Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Chương 8: Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Trước Sau

break

Là người quen cũ rồi nên không cần thầy Tony đưa ra nghi vấn, cô đã tự chủ động khai báo.

Cô muốn đi quyến rũ bạn trai cũ, mà người ta không thích con gái rêu rao.

Mặc dù thầy Tony có giới tính nam nhưng xưa nay thứ anh ta không nhìn được nhất lại là phụ nữ vì đàn ông mà ép dạ cầu toàn: “Một thằng bạn trai cũ mà thôi, dựa vào cái gì mà nó không thích là em phải chấp nhận nó chứ, để hắn cút đi.”

Cô trầm ngâm mấy giây, bỗng nhiên chắp hai tay lại: “Lời này có lý.”

Có thể ngủ được hay không cũng không chắc chắn đâu, tội gì mà phải để bản thân mình uất ức chứ.

Cô cũng có khí phách đó.

Bởi vì cửa tiệm nằm ở khu đại học nên khách của quầy bar trên cơ bản đều là sinh viên, lúc Hi Hòa đi qua đó thì chưa đến sáu giờ, mái tóc dài cho thầy Tony tỉ mỉ xử lý lóe sáng rực rỡ trong hoàn cảnh mờ tối.

Cô đi đến quầy bar, gọi một ly cocktail giống như hôm qua.

“Tới rồi.”

Thấy cô đến, Trần Việt nhướng mày.

Hi Hòa khẽ ho một tiếng, nói: “Rượu ở chỗ này của các anh cũng không tệ lắm.”

“Vậy sao… vậy thì vinh hạnh sâu sắc.”

Ly rượu với màu sắc tươi đẹp được đặt trước mặt cô, Trần Việt bỗng nhiên xoay người xích lại gần cô, cười với ý tứ sâu xa.

“...”

Cô nâng ly, môi mỏng nhấp một ngụm, không để lại dấu vết mà nhìn quanh bốn phía: “Chỉ có một mình anh sao?”

Trần Việt khoanh tay: “Rõ ràng.”

“Ồ.”

Cô thờ ơ nhún vai, chứng minh mình cũng không cảm thấy mất mát, uống một hơi hết rượu trong ly, cô chép miệng nói: “Thêm một ly nữa.”

Trần Việt cười nhận lấy ly rượu, trong lúc pha rượu anh ta có ý tốt nhắc nhở: “Rượu này có tác dụng chậm lớn.”

“Không có việc gì, anh làm đi.”

Không gặp được người mà còn không thể uống chút rượu giải sầu sao.

“Sao Từ Thanh Yến lại tới đây làm thêm?”

“Tôi là đàn anh của cậu ta, cậu ta tới hỗ trợ, nhân viên phục vụ trước kia nghỉ rồi vẫn chưa tuyển được người mới.”

Hi Hòa nhíu mày: “Anh ấy sẽ nghe anh sai bảo sao?”

Không coi ai ra gì, một thân bệnh thiếu gia, đàn anh thì tính là gì, hiệu trưởng ở trường trước kia của bọn họ cũng phải thuận theo anh.

“Em đây phải hỏi cậu ta, có lẽ đến đây làm thêm hợp với ý cậu ta đấy.”

Anh ta hài hước cười, ra hiệu với khách khứa đi vào liên tục không ngừng, trong đó có không ít các cô gái thời thượng xinh đẹp.

Cô phát ra một tiếng a nhẹ, không hề lo lắng nói: “Anh ấy không có hứng thú với những cô gái này.”

Từ Thanh Yến thích kiểu người có thành tích tốt, dịu dàng thanh thuần.

Giống như là cố ý đối đầu, anh ta không đồng ý mà phản bác: “Cái đó ai nói chắc được chứ, đàn ông đều như nhau, nhìn thấy nhiều cô gái xinh đẹp như vậy lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt mình, ngày dài tháng rộng, ai mà khống chế được chứ, yêu đương cũng không phải là kết hôn, chơi đùa lại không ảnh hưởng gì.”

Đàn ông đều như nhau.

Trong hai mươi tư giờ, Đặng Hi Hòa đã nghe được câu này hai lần, tốt xấu gì cũng là người đã xem vô số ŧıểυ thuyết tình cảm, cô trợn trừng hai mắt --- không có cách nào phản bác được.

Rượu được rót một ly lại một ly, Đặng Hi Hòa nhân lúc hơi rượu lên đầu hỏi thăm: “Vậy Từ Thanh Yến, hiện tại anh ấy có bạn gái không?”

Tối hôm qua ở phòng ngủ thảo luận đến mức khi thế ngất trời, tiền đề quan trọng nhất lại không được để ý đến, bởi vì bản thân mình độc thân mà coi như chuyện đương nhiên cho rằng anh cũng giống như mình.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc