Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé

Chương 27:

Trước Sau

break

Còn cô ta mới là người lương thiện thuần khiết, được mọi người cưng chiều.

Theo nội dung Diệp Lan Lan viết, hai năm trước cô ta và Lâm Minh Huy gặp nhau trong một buổi liên hoan, vừa gặp đã yêu, tình cảm nhanh chóng nảy nở.

Lâm Minh Huy là con trai của một nhân vật tầm cỡ ở thủ đô, là con nhà lính chính hiệu.

Nhờ mối quan hệ đó mà Diệp Lan Lan được phá lệ cấp cho một suất tiến cử vào đại học, đỗ thẳng vào ngôi trường danh giá bậc nhất là đại học Thủ Đô.

Từ đó cô ta và Lâm Minh Huy trở thành đôi tình nhân được ngưỡng mộ nhất ở trường.

Theo tiến trình truyện, vào thời điểm hiện tại cô ta lẽ ra đang ở trong khuôn viên đại học Thủ Đô! Là sinh viên hiếm hoi trong thời kỳ đặc biệt này, một trong số ít những người được chọn lọc kỹ càng.

Sao có thể ở trong cái xưởng dệt dơ dáy này?

“Không đúng!”

“Không thể như thế được!”

“Tôi là sinh viên đại học! Tôi là sinh viên đại học! Không phải nữ công nhân!”

Khuôn mặt đông cứng của Diệp Lan Lan cuối cùng cũng có biểu cảm, cô ta giận dữ, ghê tởm, miệng không ngừng lặp lại những lời phủ nhận.

Mấy công nhân bên cạnh nghe cô ta nói chuyện viển vông đều cười khẩy mỉa mai.

“Hừ, Diệp Lan Lan, đừng mơ nữa. Ngày nào cũng lải nhải đại học với chả đại học, tôi nghe cô nói suốt hai năm nay rồi, tai cũng mọc kén luôn rồi. Sao vẫn chưa thấy cô có suất nhập học vậy? Còn chẳng phải vẫn ngồi đây làm công nhân như tôi?”

Diệp Lan Lan hoàn toàn không để tâm đến những lời châm chọc đó, đầu óc vẫn đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình.

Trong trí óc, ký ức thuộc về nguyên chủ nhanh chóng đưa ra câu trả lời.

Hai năm trước, dưới sự sắp đặt của cô ta, Giang Niệm hoàn toàn thân bại danh liệt. Gia đình họ Giang cũng vì bức thư tố cáo của cô ta mà bị điều tra đấu tố, từ đó lụi bại.

Giang Niệm bị ép theo quân đến vùng biên giới Tây Nam, còn cha mẹ Giang cũng bị đưa đi cải tạo lao động ở nông trường.

Diệp Lan Lan cuối cùng cũng thấy được cảnh Giang Niệm sa cơ lỡ vận.

Còn cô ta thì theo Lâm Minh Huy ra Bắc, thuận lợi đặt chân đến thủ đô, thậm chí đã đứng trước cổng đại học Thủ Đô.

Cô ta từng kỳ vọng vào một tương lai xán lạn.

Nhưng chính từ đó, mọi chuyện bắt đầu thay đổi.

Lâm Minh Huy người lẽ ra phải dẫn cô ta về ra mắt cha mẹ bỗng trở nên quanh co né tránh. Đến tận bây giờ cô ta vẫn chưa được gặp phụ huynh của anh ta, những nhân vật lẫy lừng trong giới quyền lực ở thủ đô.

Còn suất học đại học mà Diệp Lan Lan hằng mong đợi lại càng là giấc mộng xa vời.

Sống ở thủ đô, ăn uống tiêu xài đều cần phiếu và tiền.

Ban đầu Lâm Minh Huy còn cho cô ta ít nhiều. Nhưng về sau, đến mặt anh ta Diệp Lan Lan cũng chẳng thấy nữa.

Lâm Minh Huy trốn trong trường không chịu ra, cô ta không cách nào vào được, cuối cùng rơi vào cảnh sống chết mặc bây.

Bất đắc dĩ Diệp Lan Lan đành phải tự mình tìm việc kiếm tiền.

Nhờ có thân phận con gái liệt sĩ mà cô ta may mắn xin được một công việc, trở thành nữ công nhân ở một xưởng dệt, ngày ngày làm việc nặng nhọc nhất, vậy mà lương tháng chưa đến hai mươi đồng!

Làm việc lâu ngày, đôi tay Diệp Lan Lan cũng chai sạn, sắc mặt trở nên vàng vọt nhợt nhạt.

“Không đúng! Không thể như thế được! Diễn biến này khác hoàn toàn với tiểu thuyết tôi viết!”

“Tôi mới là nữ chính cơ mà, là nữ chính mạnh mẽ nhất! Sao có thể rơi vào cảnh làm công nhân xưởng dệt chứ?”

“Lâm Minh Huy! Tôi phải tìm Lâm Minh Huy! Nhất định phải gặp được anh ấy!”

Chỉ khi gặp được Lâm Minh Huy, cô ta mới có cơ hội tranh giành lại suất vào đại học, từ đó đưa cốt truyện quay lại đúng quỹ đạo!

Diệp Lan Lan hất ống tay áo đang đeo trên tay, quay người lao thẳng ra cửa xưởng.

“Này! Diệp Lan Lan! Cô không làm nữa à? Cô định đi đâu, không cần lương nữa sao?”

Trong tiếng gọi của đồng nghiệp, Diệp Lan Lan không ngoái đầu lại, chỉ còn bóng lưng lao đi như bay.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc