Chịu Thua

Chương 45: Giấc mơ

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Một lát sau, anh ngồi xuống, ghế sô pha bên cạnh hơi trũng xuống, Trình Thư Nghiên dựa vào câu nói vừa rồi, tùy tiện hỏi một câu: “Tự nhiên anh hỏi chuyện này làm gì?”

Thương Trạch Uyên dựa vào lưng ghế, giọng điệu lười nhác nhưng thẳng thắn: “Hai người họ chưa đăng ký kết hôn.”

Trình Thư Nghiên nhàn nhạt đáp: “Ừ.”

“Cũng không thể đăng ký kết hôn.” Anh lại nói.

“Thế à.” Cô vẫn đáp lại một cách thờ ơ.

Anh biết cô trước giờ luôn bình tĩnh, nhưng lúc này lại có vẻ quá bình tĩnh, anh nghiêng đầu nhìn cô: “Không hỏi nguyên nhân?”

“Nguyên nhân à…” Trình Thư Nghiên chống cằm bằng một tay, thật sự làm ra vẻ suy nghĩ: “Tôi đoán, cha mẹ anh chắc là chưa làm thủ tục ly hôn đúng không.”

Sự kinh ngạc thoáng qua, sau vài giây sững sờ, Thương Trạch Uyên đầu tiên là nhíu mày, sau đó bật cười: “Giỏi thật.”

Cũng có thể đoán ra được?

Đôi khi anh thực sự tò mò, não cô rốt cuộc làm bằng gì vậy?

Vừa thông minh lại vừa sáng suốt.

Trình Thư Nghiên nói với giọng điệu bình tĩnh: “Chuyện này rất phổ biến.”

Hai gia đình đến với nhau, có nhất thiết phải làm thủ tục theo quy trình không? Rõ ràng là không, trên thực tế, những mối nhân duyên kiểu này thường rất ngắn ngủi.

Đặc biệt là gia đình của họ càng không thể dễ dàng tái hôn. Thương Cảnh Trung là người rất khó đoán, sẽ không để người không rõ lai lịch chia phần tài sản của ông ta đâu. Chỉ là gặp dịp thì chơi, chơi cho vui thôi.

Trình Tuệ rất rõ điều này, cho nên bà không bao giờ tranh giành danh phận.

Mà khi Thương Cảnh Trung nhấn mạnh với Trình Thư Nghiên rằng muốn cô và Thương Trạch Uyên gọi nhau như anh em họ, cô đã đoán được bảy tám phần rồi.

Ông ta có vợ, việc mẹ con họ đến đây là không chính đáng, lại thêm ông ta rất coi trọng thể diện, tự nhiên phải che giấu.

Trong tiền đề cha mẹ chưa ly hôn, việc Thương Trạch Uyên ghét họ, bài xích họ là điều hoàn toàn có thể hiểu được.

Trình Thư Nghiên cũng không ngờ, mối quan hệ giữa họ, lại có thể bình tĩnh ngồi đây uống rượu, trò chuyện, hút thuốc.

“Thực ra trước đây, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với anh.” Trình Thư Nghiên cười nói.

“Sau đó em phát hiện, em và tôi dường như không phải là quan hệ đối nghịch.”

Trình Thư Nghiên cầm ly rượu lên, anh cùng cô chạm ly, ly chạm vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Thương Trạch Uyên nói: “Chúng ta cùng một phe.”

Trình Thư Nghiên nhướng mày, cùng anh ngửa đầu uống rượu.

Điều này quả thực không thể phủ nhận.

Anh giấu thuốc lá giúp cô, cô cất chìa khóa giúp anh. Họ cùng nhau diễn kịch trước mặt cha mẹ, thái độ cũng luôn nhất quán.

Trình Thư Nghiên nhớ lại ngày hôm đó, anh hỏi cô, có cảm thấy họ rất hợp nhau không.

Quả thật đúng là như vậy.

Họ không đối địch, có chuyện thì tán gẫu, có thể chơi cùng nhau.

Hơn nữa cả hai đều thông minh, đôi khi chỉ cần một ánh mắt là hiểu được ý đồ của đối phương.

Quan trọng nhất là, cô theo mẹ di chuyển hết lần này đến lần khác, còn anh thì chứng kiến từng người một dọn vào.

Từ một số khía cạnh mà nói, họ cùng chí hướng.

Có lẽ là vì ánh trăng đêm nay vừa vặn, cũng có thể là vì đã uống rượu, nên họ đã nói rất nhiều. Giống như trên người mỗi người đều mở ra một khe hở, anh tiết lộ một chút về bản thân, tôi cũng tiết lộ một chút về mình.

Điều này cũng coi là có qua có lại.

Anh nói anh còn có một chị gái và một em gái, hiện tại đang theo mẹ định cư ở Anh.

Cô nói nói rằng trước đây mình đã từng đến rất nhiều gia đình, những đứa trẻ ở đó không chào đón cô, cô từng bị bắt nạt và cũng từng phải đấu trí, tính toán với người khác.

Thời gian quay ngược trở lại quá khứ, rồi lại quay về hiện tại.

“Lúc đó tôi thật sự rất ngạc nhiên, tôi cứ tưởng mình khiêu khích anh rồi, anh nhất định sẽ trả thù tôi.” Trình Thư Nghiên nói.

Thương Trạch Uyên châm một điếu thuốc, hút một hơi, rồi nhả ra: “Tôi không bắt nạt con gái.”

“Ừ, anh không bắt nạt con gái…” Cô híp mắt nhìn anh cười, trong lời nói ẩn ý: “Anh lừa gạt con gái.”

Cô uống quá nhiều, đang trong tâm trạng tốt, trong đôi mắt vốn lạnh nhạt thường ngày đã vương chút cảm xúc.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc