Câu Dẫn Tình Địch Sau Đó Thao Chết Anh

Chương 3: Mộng xuân (hơi H)

Trước Sau

break

Sau khi trở lại ký túc xá, Đỗ Minh Hiên đứng dưới vòi hoa sen cúi đầu nhìn chằm chằm vào dươиɠ ѵậŧ có kích cỡ nhỏ nhắn của mình.
Theo ánh mắt có thể thấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ màu hồng phấn đáng yêu.
Anh hơi giật mình nhìn dươиɠ ѵậŧ, suy nghĩ dần dần đi xa, nhớ tới buổi chiều nhìn thấy đại dươиɠ ѵậŧ ở nhà vệ sinh.
Là màu đen, lông tóc xung quanh cũng rất dày rậm, lại nhìn xung quanh dươиɠ ѵậŧ nhỏ của mình, cơ hồ là trụi lủi, đến màu cũng là hồng nhạt.
Quả nhiên dươиɠ ѵậŧ lớn, đến lông mọc xung quanh cũng tươi tốt, dinh dưỡng phong phú, thật khiến cho người ta hâm mộ.
Đỗ Minh Hiên thanh tâm quả dục, cũng tới tuổi rồi nên đã xem qua phim chất liệu màu vàng, anh nhịn không được lấy dươиɠ ѵậŧ của nam chính phim sεメ so sánh với củaLâm Vũ.
Suy nghĩ phát tán càng nhiều, từ từ, cơ thể bắt đầu không chịu được khống chế.
dươиɠ ѵậŧ phía dưới chưa bao giờ trải qua tình sự bắt đầu có chút ngứa, dươиɠ ѵậŧ cũng có dấu hiệu ngẩng đầu.
Đỗ Minh Hiên quyết định không để ý nó cũng không miên man suy nghĩ nữa, tiếp tục tắm rửa, còn cố ý điều chỉnh dòng nước của vòi phun lớn hơn mãnh liệt cọ rửa hạ thể một lúc.
Dòng nước kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cậu bỏ qua sự ngứa ngáy trong cơ thể, từ từ đem rung động không bình thường kia ép xuống.
Sau khi lau khô cơ thể nằm trên giường, anh có thói quen ngủ sớm vậy mà hôm nay lăn lộn mãi vẫn không thể nào đi vào giấc ngủ.
Trong đầu không vứt đi được hình ảnh đại dươиɠ ѵậŧ của Lâm Vũ.
Cuối cùng anh niệm mấy chục số liệu thí nghiệm mới từ từ buồn ngủ nhắm mắt lại.
Trong mơ.
“Sư huynh, em liền biết anh thèm khát cơ thể em.” Cả người Lâm Vũ trần trụi nằm ở trên giường Đỗ Minh Hiên, tay chống đầu không ngừng vứt ánh mắt quyến rũ tới anh.
“Có vừa lòng anh không?” Nói xong lời này còn không quên đỉnh hông của mình.
“Sao cậu lại ở ký túc xá tôi, mời cậu ra ngoài!” Đỗ Minh Hiên lớn tiếng quát lớn, cảm thấy trạng thái hiện tại của Lâm Vũ không đúng, sợ tiếp theo phát sinh ra chuyện không thể kiểm soát.
“Không phải anh để em cho em tới sao? Người đẹp! Bây giờ lại không nhận.” Lâm Vũ nói xong, duỗi một tay ra kéo lấy Đỗ Minh Hiên vào trong ngực mình, hai tay từ phía sau ôm lấy anh.
Anh điên cuồng giãy giụa, dù cho ở trong mơ cũng sợ người khác tới gần, phát hiện ra bí mật cơ thể của mình.
“Hóa ra người đẹp thích chơi cưỡng chế à, vậy em liền thỏa mãn anh!” Lâm Vũ xoay người đè Đỗ Minh Hiên ở dưới người, đại dươиɠ ѵậŧ của cậu lúc này đã cương cứng giơ cao, đụng vào giữa hai chân Đỗ Minh Hiên.
Đại dươиɠ ѵậŧ giống như cánh tay trẻ con vừa thô vừa cứng, gân xanh bên trên rõ ràng có thể thấy được.
Sau đó anh cảm giác được hạ thể của mình, chỗ không thể nói tới kia dần dần có cảm giác, hình như là ướt.
“Người đẹp đừng sợ, em sẽ thật dịu dàng!” Lâm Vũ nói xong, động tác dứt khoát như buổi chiều đưa tay ra cởi quần Đỗ Minh Hiên.
“Không cần!” Đỗ Minh Hiên hô to một tiếng, đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, hóa ra là giấc mơ!
Vừa rồi ở trong giấc mơ, anh cho rằng bí mật mình giấu hai mươi mấy năm nay đã bị phát hiện, sờ sờ trán mình, tất cả đều là mồ hôi lạnh do bị dọa trong giấc mơ.
Nhìn bóng tối bao trùm trong phòng, anh lấy điện thoại ra, thời gian hiển thị 3 giờ sáng.
Anh giật giật chân mình phát hiện giữa hai chân rõ ràng có cảm giác dính nhớp, tưởng mộng tinh nên đưa tay ra sờ, mới phát hiện dươиɠ ѵậŧ không cương cứng.
Là cái địa phương không biết tên kia chảy nước.
Anh thở dài, quyết định rời giường đi tắm rửa, thuật tiện vỗ tỉnh bản thân từ trong mộng xuân này.
Tắm rửa xong thì đã không còn buồn ngủ, anh ngồi ở mép giường dùng laptop xử lý một bộ phận số liệu lúc sau, thiên tài bắt đầu làm việc.
Mang hai quầng thâm mắt đi tới phòng thí nghiệm, quyết định tiếp tục thí nghiệm ngày hôm qua.
Mới vừa tiến vào phòng thí nghiệm, Lâm Vũ đã đi lên: “Đêm qua sư huynh ngủ không ngon sao? Quầng thâm mắt đen như vậy.”
Nhìn con người trước mặt là đầu sỏ gây tội dẫn đến mình không ngủ được, Đỗ Minh Hiên quyết định sau này cách xa cậu một chút.
Cho nên không phản ứng cậu, vòng qua người đi vào phòng thí nghiệm.
Lâm Vũ gãi gãi đầu, thế này là làm sao vậy? ngày thường không phải giả nhân giả nghĩa bày ra vẻ mặt tốt lắm sao?
Hôm nay sao không giả vờ nữa? Chẳng lẽ là do hôm qua đùa giỡn quá mức?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc