"sướиɠ vậy sao? sướиɠ hơn anh dùng miệng liếʍ cho em luôn à, mà lại ra nước nhiều thế?"
Bây giờ Lục Lâm Vãn đang thở không ra hơi. Cô cũng không biết tại sao món đồ này lại làm cô sướиɠ đến mức ra nước nhiều như vậy. Vừa nãy cô sướиɠ đến bây giờ còn chưa hết, cứ vậy mà lên đỉnh bởi món đồ này, lúc trước khi mua nó cô cũng không biết nó lại tốt như thế.
Bây giờ Lục Lâm Vãn vẫn chưa thoát khỏi cơn sướиɠ, cảm giác giống như phần dưới bị điện giật vậy, vô cùng thoải mái.
Lục Hoài Chuẩn xoa hoa huyệt của cô một cái, hoa huyệt tê tê, phía dưới đã trở nên ươn ướt.
Cứ như vậy mà ngồi xuống với tư thế nữ trên nam dưới, liên tục rút ra cắm vào. Bây giờ cô đã làm đến nghiện rồi, cho nên tốc độ chuyển động vô cùng nhanh. Hai người ngồi trên xe chơi trò xe chấn, biên độ rung lắc vô cùng lớn.
Lục Hoài Chuẩn nắm lấy mông cô, ra sức nhìn dáng vẻ rút ra cắm vào của cô, sau đó nắm lấy bầu ngực cô.
Anh cảm thấy ngực của Lục Lâm Vãn to ra không ít, hẳn là cũng nhờ mình xoa nắn, không thì sao có thể to như vậy chứ?
"Em có thấy ngực em to ra không?"
Lục Lâm Vãn nghe vậy, xấu hổ nhìn ngực mình. Cô không hề cảm thấy ngực mình to ra, chủ yếu là do size áo ngực vẫn như cũ, hoặc là do của cô vốn nhỏ rồi, to ra cũng không thấy rõ.
Lục Lâm Vãn: "Em thấy của em không to."
Lục Hoài Chuẩn suy nghĩ một chút, chắc là do gần đây mình xoa nên mới to ra, sợ Lục Lâm Vãn buồn lòng, anh còn an ủi nói: "Em đừng lo, vẫn còn có thể to lên. Nghe nói sau khi sinh em bé sẽ to ra đấy, vì phải cho con bú, nên lúc đó sẽ to ra."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, cảm thấy anh rất ngứa đòn, đánh anh vài cái, cũng không biết có phải là anh đang cố ý dirty talk* hay không.
Lục Lâm Vãn cảm thấy dù tư thế nữ trên nam dưới rất sướиɠ, nhưng cũng mệt vô cùng. Bản thân cô cứ phải nhích tới nhích lui, không bao lâu sau cô đã cảm thấy bản thân mệt đến mức chịu không nổi, cứ như vậy ngồi trên đùi Lục Hoài Chuẩn.
"Em hết hơi rồi, anh làm đi."
Lục Hoài Chuẩn thấy dáng vẻ vô dụng như vậy của cô, tức giận bóp mông cô: "Vô dụng."
Sau khi Lục Hoài Chuẩn nói xong thì mở cửa xe ra. Lục Lâm Vãn bị anh đưa xuống, sợ đến hết hồn. Cô vốn cho rằng ở trong xe đã rất to gan rồi, dù sao ở trong xe cũng không bị ai nhìn thấy, nhưng nếu anh đưa mình xuống, làm bên ngoài thì lại càng thêm xấu hổ.
Lục Lâm Vãn biết anh muốn dã chiến, tuy rất sợ nhưng cô lại không kịp ngăn cản, cứ thế bị anh đưa xuống. Cô không có cách nào, phía dưới không một mảnh vải bị đưa lên đầu xe. Lục Hoài Chuẩn để cô nằm trên đầu xe.
Tư thế nằm bò trên đầu xe khiến mông Lục Lâm Vãn vểnh lên, để anh "làm".
"Em nói xem chút nữa liệu có người đi ngang qua không? Nếu như có người đi ngang qua sẽ nhìn thấy dáng vẻ dâm dục của em đang bị anh "thịt" rồi, biết anh làm em sướиɠ đến thế này."
Bị kẹp chặt như vậy, Lục Hoài Chuẩn đánh mông cô nói: "Thích bị người khác nhìn thấy đến vậy à, hay là thích việc người khác thấy chúng ta dã chiến? Mỗi lần anh nói vậy là em cứ kẹp chặt, muốn kẹp gãy gậy thịt của anh luôn sao?"
Lục Lâm Vãn không muốn vậy, nhưng cô cũng không khống chế nổi bản thân. Lục Hoài Chuẩn nắm lấy mông cô, tiếp tục ra vào.
May mà bây giờ cũng đã khuya, vốn không ai có thể thấy, cho nên dù cô có thả sức mà rên cũng chẳng ai biết được.
Ban đầu Lục Lâm Vãn còn sợ bị người khác nghe thấy, cho nên cắn môi không dám rên lên. Nhưng sau khi xác định không ai có thể thấy được thì thở phào nhẹ nhõm, tiếng rên la cũng to hơn.
Phía bên này rất yên tĩnh, âm thanh rêи ɾỉ đều sẽ có tiếng vọng lại, tiếng cô rên rất dâm.
Lục Hoài Chuẩn dùng tư thế này mà làm cô một hồi, sau đó đổi tư thế, hai người đi đến cửa xe, nơi có một kính chiếu hậu.
Anh hướng về phía kính chiếu hậu, để Lục Lâm Vãn nhìn hoa huyệt của mình, vạch hoa huyệt của cô ra rồi nói: "Tự sướиɠ đi, sờ cái đó của em cho anh xem."
Lục Lâm Vãn vừa mới bị làm đến thích mê, bây giờ nghe lời này vẫn chưa tỉnh táo. Cô nhìn dáng vẻ đỏ mặt của mình trong kính chiếu hậu, vừa nhìn đã biết mới bị làm rất kịch liệt, đến nỗi lên đỉnh luôn. Bây giờ cô rất sướиɠ, còn muốn anh làm cô sướиɠ hơn nữa, cho nên không nhịn được mà nghe lời anh, đưa tay sờ hoa huyệt của mình.
Món đồ chơi vừa rồi thật sự rất sướиɠ, Lục Lâm Vãn trải nghiệm qua một lần, còn mang dáng vẻ muốn thử thêm nữa, cô nhịn không được đưa tay vào bên trong chỗ ghế lái, sau đó đem món đồ chơi nhỏ dí vào trên hạt ngọc mυ"ŧ thêm lần nữa.
Đến cuối cùng cũng không nỡ buông món đồ chơi này ra, sướиɠ quá đi mất.
Vừa rồi Lục Hoài Chuẩn vẫn luôn nhìn dáng vẻ không nhịn được mà dùng món đồ chơi này của cô. Ắt hẳn là cô thấy lần đầu tiên sướиɠ quá, "ăn được một lần lại muốn ăn lần hai", vì thế mới muốn làm thêm lần nữa. Lần này là cô lên đỉnh ngay trước mặt anh. Thấy cô cầm món đồ chơi này tự sướиɠ một cách tự nhiên đến vậy, Lục Hoài Chuẩn thậm chí còn cảm thấy hơi ghen tị.
Ghen tỵ với món đồ chơi, nhìn Lục Lâm Vãn tự làm với món đồ chơi sướиɠ như vậy, thoải mái như vậy, cô đạt cực khoái đến hai lần.
Lục Hoài Chuẩn rất tức giận nhìn cô còn để món đồ chơi ở hoa huyệt, sướиɠ đến thế cơ à?
Còn sướиɠ hơn gậy thịt của mình lúc làm cô sao?
Bản thân anh ghen rất mãnh liệt, cho nên cướp đồ từ trong tay cô, ném vào bên trong không cho cô dùng nữa.
Lục Lâm Vãn thấy mất đi món đồ chơi, có chút sửng sốt, sau đó Lục Hoài Chuẩn xoay người cô lại, tách hai chân cô ra rồi cắm vào, anh ưỡn eo cắm vào rút ra, tốc độ vô cùng nhanh: "Thích món đồ chơi đó đến vậy à? Đồ chơi đó làm em sướиɠ đến vậy? Anh làm em sướиɠ hay đồ chơi đó làm em sướиɠ? Sau này có phải em chỉ cần đồ chơi giải quyết cho em mà không cần anh nữa phải không?"
Nghe vậy, trong lòng Lục Hoài Chuẩn mới vui lên, thấy cô như vậy, anh không nhịn được mà cắn vào miệng cô, tách môi cô ra, đầu lưỡi chui vào ngậm lấy lưỡi cô, hai người kịch liệt hôn hít.
Lúc này Lục Hoài Chuẩn mới thoải mái hơn, nắm hông của cô bắt đầu ưỡn eo, đè cô trên xe ra sức "làm" cô.
Cả một đêm giống như không biết mệt mỏi vậy, hai người thử rất nhiều chỗ, cũng thử rất nhiều tư thế, sau lại trực tiếp nằm lên phía sau xe, bị anh làm đến đạt cực khoái.
Lục Lâm Vãn sung sướиɠ đến nổi tưởng chừng như tối nay mình chết đến nơi rồi.
Tháng sau bố mẹ hai nhà ăn cơm với nhau, hai nhà cảm thấy rất hài lòng cảm thấy bố mẹ đối phương đều vô cùng tốt, hơn nữa còn là người rất dịu dàng, đặc biệt là mẹ của Lục Lâm Vãn, vốn bà còn lo lắng con gái gặp phải mẹ chồng không tốt, ngày tháng sau này còn phải chịu khổ.
Nhưng sau khi nhìn thấy mẹ của Lục Hoài Chuẩn, xem ra là một người mẹ chồng tốt, cũng yên tâm phó thác con gái, cho nên vào học kì đầu của năm hai đại học, hai người đã đính hôn với nhau. Đính hôn đơn giản chỉ là họ hàng hai bên nhà ăn cơm với nhau rồi quyết định.
Đính hôn trước, còn kết hôn sẽ vào lúc bọn họ tốt nghiệp đại học. Chuẩn bị tốt nghiệp đại học là kết hôn ngay.
Nhưng thật sự là người tính không bằng trời tính, Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn lại cùng lúc nhận được thư thông báo nhập học nghiên cứu sinh từ hai trường đại học khác nhau.
Trước kia hai người họ học ở hai trường đại học khác nhau, cho nên muốn học nghiên cứu sinh trong cùng một trường, đều chọn trường ở nước ngoài, muốn đi du học, nhưng không ngờ rằng hai người lại học ở hai trường khác nhau.
Hơn nữa quốc gia cũng khác nhau, nếu như thật sự là vậy thì phải yêu xa rồi.
Vốn là Lục Lâm Vãn muốn học ở Harvard với Lục Hoài Chuẩn, kết quả mình lại nhận được thư từ Oxford, cô buồn bực muốn chết, thậm chí không biết nên ăn nói với Lục Hoài Chuẩn ra sao.
Trước đây Lục Hoài Chuẩn nói sẽ cùng đi với cô, mấy ngày trước anh đã có thông báo, Lục Lâm Vãn chậm hơn hai ngày, lại hoàn toàn không giống với những gì bản thân nghĩ. Lúc học chính quy bọn họ đã yêu xa rồi, nếu học nghiên cứu sinh vẫn phải yêu xa nữa thì Lục Hoài Chuẩn sẽ điên mất.