Chỉ Nghiện

Chương 17: Em ra nhiều nước thật, dâm đãng quá (hơi h)

Trước Sau

break

Đầu óc Triệu Bảo Châu trống rỗng hơn mười mấy giây, đôi mắt cô vô hồn, ngây dại nhìn lên chiếc màn trắng trên trần nhà.

Cảm giác cực khoái thật khó mà diễn tả, nó giống như được thả mình vào một đám mây mềm mại, cuộn tròn trong đó đến nỗi linh hồn cũng bay bổng. 

Khoảnh khắc ấy, cô cứ ngỡ mình đã chết, dư vị kɧoáı ©ảʍ vẫn còn lan tỏa.

Đây là lần đầu tiên Triệu Bảo Châu nếm trải cảm giác này, cả người cô chìm trong mê man, ánh mắt đờ đẫn.

“Mai cô gái đó sẽ đến làng mình. Con có muốn mẹ dẫn cô ấy qua xem mặt không?” Thấy cửa phòng bị khóa, Vương Quế Hoa hỏi ý kiến Hàn Kiến Hoằng.

Bà phải nhanh chóng định chuyện này, kẻo Hàn Kiến Hoằng đổi ý, con dâu thứ không sinh được thì tìm con dâu cả, thế nào bà cũng có cháu bế, nhìn Kiến Hoằng khỏe mạnh hơn Kiến Hà, chắc chắn việc “gieo giống” sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hàn Kiến Hoằng cúi xuống nhìn những ngón tay ướt nhẹp, mùi hương và sự ẩm ướt từ Triệu Bảo Châu khiến dươиɠ ѵậŧ của anh cương cứng đến muốn nổ tung. 

“da^ʍ đãиɠ thật.” Anh nghĩ.

“Để mai tính đi.” Anh đáp với giọng khàn đặc. 

Anh liếʍ môi, ngón tay dán chặt vào miệng huyệt ẩm ướt, từ từ tách ra hai bên, lớp thịt non hồng hào lập tức lộ ra, hạt đậu nhỏ cũng hồng hào và cương cứng, lớp thịt đỏ mềm mại đến mức không thể mềm hơn.

Anh tự hỏi khi đưa vào sẽ sướиɠ đến mức nào.

Hàn Kiến Hoằng không kìm được, dùng ngón trỏ ấn nhẹ lên hạt đậu. 

Triệu Bảo Châu bị anh chạm vào, huyệt nhỏ ngứa ngáy, tê dại, cô khẽ co hai chân rồi mềm nhũn đổ vật ra giường, tâm trí cô cũng dần dần tỉnh táo lại.

Cô thở gấp, sợ hãi nắm lấy cổ tay anh, điên cuồng lắc đầu. 

Nếu tiếp tục nữa, cảm giác kỳ lạ này sẽ lấy mạng cô mất.

Ánh mắt Triệu Bảo Châu ướt át, cả gương mặt tràn đầy vẻ mê đắm sau khi vừa đạt cực khoái.

“Mẹ, mẹ đi ngủ sớm đi, con mệt rồi, đừng làm phiền con nữa.” Anh nói.

“Con có biết Bảo Châu đi đâu không?” Vương Quế Hoa hỏi. 

Thực ra, bà hơi sợ Hàn Kiến Hoằng, từ khi chồng mất, bà gần như nghe theo mọi lời con trai. 

Thế nhưng, Kiến Hoằng không mở cửa cho bà thì thôi, Bảo Châu còn chạy đi đâu chơi bời đêm hôm thế này?

Hàn Kiến Hoằng cảm thấy khó chịu, cố nén giọng: “Em ấy vừa ra ngoài rồi, chắc là đi nói chuyện với ai đó.”

“Con bé chết tiệt này, nửa đêm còn chạy ra ngoài.”

Cuối cùng, Vương Quế Hoa cũng yên lặng. 

Vài phút sau, tiếng đóng cửa vang lên, có lẽ bà đã về phòng ngủ.

Hàn Kiến Hoằng siết chặt tay vào đùi Triệu Bảo Châu, kéo hai chân cô dang rộng hơn, ngón trỏ của anh men theo nơi ẩm ướt, rồi từ từ thọc vào.

Ngay lúc xâm nhập, Triệu Bảo Châu cảm thấy có chút sưng đau, huyệt nhỏ theo bản năng mà bài xích sự xâm lấn, cô ưỡn người, ngửa đầu ra sau, cố gắng vặn vẹo chân. 

Tuy nhiên, ngoài việc vặn vẹo, cô chẳng thể làm gì khác, hoàn toàn không thể thoát khỏi sự kiểm soát của Hàn Kiến Hoằng, trái lại, cơ thể cô còn dâng trào cảm giác khoái lạc mãnh liệt hơn.

Huyệt nhỏ lại bắt đầu nóng lên như bốc lửa, Triệu Bảo Châu xấu hổ đến mức muốn bật khóc.

Hàn Kiến Hoằng di chuyển nhẹ nhàng, chỉ ra vào một cách nông cạn, cứ lặp đi lặp lại, khiến nơi đó trở nên ướt đẫm.

Triệu Bảo Châu xấu hổ đến mức hai mắt ướt đẫm nước mắt, khẽ rêи ɾỉ: “Đừng...”

Mẹ chồng đang ở ngay phòng bên cạnh, sao anh có thể đối xử với cô như vậy? 

Cô thật sự không chịu nổi.

Hơi thở của cô trở nên gấp gáp, những thớ thịt hồng hào bên trong co thắt dữ dội sau vài chục lần ra vào, nơi đó trở nên mềm và trơn hơn, thậm chí còn chủ động mυ"ŧ ngón tay anh.

“Anh... anh cả.” Triệu Bảo Châu nức nở, che mặt lại. 

“Đừng như vậy mà.”

“Em ra nhiều nước thật.” 

Hàn Kiến Hoằng nhìn cô: “da^ʍ đãиɠ thật.” 

Ngón tay anh còn chưa vào hết mà nơi đó đã ướt đẫm rồi.

“Đừng... đừng nói nữa.” Mỗi chữ cô thốt ra đều khiến cơ thể run lên bần bật.

Khi huyệt nhỏ đủ mềm mại, ngón tay anh di chuyển càng lúc càng trơn tru hơn, Hàn Kiến Hoằng cố thử đẩy sâu vào, cảm giác căng đầy và tê dại lan đến tận xương sống, khiến Triệu Bảo Châu mềm nhũn, hai chân run rẩy dữ dội, lại tiết ra một đợt nước nữa.

Cô vừa khóc vừa giãy giụa: “Buông em ra... ưm!”

Sắp chết rồi, cô thật sự sắp chết rồi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc