Màn đêm dần nhường chỗ cho những vệt sáng đầu tiên của bình minh, nhưng không mang theo sự bình yên. Ngược lại, nó báo hiệu một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi. Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng trong tĩnh lặng của buổi sớm, rẽ nước trên con đường ẩm ướt sau cơn mưa đêm qua. Ba mũi tấn công, được Nguyễn Minh Dũng chỉ đạo trực tiếp, đồng loạt hướng về ba địa điểm khả nghi mà Lê Hoàng Nam đã khoanh vùng. Không khí căng như dây đàn, từng thành viên trong đội đều cảm nhận rõ sức nặng của nhiệm vụ.
Nguyễn Minh Dũng dẫn đầu mũi thứ nhất, hướng về khu biệt thự cũ kỹ ở ngoại ô. Đây là nơi từng thuộc về một gia đình giàu có phá sản, giờ đây chỉ còn là một khối kiến trúc hoang tàn ẩn mình giữa những hàng cây cổ thụ. Dù vẻ ngoài đổ nát, thông tin từ Lê Hoàng Nam cho thấy nó vẫn còn một nhà kính lớn với nhiều loại cây quý hiếm được bảo tồn, đặc biệt là lan. Cơn gió se lạnh lùa qua những tán lá, mang theo mùi ẩm mốc và chút hương hoa lạ lùng, tạo nên một không khí kỳ quái.
"Kiểm tra từng ngóc ngách," Nguyễn Minh Dũng ra lệnh, giọng anh trầm khẽ nhưng dứt khoát qua bộ đàm. "Cẩn thận. Hắn là kẻ xảo quyệt và nguy hiểm. Không ai được phép hành động một mình."
Từng bước chân của đội đặc nhiệm đều thận trọng, tiếng sột soạt của giày trên lá khô bị át đi bởi sự căng thẳng bao trùm. Khi tiếp cận nhà kính, mùi hương của hoa lan Cattleya trở nên rõ rệt hơn, ngọt ngào một cách bệnh hoạn trong không khí tĩnh mịch. Cửa kính nhà kính đã cũ nát, nhưng bên trong, những chậu lan Cattleya quý hiếm vẫn được chăm sóc cẩn thận, như thể có một bàn tay vô hình vẫn đang duy trì sự sống cho chúng. Một sự tương phản kỳ lạ giữa vẻ ngoài mục nát của biệt thự và sự sống động của những loài hoa này.
"Đội trưởng Dũng," Trần Bình báo cáo qua bộ đàm, giọng anh ta pha chút ngạc nhiên, "Phía nhà kho cũ có dấu hiệu bị cạy phá. Có vẻ có người đã sử dụng nó gần đây."
Nguyễn Minh Dũng ra hiệu cho đội tiến lên. Khi cánh cửa nhà kho kẽo kẹt mở ra, một mùi hương hăng nồng của mực in công nghiệp xộc thẳng vào mũi mọi người. Bên trong, tuy bừa bộn và bụi bặm, nhưng những dấu vết cho thấy đây không phải là một nhà kho bỏ hoang hoàn toàn. Vài cuộn giấy lớn nằm lăn lóc, và một chiếc máy in offset cũ kỹ vẫn còn dấu vết mực mới. Trên một chiếc bàn gỗ, lộn xộn những chai lọ hóa chất, một vài chiếc dao sắc bén với lưỡi thép không gỉ, và những lọ phấn hoa. Một số dụng cụ y tế sơ sài cũng được tìm thấy.
"Xác nhận có mực in công nghiệp, đúng như pháp y Nam đã nói," một thành viên trong đội báo cáo. "Và đây là những loại dao... chúng rất sắc, và có vẻ được bảo quản đặc biệt."
Nguyễn Minh Dũng cúi xuống, tỉ mỉ kiểm tra một chiếc hộp gỗ nhỏ. Bên trong, ngoài những bông lan khô héo, còn có một vài nhánh thông đỏ, có vẻ đã bị cắt ra từ lâu nhưng vẫn giữ được mùi đặc trưng. Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng Nguyễn Minh Dũng. Mọi thứ đều khớp với những gì Lê Hoàng Nam đã tìm thấy. Đây chắc chắn là một trong những nơi ẩn náu của hung thủ. Tuy nhiên, không có dấu vết nào của con người. Hắn đã rời đi.
"Tiếp tục tìm kiếm," Nguyễn Minh Dũng ra lệnh, giọng anh trầm xuống, ẩn chứa sự thất vọng. "Kiểm tra kỹ lưỡng từng vết tích, từng vật dụng. Hắn không thể biến mất không để lại dấu vết."
Trong khi đó, mũi thứ hai, dẫn đầu bởi Đại úy Hà, một nữ cảnh sát dày dặn kinh nghiệm, tiến đến khu nhà kính lớn chuyên nuôi trồng lan để xuất khẩu. Khác với biệt thự cũ, nơi này hiện đại và được bảo vệ nghiêm ngặt. Tuy nhiên, sau khi trình diện lệnh khám xét, đội của Đại úy Hà nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường.
"Thưa Đại úy, theo hồ sơ, nơi này không trồng bất kỳ loại lan Cattleya nào," một nhân viên điều tra báo cáo. "Họ chuyên về các loại lan nhiệt đới khác. Và hệ thống an ninh ở đây rất chặt chẽ, không có dấu hiệu đột nhập nào từ bên ngoài."
Đại úy Hà nhíu mày. "Kiểm tra kỹ lại. Bất cứ điều gì liên quan đến lan Cattleya, dù là nhỏ nhất." Họ rà soát toàn bộ khu nhà kính, từng dãy kệ, từng chậu lan. Cuối cùng, tại một góc khuất, họ tìm thấy một vài chậu lan Cattleya nhỏ, được đặt lẫn vào giữa những chậu lan khác. Chúng không được ghi nhận trong danh sách hàng hóa của công ty.
"Đây rồi," Đại úy Hà nói, giọng cô ấy nghiêm trọng. "Những chậu lan này không thuộc về nơi này. Chúng đã được cấy ghép vào đây một cách bí mật. Kiểm tra dấu vân tay trên chậu, và cố gắng xác định ai là người chịu trách nhiệm chăm sóc chúng."
Kết quả kiểm tra sơ bộ cho thấy dấu vân tay trên các chậu lan đó không thuộc về bất kỳ nhân viên nào của khu nhà kính. Rõ ràng, có một người bên ngoài đã lén lút tiếp cận và chăm sóc những chậu lan này. Điều này cho thấy hung thủ không chỉ sở hữu lan Cattleya mà còn có khả năng tiếp cận những nơi được bảo vệ để thực hiện hành vi của mình.
Cùng lúc đó, mũi thứ ba, dưới sự chỉ huy của Đại úy Long, đang đối mặt với một thách thức hoàn toàn khác. Khu đất rộng rãi trên đồi, nơi một đại gia mới mua lại để xây dựng biệt thự vườn, nổi bật với việc trồng rất nhiều cây thông đỏ nhập khẩu. Nơi này nằm khá xa khu dân cư, biệt lập và được bao quanh bởi một hàng rào kiên cố.
"Đại úy, đây là một khu đất rộng lớn," một cảnh sát trẻ nói. "Việc tìm kiếm một dấu vết nhỏ trong khu vực này sẽ rất khó khăn."
"Cứ tìm," Đại úy Long dứt khoát. "Không bỏ qua bất cứ điều gì. Đặc biệt chú ý đến những nơi có dấu hiệu khả nghi, những khu vực ít được chú ý, hoặc những công trình tạm bợ."
Họ đi sâu vào bên trong khu đất, nơi những cây thông đỏ non được trồng thẳng hàng, tỏa ra một mùi hương đặc trưng của núi rừng. Càng đi sâu, họ càng cảm nhận được sự hoang vắng và tĩnh mịch. Khi đến gần khu vực phía sau của khu đất, nơi còn lại một vài công trình xây dựng dở dang và những đống vật liệu bỏ hoang, một thành viên trong đội phát hiện ra một điều bất thường.
"Đại úy," anh ta gọi, chỉ vào một hầm ngầm nhỏ được che giấu kỹ lưỡng dưới một lớp bạt và cây cỏ khô. "Có vẻ như có một lối vào bí mật ở đây."
Sau khi cạy mở cánh cửa hầm được ngụy trang cẩn thận, một không gian tối tăm, ẩm thấp hiện ra. Mùi đất ẩm và một chút mùi hóa chất lạ lùng xộc lên. Bên trong, họ tìm thấy một vài dụng cụ làm vườn, một số loại phân bón và thuốc trừ sâu, nhưng không có gì liên quan trực tiếp đến vụ án. Tuy nhiên, trên nền đất, họ phát hiện những vết lún kỳ lạ, có vẻ như do một vật nặng đã được kéo lê.
"Những vết này... có vẻ như là vết kéo của một vật thể lớn," Đại úy Long lẩm bẩm. "Và chúng hướng ra phía bìa rừng, nơi ít người qua lại."
Mặc dù không tìm thấy hung thủ, nhưng những bằng chứng thu thập được từ cả ba địa điểm đã cung cấp những thông tin quan trọng. Điều này càng khẳng định giả thuyết của Lê Hoàng Nam về một hung thủ có cuộc sống hai mặt, sở hữu nhiều mối liên hệ và khả năng tiếp cận những địa điểm khác nhau.
Khi mặt trời lên cao, các mũi tấn công đều trở về trụ sở. Phòng họp lại một lần nữa chìm trong không khí căng thẳng. Nguyễn Minh Dũng lắng nghe báo cáo từ Trần Bình, Đại úy Hà và Đại úy Long. Anh tổng hợp lại tất cả những gì đã tìm thấy.
"Chúng ta đã xác định được ít nhất ba địa điểm mà hung thủ có khả năng đã sử dụng," Nguyễn Minh Dũng nói, giọng anh trầm tư. "Khu biệt thự cũ có dấu vết mực in và mùi hóa chất, cùng với sự tồn tại của lan Cattleya. Khu nhà kính nuôi trồng lan có những chậu lan Cattleya không thuộc về họ. Và khu đất trồng thông đỏ có dấu vết kéo vật nặng ra phía bìa rừng. Điều này chứng tỏ hung thủ rất khôn ngoan, hắn không chỉ ẩn mình ở một nơi, mà hắn có một mạng lưới các điểm ẩn náu, phục vụ cho các mục đích khác nhau của hắn."
Lê Hoàng Nam, người đã đến sớm để tham gia cuộc họp, đặt một tập tài liệu lên bàn. "Với những bằng chứng này, chúng ta có thể xây dựng một hồ sơ chi tiết hơn về hung thủ. Hắn là một người có trí thức, hiểu biết về hóa học và y học (thể hiện qua việc sử dụng thuốc an thần và khí gây mê, cũng như loại dao sắc bén). Hắn có sở thích hoặc liên quan đến cây cảnh quý hiếm (lan Cattleya, thông đỏ), và ngành in ấn công nghiệp. Hắn tỉ mỉ, cẩn trọng, nhưng đồng thời cũng tự mãn, muốn để lại dấu vết. Và đặc biệt, ký hiệu trên cổ tay nạn nhân cùng với dấu vết kéo lê ở khu đất thông đỏ cho thấy yếu tố nghi lễ, một sự chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc 'hiến tế'."
Nguyễn Minh Dũng gật đầu, ánh mắt anh chạm vào ánh mắt của Lê Hoàng Nam. Giữa họ, một sự hiểu biết không cần lời nói đang dần được xây dựng. "Tôi nghĩ đến một điều," Nguyễn Minh Dũng nói, giọng anh trầm xuống, "việc hắn sử dụng nhiều địa điểm khác nhau, và việc hắn để lại những dấu vết liên quan đến các lĩnh vực khác nhau... có thể là cách hắn đánh lạc hướng chúng ta. Hoặc, nó cũng có thể là cách hắn thể hiện quyền lực của mình, chứng tỏ rằng hắn có khả năng tiếp cận nhiều nơi và che giấu danh tính một cách hoàn hảo."
"Đúng vậy," Lê Hoàng Nam đồng tình. "Một kẻ tự mãn sẽ muốn chứng tỏ sự thông minh của mình. Hắn không chỉ muốn giết người, hắn muốn chơi một trò chơi trí tuệ với chúng ta. Và càng nhiều dấu vết, càng nhiều thông tin mà hắn để lại, lại càng khiến hắn cảm thấy mình đang kiểm soát cuộc chơi."
Nguyễn Minh Dũng quay sang Trần Bình. "Đại úy Bình, tập trung vào việc truy tìm những người có khả năng tiếp cận tất cả các địa điểm này. Ai có thể thuê hoặc sở hữu cả biệt thự cũ, có mối liên hệ với nhà kính lan, và có thể đi lại thường xuyên đến khu đất thông đỏ? Điều này sẽ thu hẹp đáng kể danh sách nghi phạm."
"Còn về mối liên hệ với Trần Long..." Trần Bình ngập ngừng.
Nguyễn Minh Dũng hít một hơi sâu. "Tiếp tục điều tra Trần Long một cách kín đáo. Dù hắn đã được trắng án, nhưng chúng ta không thể bỏ qua khả năng hắn ta đã trở lại, hoặc có một kẻ nào đó đang bắt chước hắn. Cái ký hiệu trên cổ tay nạn nhân là quá trùng hợp để bỏ qua."
Cuộc họp tiếp tục với những chỉ đạo chi tiết. Các đội sẽ tập trung vào việc tìm kiếm mối liên hệ giữa các địa điểm, rà soát lại thông tin về các cá nhân có sở hữu hoặc liên quan đến tất cả các nơi đó. Đặc biệt, Lê Hoàng Nam sẽ tiếp tục phân tích sâu hơn các mẫu vật, cố gắng tìm kiếm những dấu vết ADN hay vân tay rõ ràng hơn để xác định danh tính hung thủ.
Sau cuộc họp, Nguyễn Minh Dũng và Lê Hoàng Nam lại gặp riêng trong văn phòng của anh. Nguyễn Minh Dũng trải rộng bản đồ thành phố trên bàn. "Tôi tin rằng hắn là một kẻ rất nguy hiểm, Nam. Hắn đã thoát khỏi chúng ta một lần." Anh chỉ tay vào khu vực Rừng Cấm trên bản đồ. "Vụ án Trần Long... nó ám ảnh tôi. Tôi đã không thể chứng minh được tội ác của hắn. Hắn cười vào mặt chúng tôi khi được thả tự do."
"Tôi hiểu cảm giác của anh, Đội trưởng Dũng." Lê Hoàng Nam nói, giọng cậu trầm lắng. "Nhưng lần này, chúng ta có nhiều bằng chứng hơn. Và quan trọng hơn, chúng ta biết được những gì hắn muốn."
"Hắn muốn gì?" Nguyễn Minh Dũng hỏi, ánh mắt anh nhìn thẳng vào Lê Hoàng Nam.
"Hắn muốn chơi đùa. Hắn muốn được chú ý. Hắn muốn thể hiện sự thông minh của mình. Và hắn muốn một 'tác phẩm' hoàn hảo, một 'nghi lễ' không tì vết." Lê Hoàng Nam giải thích. "Bởi vì, nếu hắn là một kẻ có tư tưởng bệnh hoạn như Trần Long, hắn sẽ không dừng lại chỉ với một nạn nhân. Đây chỉ là khởi đầu. Hắn sẽ tiếp tục, cho đến khi chúng ta nhận ra thông điệp của hắn và cũng cho đến khi hắn cảm thấy thỏa mãn."
"Vì vậy chúng ta phải ngăn chặn hắn trước khi điều đó xảy ra." Nguyễn Minh Dũng siết chặt tay. "Với những manh mối này, chúng ta có thể bắt đầu xây dựng một hồ sơ tâm lý và hình sự chi tiết hơn về hung thủ. Chúng ta sẽ đặt bẫy hắn, để hắn không thể lẩn trốn thêm nữa."
Lê Hoàng Nam gật đầu, ánh mắt cậu sáng lên một tia quyết tâm. "Chúng ta sẽ tìm ra hắn. Từ những lời thì thầm của kẻ chết, chúng ta sẽ bắt hắn phải trả giá."
Hai người nhìn nhau. Sự tin tưởng và quyết tâm được củng cố. Cuộc săn đuổi đã bước vào giai đoạn quyết định. Màn đêm đã tan, nhưng bình minh mang theo một cuộc chiến mới, một cuộc chiến mà Nguyễn Minh Dũng và Lê Hoàng Nam sẽ phải đối mặt với không chỉ một tên tội phạm nguy hiểm, mà còn với những bóng ma từ quá khứ.