Mặc dù Lục Lâm Vãn đã sớm có chuẩn bị, biết nhà anh có rất nhiều người, nhưng không ngờ lại có thể có nhiều người như vậy.
Chào người thân cũng chào không xong, hơn nữa đây được coi như lần gặp mặt đầu tiên nên bọn họ đều đưa bao lì xì.
Lục Lâm Vãn nhận nhiều bao lì xì như vậy thì rất ngượng ngùng, nhà Lục Hoài Chuẩn có tiền, đương nhiên họ hàng thân thích cũng cho không ít, nhiều tiền như vậy làm cho Lục Lâm Vãn ngại lấy, nhưng họ hàng cứ khăng khăng muốn đưa.
Lục Lâm Vãn vẫn cảm thấy mình rất được coi trọng, rốt cuộc không có ai khinh thường cô, bà nội của Lục Hoài Chuẩn cũng rất thích cô, nhìn thấy cô thì trực tiếp để cho cô ngồi ở bên cạnh bà, bà nội sờ mặt cô, cảm thấy cô đúng là tướng có phúc.
Lục Lâm Vãn tặng một món quà cho bà nội, đợt trước hỏi mẹ cô, không biết nên tặng quà mừng thọ gì cho người già nhỉ, thì mẹ cô bảo cứ trực tiếp tặng vòng phỉ thúy đi, cô có dì út là người chuyên làm cái này, cô còn đặc biệt dùng tiền mừng tuổi để mua, tốn không ít tiền, bà nội gặp cô thì cũng đưa quà gặt mặt.
Đưa một bao lì xì rất to.
Suốt cả đêm, Lục Lâm Vãn đều rất lo sợ, không biết nên nói cái gì, nhưng mẹ của Lục Hoài Chuẩn là một người phụ nữ rất dịu dàng, vẫn luôn ở bên cạnh nói chuyện với cô, mãi cho đến tới kết thúc đều quan tâm tới cảm xúc của cô.
Khi kết thúc, mẹ của Lục Hoài Chuẩn lôi kéo cô đến bên cạnh hỏi: "Vãn Vãn ơi, sau này cháu và Hoài Chuẩn có định kết hôn không thế?"
Lục Hoài Chuẩn vừa đi ra đã nghe thấy lời này, lập tức vểnh tai lên nghe ngóng, Lục Lâm Vãn nghe thế cũng không biết nói như thế nào, dù sao chỉ vừa mới vào đại học, nếu như nói đến kết hôn thì hình như còn hơi sớm, hiện tại, thật sự không thể nói sau này có kết hôn hay không, vẫn còn cách xa tuổi được phép kết hôn theo quy định của pháp luật.
Có lẽ mẹ của Lục Hoài Chuẩn cũng biết mình hỏi khó quá, cho nên vội vàng sửa miệng: "Không phải, không phải bác muốn giục các cháu kết hôn, cũng không phải nói là phải có ý định kết hôn ngay lập tức, bác chỉ muốn hỏi xem có phải hai đứa yêu nhau dựa trên tiền đề kết hôn hay không, bác nghĩ bà nội cũng già rồi, nếu như hai đứa muốn kết hôn thì hay là đính hôn trước đi, đính hôn xong, đợi hai đứa tốt nghiệp rồi mới kết hôn cũng được, các bác sẽ không giục sinh con đẻ cái đâu, hai đứa kết hôn rồi thì vẫn sẽ giống như trước kia, không khác gì cả. Chỉ có điều nhà các bác có rất nhiều quy tắc, nếu kết hôn thì cũng không thể kết hôn trước, mà phải đính hôn trước, sau khi đính hôn mới có thể kết hôn được."
"Cháu muốn gả cho Hoài Chuẩn, việc kết hôn thì mấy năm nữa lại nói, nhưng có thể đính hôn trước, như vậy cháu chính là người của nhà bác rồi, cũng để cho bác yên tâm, nếu không, bác rất sợ cháu không cần Lục Hoài Chuẩn nữa."
Nếu như bây giờ Lục Lâm Vãn phải nói về chuyện kết hôn, vậy thì cô thực sự không muốn kết hôn ngay bây giờ, nhưng nếu nói có muốn gả cho Lục Hoài Chuẩn hay không thì cô có cảm giác chắc hẳn là có, chỉ có vấn đề về thời gian mà thôi, nhưng cô rất yêu Lục Hoài Chuẩn nha, hơn nữa, Lục Hoài Chuẩn cũng yêu cô, cho nên kết hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Cô không ngờ tới trước khi kết hôn lại còn phải đính hôn á? Nếu như đính hôn thì cô cũng không có ý kiến, vì thế cô lập tức đồng ý, nói được.
Mẹ của Lục Hoài Chuẩn rất là vui mừng, nói hôm nào đó để người hai nhà gặp mặt ăn bữa cơm trước, như vậy đến lúc đó sẽ cùng nhau bàn bạc xong xuôi.
Sau đó Lục Lâm Vãn theo Lục Hoài Chuẩn đi về, trên xe Lục Lâm Vãn càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Bởi vì Lục Lâm Vãn cảm thấy quá sớm, nhìn Lục Hoài Chuẩn đang đắc ý ở bên cạnh, cô cũng phải nghi ngờ liệu có phải là do anh ủ mưu từ trước rồi không.
Cho nên cô kinh ngạc hỏi Lục Hoài Chuẩn: "Có phải là anh? Có phải là anh bảo bác nói để hai người chúng ta đính hôn trước không, nếu không, sao bác gái lại nói ra những lời này chứ?"
Lục Lâm Vãn nghĩ hẳn là Lục Hoài Chuẩn sẽ quanh co một chút, nhưng Lục Hoài Chuẩn nhìn cô với vẻ hợp tình hợp lý, trực tiếp gật đầu: "Đúng vậy."
Hễ Lục Hoài Chuẩn quanh co một chút, thì cô cũng có thể chỉnh anh mấy câu, nhưng anh thẳng thắn như vậy, cô cũng khó mà nói gì được.
Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ đắc ý như vậy của anh một lát rồi cười rộ lên, thật đúng là, hết chỗ nói.
"Anh muốn kết hôn sớm như vậy à? Không chơi thêm mấy năm nữa sao?"
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy lời này thì hiếm khi nghiêm túc tiến lên vuốt tóc cô, nói: "Bởi vì là em, nên muốn kết hôn ớm một chút."
Quả thật Lục Lâm Vãn chưa bao giờ nghe thấy anh nói lời yêu thương một cách thẳng thắn như vậy nên cảm thấy rất ngượng ngùng.
Chủ yếu là hai người bọn họ đều lớn lên trong gia đình hạnh phúc mỹ mãn nên cũng không hề sợ hãi với việc kết hôn, cũng không kháng cự, chỉ cần người đó là đối phương thì sớm muộn đều có thể.
Lục Lâm Vãn chính là nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý như vậy của Lục Hoài Chuẩn tới phát cáu, còn chưa đưa nhẫn cưới đâu, thế mà lại cứ nói kết hôn, mặc dù chỉ là đính hôn nhưng cũng chưa có mấy thứ như nhẫn cầu hôn này kia.
Anh đều chưa đưa cái gì, vậy mà còn muốn có không một người vợ, nhìn Lục Hoài Chuẩn đang lái xe, Lục Lâm Vãn nghĩ tới một cách, cô trực tiếp khom lưng, khi Lục Hoài Chuẩn chưa kịp phản ứng lại, cô duỗi tay ra cởi quần của anh.
Lục Hoài Chuẩn cúi đầu nhìn thấy Lục Lâm Vãn làm xằng làm bậy ở dưới đũng quần anh, lần này anh bị dọa sợ rồi, vội vàng đẩy Lục Lâm Vãn ra: "Đừng nghịch, anh đang lái xe đấy, chỗ này không được phép dừng xe, không thể chơi xe chấn với em được, em chờ anh tìm một nơi nào đó đã."
Cô trực tiếp cởi quần của Lục Hoài Chuẩn xuống, tối nay gặp họ hàng, không phải dịp quan trọng gì nên hôm nay anh mặc quần rất rộng rãi thoải mái, nó nhanh chóng bị kéo xuống, Lục Lâm Vãn túm được quần anh, ngay cả quần sịp cũng kéo hết cả xuống.
Lục Lâm Vãn thấy Lục Hoài Chuẩn mặc quần chữ Đinh (丁) bên trong thì cười: "Lục Hoài Chuẩn, anh phóng túng thật đấy, vậy mà anh lại mặc quần chữ Đinh (丁)."
Lục Hoài Chuẩn: "... Không phải là do em mua à?"
Quả thật là do Lục Lâm Vãn mua, lần trước mua một ít đồ chơi nhỏ định dùng ở trên giường, chủ yếu là do hai người yêu nhau lâu rồi, đã dùng hết đủ loại tư thế, sẽ rất dễ bị chán, vì thế muốn mua một ít đồ chơi nhỏ có thể gia tăng cảm xúc cho nhau, cũng đã mua rất nhiều rồi nên cô mới mua mấy thứ chưa từng thấy bao giờ.
Mua nhiều đồ nên ông chủ còn bảo sẽ tặng đồ, cô cũng không biết thích cái gì, có đủ loại, cô nhìn thấy một chiếc quần chữ Đinh (丁) của nam giới thì cảm thấy mới lạ, lập tức bảo ông chủ tặng quần chữ Đinh (丁), ông chủ tặng liền mấy chiếc có màu sắc khác nhau, suýt nữa thì trở thành bảy sắc cầu vồng, thật ra ngoài miệng Lục Hoài Chuẩn nói không thích nên sau lưng lại rất muốn thử.
Đã nói là không thích nhưng không phải vẫn ngoan ngoãn mặc ư.
Lục Lâm Vãn ném quần chữ (丁) sang một bên, không cần nói, lần đâu tiên nhìn thấy đàn ông mặc loại quần chữ Đinh (丁) này thì vẫn thấy rất gợi cảm, Lục Lâm Vãn nhìn mà cũng muốn ăn gậy thịt cho anh, càng có hứng hơn, cô duỗi tay qua sờ dươиɠ ѵậŧ của anh.
Nơi này của anh vô cùng nhạy cảm, sau khi bị cô sờ soạng lung tung vài cái thì đã trở lên cương cứng, Lục Hoài Chuẩn nắm lấy gậy thịt của anh vặn trai vặn phải bẻ lên bẻ xuống giống như đang lái xe vậy.
Hiện tại Lục Hoài Chuẩn còn đang lái xe, thấy dáng vẻ này của Lục Lâm Vãn thì anh đã không nhịn nổi, anh thay đổi tuyến đường, muốn tìm nơi hẻo lánh một chút, mạnh mẽ 'chơi' cô một trận, cô chính là đang khao khát bị cắm!
Lục Lâm Vãn vẫn chưa nhận ra xem bây giờ anh đang làm gì, còn tưởng rằng mình đang chỉnh anh đấy, cô cầm lấy gậy thịt của anh liên tục chơi đùa, lúc trước cũng không nhận ra lại chơi vui như vậy, bây giờ biết rồi, cô coi gậy thịt thành điều khiển xe, vẫn luôn bẻ lái dươиɠ ѵậŧ của anh, dươиɠ ѵậŧ của anh bị cô nắm vào trong tay thì càng lúc càng to, còn khủng hơn bình thường.
Lúc này Lục Lâm Vãn còn đang ở trên ghế phụ, không thể động đậy, chỉ có thể nắm lấy gậy thịt của anh rồi không ngừng vuốt bẻ, ngón tay nghịch phần đỉnh, ấn liên tục.
Lục Hoài Chuẩn có vẻ cũng đã không nhịn nổi nữa rồi, dù sao thứ đồ chơi này vẫn liên tục to lên.
Hiện tại Lục Lâm Vãn tuốt gậy thịt cho anh càng ngày càng thành thạo, vẫn luôn nắm cây gậy này của anh rồi vuốt ve, cô cũng phải nghi ngờ không biết mình có tuốt cho anh bắn ra luôn không.
Lục Hoài Chuẩn lái xe với tốc độ vô cùng nhanh, không bao lâu đã chạy tới một chỗ vắng vẻ.
Sau khi anh dừng xe lại thì túm lấy tay của Lục Lâm Vãn: "Thiếu bị 'quất'."
Lục Lâm Vãn thấy anh nói như vậy thì còn búng một cái vào gậy thịt của anh với suy nghĩ xấu xa: "Đúng vậy, em chính là thiếu bị 'quất' đấy, muốn bị anh cắm vào, có chơi không, em trực tiếp cởi quần ra nhé."
Lục Hoài Chuẩn hạ ghế xe xuống, anh nằm trên ghế, phía dưới đã bị cô cởi xuống, chờ cô tự mình ngồi lên 'chơi đùa'.
Lục Lâm Vãn thấy thế, nhìn xung quanh một chút, có vẻ không có ai, cô cứ yên tâm làm loại chuyện này đi.
Cô ngồi trên ghế cởi váy xuống, cởi hết cả áo lót và qυầи ɭóŧ ra, nhưng lại quấn qυầи ɭóŧ ở bên chân, không cởi ra hoàn toàn, chỉ rướn cả người qua, ngồi lên trên ghế của Lục Hoài Chuẩn.
Vừa rồi tuốt gậy thịt cho anh cô đã trực tiếp có cảm giác rồi, phía dưới ngứa ngáy, rất muốn cắm vào trong, nhưng Lục Hoài Chuẩn biết phía dưới của cô còn chưa kịp ướt hoàn toàn nên không thể cắm thẳng vào trong, vì thế, anh duỗi tay vuốt ve huyệt nhỏ của cô, dùng hai ngón tay tách môi âʍ ɦộ ra, để lộ ra màu hồng hào bên trong.
Còn chưa đủ ướt.
Lục Hoài Chuẩn nhớ tới thứ đã đặt ở trên xe lần trước thì lấy món đồ chơi nhỏ kia ra.
Lục Lâm Vãn nhìn, vậy mà anh lại để món đồ chơi mà cô mua ở trên xe á?
"Anh để thứ này ở trên xe ư? Nếu bị ai nhìn thấy thì không phải xấu hổ muốn chết hả?"
Lúc trước Lục Hoài Chuẩn bỏ vào đây cũng là vì muốn thử ở trong xe, hiện tại thì hay rồi, bắt được cơ hội này, anh trực tiếp đặt món đồ chơi nhỏ này ở trên huyệt nhỏ của Lục Lâm Vãn, miệng của đồ chơi nhắm thẳng vào hạt trân châu của cô, ấn xuống, sau đó bắt đầu làm theo động tác liếʍ mυ"ŧ.
Đây là lần trước Lục Lâm Vãn được người ta giới thiệu, gọi là chú chim Đậu Đậu, có cái miệng nho nhỏ có thể trực tiếp liếʍ mυ"ŧ hạt trân châu, tốc độ vô cùng nhanh, cô đọc bình luận đều thấy nói là rất sướиɠ, tự mình chơi đến cao trào luôn, cô mua ngay lập tức, nhưng còn chưa dùng tới, trái lại, bây giờ đã dùng tới rồi.