Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé

Chương 31:

Trước Sau

break

Tần Tam Dã vội giơ tay ra hiệu im lặng.

Anh bước đến bế đứa trẻ lên, hạ giọng dịu dàng dặn dò: “Con ngoan, mẹ còn đang ngủ, mình phải nhẹ nhàng nhé.”

Bé con rất thông minh, nghe hiểu lời cha nên lập tức rúc vào vai anh ngoan ngoãn gật đầu.

Tần Tam Dã bế con rời giường, giúp con mặc quần áo, sau đó là rửa mặt đánh răng.

Một ông bố lính tráng thô kệch như anh lại chăm con đâu ra đấy, thành thục chẳng kém ai.

Tất cả đều là nhờ ngày qua ngày luyện tập kể từ khi Tiểu An Bảo chào đời.

Sau khi rửa mặt xong, Tiểu An Bảo ngồi trên chiếc ghế nhỏ của mình, đôi mắt dõi theo Tần Tam Dã bước vào bếp, chiếc bụng nhỏ bắt đầu réo ùng ục.

Không lâu sau.

Bàn tay to lớn của Tần Tam Dã cầm theo một chiếc bình sữa nhỏ xíu, bên trong là sữa bò ấm nóng thơm lừng.

“An An, còn hơi nóng, đừng vội, uống từ từ nhé.”

Vừa nhận lấy bình sữa, bé con đã chẳng thèm để tâm lời anh dặn, lập tức nhét vào miệng.

Đôi môi nhỏ nhắn mím chặt, phát ra tiếng “rột rột” khi hút sữa. Chiếc bình bé tí lọt vào tay cô bé nhìn to hẳn lên một vòng.

Sữa bột pha tất nhiên không thể ngon bằng sữa mẹ, nhưng mẹ còn đang ngủ, bé không thể đánh thức mẹ được.

Nếu không mẹ sẽ giận, sẽ không ôm bé nữa.

Rột rột rột.

Tiểu An Bảo ra sức bú sữa.

...

Giấc ngủ của Giang Niệm lần này đặc biệt sâu và dài, cũng rất yên ổn.

Trước đó vì chuyện luận văn tốt nghiệp mà cô lo lắng thái quá, lại vì phát hiện bộ mặt thật của Diệp Lan Lan mà tức đến mất ngủ.

Mệt mỏi chồng chất, vậy mà ở một thế giới xa lạ cô lại tìm được cảm giác an toàn, quả thật kỳ lạ.

Khi tỉnh dậy, trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng gió, không thấy bóng dáng ai khác.

Có lẽ Tiểu An Bảo đã được đưa đến nhà trẻ trong đơn vị, dù sao con của sĩ quan thì phúc lợi khu gia thuộc cũng không tệ.

Còn Tần Tam Dã có về hay không, Giang Niệm hoàn toàn không hay biết.

Chỉ là vừa nghĩ đến người đàn ông đó, khuôn mặt cô bỗng đỏ bừng. Ngực nóng bừng lên cứ như có ngọn lửa đang cháy âm ỉ.

Vì trong giấc mơ tối qua không chỉ xuất hiện những ký ức ở kiếp trước, mà nửa sau còn trở nên nóng bỏng, khó nói thành lời.

Trên sân huấn luyện rực nắng, người đàn ông trong bộ quân phục không chỉ ôm chặt lấy cô.

Anh còn cúi đầu hôn cô thật sâu.

Không phải chỉ là lướt môi, mà là kiểu cắn môi hôn lưỡi đậm chất kịch tính.

Toàn thân Giang Niệm bị hơi thở của anh bao phủ, từ đầu ngón chân đến sợi tóc đều tê dại run rẩy, làm cô trong mơ cũng nóng bừng, mồ hôi rịn khắp người.

Thật sự quá xấu hổ!

Tuy rằng bây giờ Tần Tam Dã đã là chồng cô, nhưng đêm đầu tiên sau khi xuyên tới đây cô cũng đâu có thân thiết gì với anh, sao lại có thể mơ thấy giấc mơ như thế?

Chẳng lẽ cô thực sự là một kẻ háo sắc?

Trong đầu Giang Niệm rối như tơ vò, không cách nào ngăn nổi những hình ảnh mờ ám trong mơ lặp đi lặp lại.

Cô xấu hổ, bực bội, vô thức đưa tay chạm lên đôi môi bị hôn kia.

Ngón tay vừa mới chạm vào...

“Á!”

Giang Niệm theo phản xạ hít một hơi lạnh.

Môi cô đau rát nhẹ, dường như có vết sưng.

Lẽ nào là...

Chỉ trong thoáng chốc, một tia sáng lóe lên trong đầu Giang Niệm.

Cô đỏ bừng cả mặt, cuống quýt xuống giường lao tới trước chiếc gương treo trên tường.

Trong gương, gương mặt xinh đẹp mê người của cô hiện rõ cùng với đôi môi hơi sưng đỏ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc