Chạy Đâu Cho Thoát: Chàng Vệ Sĩ Của Tôi

Chương 10

Trước Sau

break

Văn Ngọc Thư sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ một chút, nghiêm mặt nói: “Thiếu gia, nhãn hiệu nước khoáng này uống không tốt sao?”

 

Liễu Trì cũng ngẩn ra, nhưng sau khi nhận ra mình đang nói gì, liền phá lên cười.

 

“Này, anh năm nay bao nhiêu tuổi?”

 

Văn Ngọc Thư có chút khó hiểu, nhưng vẫn đáp: “27.”

 

"Ồ?" Liễu Trì nói đùa: “Hơn tôi sáu tuổi nha anh Văn. Anh thích mẫu con gái như thế nào?”

 

Lá cây xào xạc trong gió, họ đứng dưới tàng cây, thản nhiên trò chuyện, giọng nói lãnh đạm của Văn Ngọc Thư không hề dao động.

 

                                          

 

              

 

                    

 

“Yên lặng, ít nói, không làm phiền”

 

Liễu Trì thở dài, thầm nghĩ ba từ này cùng một nghĩa mà, cũng nhìn ra cậu lúc nói chuyện bất cẩn như thế nào, sợ người khác hỏi cũng sẽ nhận được cái nhìn lạnh lùng như thế thôi, hắn cố ý đáp lại trái ngược hoàn toàn, trẻ con nói: “Ừ, tôi thì thích ồn ào.”

 

Vẻ mặt của Văn Ngọc Thư không thay đổi, nhưng trong lòng thương hại nghĩ, thảo nào trong nguyên văn lại đui mù ra như thế.

 

Liễu Trì không biết rằng vệ sĩ lạnh lùng đang cà khịa hắn đui mù, sau khi trò chuyện một lúc, hắn lại đi chơi bóng với bạn cùng lớp.

 

Nhưng Liễu Trì không ngờ rằng vừa mới nói đùa mình thích con gái ồn ào, Liễu Nhiễm Nhiễm đã vả bốp bốp vô mặt hắn.

 

Liễu gia, phòng làm việc.

 

Động tác ký tên của Liễu Trì khựng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Vũ Oanh đang đứng trước mặt.

 

“Chị nói Liễu Nhiễm Nhiễm gọi Văn Ngọc Thư qua?”

 

Vũ Oanh đổi ca với một vệ sĩ khác vào buổi chiều, lẽ ra cô ấy nên về nghỉ ngơi, nhưng đột nhiên muốn nói chuyện với đội trưởng về biện pháp phòng ngừa an toàn cho bữa tiệc tiếp theo nên quay lại, tình cờ gặp vệ sĩ của ŧıểυ thư đưa đội trưởng lên tầng 2. Đội trưởng thấy cô ở tầng dưới, ném cho cô ánh mắt ẩn ý.

 

ŧıểυ thư không thích đội thưởng, không biết gọi cậu đi làm gì. Vũ Oanh đắn đo một hồi rồi kể với thiếu gia.

 

Liễu Trì cân nhắc một lúc rồi quyết định xem thử.

 

Phòng của Liễu Nhiễm Nhiễm ở bên dưới phòng của Liễu Trì, khi Liễu Trì đi qua, có một vệ sĩ mặc vest đen đứng ở cửa.

 

Người vệ sĩ hoảng sợ khi nhìn thấy Liễu Trì và Vũ Oanh ở phía sau, vừa định lên tiếng, Liễu Trì đã giơ tay ngăn cản khiến anh ta phải ngậm miệng lại.

 

Liễu Trì mở hé cửa nhìn vào trong.

 

Đúng lúc này, bất ngờ có tiếng cốc vỡ "xoảng", còn có tiếng cô gái sợ hãi hét lên.

 

Liễu Trì còn không nhìn rõ bên trong, hắn cau mày mở cửa, Văn Ngọc Thư đang nhíu mày định bỏ ra ngoài bị bất ngờ không kịp né mà bổ nhào vào lồng ngực hắn, ngẩng đầu lên ẩn nhẫn gọi:

 

“Thiếu gia.”

 

Liễu Nhiễm Nhiễm đang giả vờ sợ hãi hét lên trong phòng lập tức im bặt, cô ta mở to mắt, vẻ tự mãn lóe lên trong mắt biến mất sạch.

 

Văn Ngọc Thư ở trong nhà họ Liễu càng lâu, lòng Liễu Nhiễm Nhiễm càng không yên, cô ta nghĩ ra vô số cách an toàn, vốn dĩ cô muốn bắt Văn Ngọc Thư ở bên ngoài, tra tấn thân thể rồi xử lý, giả bộ làm thế lực thù địch tra tấn cậu rồi mới giết, dù sao ngành vệ sĩ đều là dùng mũi dao liếʍ máu. Nhưng cậu hầu như theo sát Liễu Trì từng bước, Liễu Nhiễm Nhiễm không có cách nào thực hiện. Cô ta đành phải cố ý nói mình không thích vệ sĩ ở nhà với một tên công tử nhà giàu trong một bữa tiệc. Quả nhiên gã nói nói mình có một ít thuốc làm ngứa ngáy cả người, cô ta lập tức tỏ ra hứng thú, được hắn đưa cho vài gói, nhưng sau lưng lại lén tên nhà giàu ngu ngốc bí mật mật trộn thêm thuốc kích dục vào.

 

Khi có cơ hội gọi Văn Ngọc Thư đến, cô ta đã cho cậu uống thuốc kích dục và hét lên sợ hãi khi cậu bị ngấm thuốc. Văn Ngọc Thư dù vì phản ứng sinh lý hoặc để tránh hiềm nghi cũng sẽ chạy khỏi khòng cô ả, sau đó vệ sĩ ở cửa sẽ bắn cậu.

 

Vệ sĩ có thể nói là tưởng Văn Ngọc Thư giở trò với ŧıểυ thư, dù sao thì cậu cũng sẽ bị thuốc làm cương cứng. Mặc dù chắc chắn sẽ phát hiện ra Văn Ngọc Thư bị hạ thuốc, nhưng Liễu Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị sẵn cái nồi để đội cho gã công tử nhà giàu kia.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc