Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Chương 6: Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Trước Sau

break

Đáng tiếc, sự vui vẻ vì lấy được số điện thoại chỉ duy trì một lúc, trên đường trở về cô trở nên ỉu xìu.

Triệu Linh Phong đang ngồi ở đầu giường đắp mặt nạ, thấy cô buồn bã ủ rũ đi vào, cô ấy thuận miệng trêu chọc: “Sao thế? Bị bệnh tương tư rồi à?”

Chu Liên Y ở trên giường đối diện cũng đang đắp mặt nạ tiếp lời: “Cậu đừng có kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu ấy nữa.”

Mọi người đều biết, trong ba năm Đặng Hi Hòa đều là cẩu độc thân, có không ít con trai thích cô nhưng đáng tiếc cuối cùng đều thành anh em tốt.

Tiện tay ném túi xách lên bàn học, Hi Hòa miễn cưỡng ngồi xuống ghế máy tính, nghĩ đến nguyên nhân tối nay mình đến quán bar, cô hỏi: “Không phải là đi uống rượu sao, sao lại không đến?”

“Còn có thể là chuyện gì, bị trừng trị thôi, cái miệng đều bị hôn đến đỏ lên, chậc chậc.”

Chu Liên Y một lần nữa cướp trả lời, người đó theo sát phía sau mà phản bác: “Cái con khỉ, rõ ràng là bà đây trừng trị cậu ta.”

“Ồ…”

Ba người cùng đồng thanh đáp lại một cách qua loa, rõ ràng là không tin, Triệu Linh Phong còn muốn giải thích nhưng đã không còn ai để ý tới cô ấy.

Chân tướng thế nào, ông trời tự có kết luận.

“Tớ…”

Cô đang muốn nói chuyện của mình thì điện thoại trong túi vang lên, lấy ra nhìn ghi chú, cô quá quyết đứng dậy chạy ra ngoài ban công.

Là Từ Thanh Yến.

Đặng Hi Hòa hắng giọng, nhẹ nhàng alo một tiếng.

“Đang ở đâu?”

“Phòng ngủ, anh hỏi cái này ---”

Cô cầm điện thoại tới trước mắt nhìn.

Đối phương đã cúp máy.

Cô chớp mắt, vẻ mặt khó hiểu.

Gọi nhầm?

Im lặng mà khoanh tay, sớm đã mất đi sự kích động khi nhìn thấy điện báo, Hi Hòa thu điện thoại lại quay về trong phòng.

“Nếu như nhiều năm sau tình cờ gặp một người bạn đã lâu không gặp, các cậu sẽ làm gì?”

Cô ngồi trong ghế xoay nhàm chán xoay quanh vòng, nhìn như là tùy ý đặt câu hỏi.

“Mời nói vào trọng điểm.”

Buổi tối phòng ngủ sẽ ngắt điện, Tống Lê đang giành giật từng giây xem chương trình giải trí, không chớp mắt mà nhìn chăm chú vào màn hình.

Đặng Hi Hòa từ bỏ sự giãy giụa, ném ra ngoài mấy chữ: “Bạn trai cũ.”

Nói chính xác, là bạn trai cũ duy nhất.

Mối tình đầu.

“Uống nhiều rượu rồi à?”

“Quên ăn đậu phộng* rồi đúng không?”

*点花生米: Ý chỉ uống rượu khi bụng đói rất dễ say, dùng để châm biếm sự mơ tưởng và không bình thường của ai đó, nhằm thuyết phục người ta tỉnh táo và đừng mơ mộng.

“Bảo bối cậu tỉnh táo một chút.”

Đối với người mỗi lần xem một bộ phim là đổi một ông xã thì ba người cho rằng người cô nói đến là minh tinh nào đó.

Đặng Hi Hòa đập bàn: “Tớ nói thật đó.”

“...”

Ba người bỏ việc trong tay, cậu nhìn tớ tớ nhìn cậu, Triệu Linh Phong ra vẻ thoải mái mà nói: “Gặp thì gặp thôi, chẳng lẽ cậu còn muốn cho anh ta hai bạt tai hay sao?”

Hi Hòa lắc đầu.

Cô nào dám đánh Từ Thanh Yến chứ.

“Yêu thời cấp 3?”

“Ừm…”

Ba người đều yên lặng.

Còn tưởng rằng cậu ấy đã nhìn rõ hồng trần rồi nên mới độc thân, hóa ra là đã sớm từng yêu đương.

“Không phải là cậu… muốn quay lại cứ?”

Tống Lê lấy tai nghe xuống, ánh mắt hoài nghi quan sát trên dưới cô, cô thì ha ha cười lạnh: “Cậu thấy tớ giống người quay đầu ăn cỏ cũ sao?”

“Chẳng lẽ không đúng à?”

“...”

Không có cách nào làm bạn cùng phòng được nữa.

Giống như quả bóng xì hơi, Đặng Hi Hòa ủ rũ nằm nhoài lên bàn, biện minh cho mình nói: “Thật ra, tớ chỉ là không quen nhìn anh ấy càng ngày càng đẹp trai mà thôi.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc