- Gia chủ, chị thích bánh kem loại nào? Có cần hoa gì đặt biệt không?
Hứa Sơ Sơ liếc cô, cười nhẹ 1 tiếng, đáp:
- Không cần, đơn giản 1 chút là được! Nói chung em cứ thấy cái nào đẹp thì đặt, chị không quan trọng lắm đâu!
HỨa Á Nhan vểnh môi, cô nhíu mày nói:
- Không được, làm sao có thể xuề xòa cho qua chứ? Em không có mắt thẩm mĩ lắm, bắt em đi chọn, cho em đi làm nhiệm vu còn tốt hơn!
Hứa Sơ Sơ bật cười, nhưng không đáp lại. Thấy vậy, Hứa Á Nhan mạnh dạn đề nghị:
- À, hay là... chị đi với em đặt bánh đi, cái nào chị thấy đẹp thì mình đặt luôn? Đỡ phải chọn qua chọn lại!
Hứa Sơ Sơ lắc đầu, ngay lập tức từ chối:
- Thôi, chị không đi đâu, em đi đi, mang theo Vĩ Sâm đi, anh ấy rất có thẩm mĩ, có thể chọn giúp em!
Hứa Á Nhan giật mình, cô nhíu mày, nói:
- Sao chị lại nhắc đến anh ta chứ? Em với anh ta đâu có quan hệ thân thiết gì, hơn nữa, bây giờ bắt em gọi anh ta tới đi chung hả? Em thà đi 1 mình còn hơn!
Lần này, Hứa Sơ Sơ ngẩng đầu, cô chỉ tay về một hướng, lên tiếng:
- Không cần gọi đâu, anh ấy đã đến đây rồi mà!