Chạy Đâu Cho Thoát: Chàng Vệ Sĩ Của Tôi

Chương 8

Trước Sau

break

Cô gái thích Liễu Trì hơn một năm, sau này Liễu Trì lên làm tổng giám đốc điều hành cũng không mấy khi đến trường, cô sợ nếu không nói chuyện sẽ không có cơ hội cho nên thu hết can đảm để tỏ tình.

 

Kết quả không ngoài dự đoán, lời từ chối nhẹ nhàng của Liễu Trì khiến cô cảm thấy hơi mất mát, nhưng cũng không khó chịu như cô tưởng tượng, sau khi chúc hắn có một tương lai tươi sáng, cô liền rời khỏi con đường nhỏ.

 

Liễu Trì nhìn cô gái đi khuất, quay đầu lại liền thấy vệ sĩ của mình vẻ mặt lạnh lùng không chút cảm xúc thăng trầm, nhưng là một đôi mắt màu hổ phách nhẹ nhàng nhìn về phía bóng lưng cô gái rời đi đầy vẻ cảnh giác.

 

“...”

 

Hắn ngẩn người một lúc, sau đó trêu chọc: “Ngọc Thư, anh chưa từng có bạn gái đúng không?”

 

Văn Ngọc Thư sực tỉnh, tuy rằng không biết thiếu gia tại sao đột nhiên hỏi mình cái này, nhưng vẫn là gật đầu.

 

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy nghi hoặc và tò mò của cậu, Liễu Trì khịt mũi, không đầu không đuôi nói:

 

“Tôi cũng đoán vậy.”

 

 

Buổi tối, mấy vị con nhà giàu có chơi với Liễu Trì từ nhỏ rủ hắn ngoài chơi, Liễu Trì giải quyết xong một vụ hợp tác, cũng muốn thư giãn nên đưa Văn Ngọc Thư đến một quán bar.

 

Một nơi như quán bar không thích hợp để quá lộ liễu, vì vậy Văn Ngọc Thư để những vệ sĩ khác mặc quần áo bình thường, hòa vào đám đông để kiểm tra xem có chuyện gì không, chỉ khi nghe thấy báo lại bên trong an toàn mới đi vào cùng Liễu Trì.

 

Một đám con ông cháu cha tụ tập ăn chơi, có mấy người đẹp bưng rượu đi kèm, nhưng gọi họ cũng không làm gì khác, chỉ là uống rượu lắc xí ngầu, thỉnh thoảng nghe các cô trêu đùa làm sống động bầu không khí, Không làm gì quá mức.

 

Liễu Trì lười biếng dựa vào ghế sô pha, nghe một trong những phú nhị đại nói đùa tí tửng, cười mắng gì đó, bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ mặc váy đỏ rực rỡ tươi cười rót rượu.

 

Dòng rượu trong suốt chảy vào trong chiếc cốc vuông, dưới ánh đèn có quầng sáng mờ ảo, Văn Ngọc Thư cúi người, cầm cốc lên ngửi rồi đưa cho Liễu Trì đang thản nhiên hút thuốc trên sô pha.

 

Cậu trông thật đẹp trai, mặc một bộ vest đen, sau tai có dây tai nghe chiến thuật, trông giống như một vệ sĩ cao cấp chỉ có trong ŧıểυ thuyết. Cô gái không nhịn được nhìn cậu thêm một chút.

 

Thiếu gia kia quá hung hãn, không phải gu của cô, hơn nữa cô cũng tự biết thân biết phận, nhưng vệ sĩ phía sau thiếu gia hoàn toàn khiến cô rung rinh. Eo hẹp, chân dài, vẻ ngoài điển trai lạnh lùng cùng một bộ âu phục màu đen quá hấp dẫn đi, ai mà không thích.

 

Phụ nữ từ trước đến nay đều dám yêu dám hận, cô nhích người qua, mỉm cười hỏi cậu tên gì, có bạn gái hay không, thỉnh thoảng lại liếc nhìn vẻ mặt lãnh đạm của cậu, càng nhìn càng thấy thích.

 

Liễu Trì chú ý tới động tĩnh bên này, một tay nhấp một ngụm rượu nhìn trò vui, cũng tự hỏi không biết vệ sĩ lạnh lùng của mình có số đào hoa hay không.

 

Sau một tiếng vui chơi sôi nổi, Liễu Trì đã uống rất nhiều rượu, đứng dậy đi vệ sinh, vệ sĩ mặc đồ đen không hề nói một lời đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài cùng hắn.

 

Cổ họng người phụ nữ nghẹn lại, thấy cảnh tượng này cô khịt mũi lẩm bẩm câu gì đó.

 

Trong quán bar xập xình sẽ không bao giờ thiếu những cảnh bỏng mắt, trong góc tối từng cặp đôi tranh thủ hôn hít sờ soạng nhau, Văn Ngọc Thư và Liễu Trì đi hết một đoạn đường, nhìn thấy vài cặp đôi, thậm chí họ còn mời chơi chung.

 

Vất vả lắm mới đến được phòng vệ sinh, vừa đi một chân vào liền thấy trong phòng tắm có hai người đàn ông đang ôm hôn khí thế ngất trời, Liễu Trì mí mắt nhảy dựng, mặt hoàn toàn đen lại.

 

Trong vòng quan hệ của hắn cũng có người chơi đùa với thiếu niên mới lớn, họ nói mùi vị đường bộ khác đường sông, nhưng thân là là nam chính ngôn tình, Liễu Trì chỉ cho rằng họ khùng, đực rựa thì có gì hay mà sờ?

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc