hứa Sơ Sơ nhạy cảm hơn nhiều, suy nghĩ có hơi phức tạp, nhưng bây giờ mọi thứ đều đã được giải quyết, cả hai người họ cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn!
Suy cho cùng, thời điểm của Hứa Sơ Sơ, đã từng dùng sai cách để dạy cô, nhưng Thời Cảnh Thường tin rằng, với những gì mà hai người đã trải qua, anh và cô sẽ có kinh nghiệm để tạo ra một thế giới hoàn toàn mới mẻ và an toàn hơn cho con của cả hai.