Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Chương 14: Chỉ Muốn Ngủ Với Anh

Trước Sau

break

Ba người khác của phòng thì ai làm việc nấy, Triệu Linh Phong đang tăng ca làm cho kịp ppt cần dùng vào ngày mai, cũng không quay đầu lại mà hỏi: “Ngủ rồi?”

“Làm sao có thể chứ, tụi tớ là người tùy tiện như vậy sao!”

Cô lười biếng ngã vào cái ghế xoay, vô cùng nắm chắc nói: “Có điều cũng không xa nữa, anh ấy cố ý đưa tớ về, đưa thẳng đến dưới lầu phòng ngủ, cái này cũng là do anh ấy mua, rõ ràng đối với tớ tình cũ không quên nha.”

Cô lắc ly đã uống được hơn nửa trong tay, đắc ý hút một ngụm, so sánh với người uể oải của tối qua tưởng như là hai người, lập tức bị người độc thân Tống Lê vô tình thóa mạ: “ŧıểυ tiện nhân.”

Cô chậm rãi mở miệng: “Trưa mai, mở tiệc lẩu cay ở lầu ba.”

Lẩu cay của quán ăn Lý Viên, món ăn thương hiệu của đại học Tài chính và Kinh tế.

Đối phương lập tức đổi giọng: “Chúc mừng.”

“Cảm ơn.”

Cô hắng giọng nói chuyện, giọng nói dẹo đến mức chảy nước, lại chia sẻ với bọn họ về kế hoạch tiếp theo của mình.

Đến quán bar làm thêm.

Chu Liên Y tắm rửa xong đi ra đúng lúc nghe được câu này, từ xa hỏi ra tiếng: “Vậy môn Toán cao cấp của cậu làm thế nào đây? Cậu có nhiều tinh thần sức lực như vậy để chú ý đến hai bên sao?”

“... Quên mất.”

Người đang cao hứng bừng bừng lập tức suy sụp, cô cầm lấy sách Toán suy tính: “Tớ ăn nó thì có thể thi đạt tiêu chuẩn không?”

“Khuyên cậu tỉnh rượu đi.”

Tắt máy tính, Triệu Linh Phong cầm đồ rửa mặt đi vào nhà vệ sinh.

Tống Lê: “Học tập và đàn ông, tự chọn đi.”

Hi Hòa buồn rầu cảm thán: “Vậy thì vẫn là đàn ông đi.”

Học tập khiến con người ta tiều tụy, cô cần gấp lấy dương bổ âm.

Tống Lê không còn lời nào để nói nữa: “Vậy, chúc cậu thành công nhé.”

Chính là rất bội phục cậu ấy, vì ngủ với đàn ông mà ngay cả học phần cũng không cần.

---

Ngày hôm sau, trong một góc của quán bar, Đặng Hi Hòa vỗ nhẹ mặt bàn đè thấp âm lượng nhắc nhở: “Đến rồi đến rồi.”

Ba người gần như đồng thời tắt điện thoại nghiêm trang ngồi đàng hoàng.

Không bao lâu, người đàn ông với dáng người thẳng tắp bưng khay đi đến bàn của bọn họ, sau khi bốn ly rượu khác nhau được bày ra từng ly một, anh khách sáo nói: “Xin mời dùng.”

“Cảm ơn.”

Thấy anh muốn đi, Hi Hòa vội vươn chân ngăn cản đường đi của anh, cười hì hì hỏi: “Ngồi xuống cùng nhau tâm sự không?”

Quần áo trong tủ quần áo của cô có lẽ đều là váy ngắn, Từ Thanh Yến cụp mắt, quan sát cái chân trắng nhỏ vắt ngang ở lối đi.

“Không cần căng thẳng, bọn họ đều là bạn cùng phòng của tôi, rất ngoan.”

Mấy người gật đầu như giã tỏi.

Bọn họ rất ngoan, tuyệt đối sẽ không làm gì anh đâu.

Từ Thanh Yến nghiêng đầu, bốn người ngồi quanh bàn, ăn mặc trang điểm khác nhau, điểm giống nhau là tám con mắt đều nhìn chăm chú vào anh.

Ánh sáng âm u trong mắt khiến cho người ta liên tưởng đến mấy con sói đói đang nhìn chằm chằm vào dê con.

Ha.

“Đang bận.”

Anh mang khuôn mặt không biến sắc để lại lời nói rồi quay người thoát thân từ bên khác.

Mà gần như là anh vừa đi, bốn cái đầu liền cùng tiến tới, Tống Lê kiềm chế lại giọng điệu kích động: “Vai đủ rộng, chân đủ dài, khuôn mặt đúng gu thẩm mỹ của tớ.”

Triệu Linh Phong: “Tay cũng không tệ lắm, tạm được.”

Người phụ nữ này nói trái lòng đã quen, Hi Hòa và Tống Lê nhìn về phía người cuối cùng.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc