Triệu Bảo Châu đau đớn khó khăn mở mắt ra nhìn anh, ánh mắt đầy uất ức và oán hận.
Anh đâu có vẻ gì sợ bị phát hiện, rõ ràng là cố tình trêu chọc cô, và thật sự đã cưỡng hiếp cô.
Ngay lúc ấy, Triệu Bảo Châu muốn khóc cũng không khóc nổi.
Hàn Kiến Hoằng nắm lấy chân cô, thoải mái rên lên hai tiếng, kɧoáı ©ảʍ này thật quá sướиɠ để mà làm, sướиɠ hơn việc anh tự giải quyết bằng nước lạnh rất nhiều lần.
Anh cúi đầu nhìn chỗ hai người đang giao hợp, dươиɠ ѵậŧ màu tím đen đâm vào huyệt nhỏ hồng hào, hai màu sắc tương phản rõ rệt nhau, dâm thủy ở miệng huyệt bị cọ sát tạo ra bọt trắng, lớp thịt huyệt mềm mại bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ bị kéo căng hết mức gần như trong suốt.
Thịt huyệt như bị chà đạp mạnh, quả là một bữa tiệc thị giác, vừa khít vừa ướt, bên trong lại còn nóng hổi.
Hàn Kiến Hoằng hít một hơi thật sâu, rút dươиɠ ѵậŧ ra một nửa rồi nhìn huyệt nhỏ cuộn theo dươиɠ ѵậŧ ra ngoài, ánh mắt du͙© vọиɠ của anh càng thêm nồng đậm, lại một lần nữa đâm thúc mạnh vào.
Cảm giác kɧoáı ©ảʍ về thể xác và tinh thần đều đạt đến tột đỉnh.
Anh đè hai chân Triệu Bảo Châu về phía trước để đâm vào dễ dàng hơn, mỗi lần đều đâm vào thật mạnh, rồi lại dứt khoát rút ra, gần như chôn vùi toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào sâu bên trong cơ thể cô.
Huyệt nhỏ bị ép đến mức co rút lại, dù sao Triệu Bảo Châu cũng vừa bị phá thân, căn bản không thể chịu đựng được sự thô bạo đến mức này, cảm giác kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt chưa từng có dâng trào từng đợt quanh đùi, lan dần lên bụng dưới.
Cô ngẩng đầu lên, khó khăn cầu xin anh: “Đừng...”
Trốn thoát đã là điều không thể.
Mặc dù đau, nhưng cơ thể cô lại ngứa hơn.
Huyệt nhỏ như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà lại chủ động hút lấy dươиɠ ѵậŧ, kết nối chặt chẽ với nó.
kɧoáı ©ảʍ gần như cướp đi chút tỉnh táo còn sót lại trong đầu Triệu Bảo Châu, cô nắm chặt ga giường, khuôn mặt vừa đau khổ lại vừa sung sướиɠ.
Dù không thể kiểm soát được tiếng rêи ɾỉ, nhưng mỗi khi sắp kêu lên, lại có một giọng nói nhắc nhở cô bị anh chồng cưỡng hiếp, cô đành cắn răng nén giọng lại nhỏ nhất có thể.
Hàn Kiến Hoằng ngước mắt nhìn cô một cái, nghe tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng mềm mại, anh biết cô đã sướиɠ rồi.
Lúc này, thịt huyệt cũng đã mềm hơn, Hàn Kiến Hoằng cảm thấy như mình đang bị lò lửa bao quanh.
Huyệt nhỏ như vô số cái miệng nhỏ hút lấy dươиɠ ѵậŧ anh, mỗi gân xanh nổi lên bề mặt thân cây dươиɠ ѵậŧ đều được huyệt nhỏ liếʍ mυ"ŧ chặt chẽ.
“Mẹ kiếp, hút giỏi thế.” Hàn Kiến Hoằng vốn là gã thô lỗ ở quê, thường xuyên chửi thề, giờ lại càng buột miệng hơn.
Sao năm đó mình lại nhường con dâm phụ này cho Kiến Hà cơ chứ?
Cùng với việc dươиɠ ѵậŧ liên tục cọ xát vào thịt huyệt, cảm giác đau đớn dần biến mất, thay vào đó là cảm giác căng trướng và một loại thoải mái không thể diễn tả.
Triệu Bảo Châu nghe anh nói vậy, xấu hổ đến mức muốn ngất đi: “Đừng nói nữa, anh đừng nói nữa, ưm...”
Một câu còn chưa nói dứt thì cô đã bị Hàn Kiến Hoằng làm cho không thành tiếng.
“Ưm...”
sướиɠ...
Hàn Kiến Hoằng mím môi: “Biết sướиɠ rồi chứ gì?”
Anh cười khẽ, hơi cúi người xuống lại gần Triệu Bảo Châu, ưỡn hông đâm mạnh, điên cuồng làm cô tới tấp.
Cảm giác kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chạy từ thịt huyệt lan ra, mọi tế bào trong cơ thể đều trở nên tê dại, Triệu Bảo Châu nhớ lại lần lên đỉnh đầu tiên cũng là cảm giác này, ngay cả linh hồn cũng sướиɠ điên lên.
Lần này cảm giác kɧoáı ©ảʍ rõ ràng và mãnh liệt hơn.
“Không...”
Một dòng dâm thủy liên tục chảy ra từ miệng huyệt, Triệu Bảo Châu như không hề có báo hiệu trước đột nhiên co giật một cái, đạt được cực khoái.
Lần này nước phun ra nhiều hơn trước, cơ thể cô run rẩy dữ dội, eo và hai chân đều co quắp lại, kéo dài hơn chục giây.
Hàn Kiến Hoằng bị huyệt nhỏ siết chặt đến mức suýt chút nữa cũng phóng thích theo.
Núm vυ" cô trở nên hồng hào hơn, thịt trên má vẫn còn co giật, co giật liên tục.
Bị anh làm sướиɠ đến thế sao?
Cảm giác chinh phục về mặt tâm lý khiến Hàn Kiến Hoằng rất hài lòng, cặp vυ" trắng nõn lại thu hút sự chú ý của anh, anh cúi đầu ngậm lấy, ngay lúc núm vυ" bị anh bú lấy, cơ thể của Triệu Bảo Châu lại co giật một cách nhạy cảm, kéo dài khoảng ba giây.
Huyệt nhỏ của cô đau nhức, dâm thủy cuồn cuộn chảy ra ngoài.
Ánh mắt cô mơ màng: “Đừng ...”
Hàn Kiến Hoằng say mê bú ngực cô: “Em thì sướиɠ rồi, anh còn chưa ra nữa.”
Trong lúc bú ngực, một tay anh đỡ lấy mông Triệu Bảo Châu, anh ưỡn hông, đâm vào rút ra từ từ, tay anh cũng nhanh chóng bị dâm thủy chảy ra từ miệng huyệt làm cho ướt đẫm.
Thịt huyệt sau khi đạt được kɧoáı ©ảʍ trở nên mềm nhũn đến lạ thường.
Mỗi lần dươиɠ ѵậŧ ra vào đều cọ xát mang lại cảm giác tê dại tột cùng, kɧoáı ©ảʍ liên tiếp khiến đầu óc Triệu Bảo Châu quay cuồng, mắt hoa cả lên tai ù đi.
Phản ứng cơ thể của cô rất trực quan, Hàn Kiến Hoằng mơ hồ hỏi: “sướиɠ không?”