Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Chương 9: Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Trước Sau

break

“Nói cho em biết cũng được, nhưng trước tiên em cần phải trả lời anh một vấn đề khác.”

Anh ta làm vẻ mặt khó xử, rõ ràng là đang chơi chiêu với mình, Đặng Hi Hòa trừng mắt một cái: “Anh hỏi đi.”

“Tụi em có quan hệ thế nào? Hoặc là, cậu ta là gì của em?”

Cô quay đầu, rất không muốn thừa nhận sự thật này: “Bạn trai cũ.”

Anh ta mở miệng, bừng tỉnh hiểu ra: “Thì ra là thế.”

“Ôi chào đừng dài dòng, rốt cuộc Từ Thanh Yến có bạn gái chưa?”

“Rốt cuộc Thanh Yến có bạn gái hay không…”

Anh ta cố ý kéo dài giọng nói, trong vẻ mặt tràn ra ý xấu vì gian kế được như ý, bỗng nhiên anh ta giãn mặt mày ra với cô: “Đề nghị của anh là, em có thể đi hỏi chính cậu ta xem.”

Hi Hòa nổi nóng: “Không phải là anh ấy không ở đây sao, nếu không thì tôi cần gì đi lòng vòng lớn như vậy.”

Anh ta vẫy vẫy ngón ra, ra hiệu cho cô nhìn đằng sau.

Cô quay đầu theo, rượu đã trượt đến yết hầu lập tức bị sặc ra, cô ho đến mức mặt mũi đỏ hết lên.

Không nghĩ tới cô sẽ kích động như vậy, Trần Việt vội vàng rút mấy tờ giấy đưa tới: “Không sao chứ.”

Hi Hòa lắc đầu, sau khi lau sạch miệng thì vẫn tính là bình tĩnh hỏi: “Anh tới, lúc nào…”

Từ Thanh Yến lạnh lùng: "Cô tự nói đi."

Thái độ này xem như còn kịp.

Cô trách móc: "Anh nghe lén tôi? Anh có ý gì?"

"Ha."

Từ Thanh Yến vòng qua cô, ánh mắt sắc bén: "Có ý gì thì chưa biết, chỉ bất ngờ là Đặng ŧıểυ thư lại quan tâm đến chuyện riêng của tôi như vậy."

"..."

Có thể quay lại không?

Cô vỗ ngực, lúng túng: "Tôi...chỉ là quan tâm bạn cũ..."

“Cảm ơn, tôi không cần loại quan tâm này.”

Nói xong, anh nhấn tắt tiếng chuông của khách gọi phục vụ, rời khỏi quầy bar đi đến khu khách hàng.

Chờ anh đi xa một chút, Hi Hòa hung dữ trừng mắt nhìn kẻ cầm đầu: “Không phải anh nói tối nay anh ấy không đến sao?”

Vẻ mặt Trần Việt vô tội: “Em hỏi có phải chỉ có một mình anh hay không, lúc đó còn chưa tới giờ Thanh Yến làm việc mà.”

Đương nhiên cũng chỉ có mình anh ta.

Cô sững sờ mở miệng, trong lúc nhất thời á khẩu không trả lời được.

Thật là đáng yêu.

Trần Việt câu môi, bỗng nhiên xích lại gần cô, dùng giọng nói chỉ có hai bên nghe thấy hỏi: “Có phải em muốn theo đuổi Thanh Yến không?”

Thần kinh của cô siết chặt, cô theo bản năng phủ nhận: “Anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Ngựa tốt không ăn cỏ cũ, cô không muốn quay lại với một người đàn ông khó hầu hạ, cô chỉ là muốn ngủ với anh mà thôi, ngủ xong rồi thì đá người đi.

“Được.”

Anh ta thẳng lưng lên, có chút tiếc nuối nói: “Vốn dĩ còn nói nể mặt hữu duyên mà trợ công cho em, em không có ý này thì thôi vậy.”

Yết hầu của Hi Hòa ngứa ngáy, cô do dự hai giây, đang muốn hỏi là trợ công thế nào thì bên cạnh bỗng nhiên có một cánh tay thon dài duỗi ra, cô nghiêng đầu, nhìn lên thuận theo ngón tay với khớp xương rõ ràng, là lồng ngực rộng lớn của một người đàn ông, cùng với bên mặt góc cạnh rõ ràng, bởi vì mặt không cảm xúc mà càng có vẻ lạnh lùng cứng rắn.

Hi Hòa nuốt một ngụm nước bọt, cảm tạ vì mình chưa kịp hỏi ra.

Từ Thanh Yến không nặng không nhẹ đập một tờ đơn lên quầy bar: “Một tá bia Thanh Đảo.”

Trần Việt mang vẻ mặt tươi cười vỗ tay: “Năng lực nghiệp vụ của bạn học Từ chúng ta càng ngày càng tuyệt.”

“Anh còn thời gian hai tuần.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc