Câu Dẫn Tình Địch Sau Đó Thao Chết Anh

Chương 4: Tiếp tục câu dẫn, bí mật bại lộ

Trước Sau

break

Từ lần trước so dươиɠ ѵậŧ trong nhà vệ sinh, Đỗ Minh Hiên liền cố ý trốn tránh Lâm Vũ.

Ở phòng thí nghiệm gặp Lâm Vũ liền chạy, nếu thật sự trốn không thoát thì đi đường vòn, Lâm Vũ dán lại đây nói gì cũng không trả lời.
Anh ý định cả đời không qua lại với nhau.
Mắt thấy sự nghiệp lớn câu dẫn của chính mình không hề tiến triển, Lâm Vũ quyết định thêm lực, tiến thêm một bước công kích.
Cậu cố ý chọn một ngày nóng nhất tới sân bóng chơi bóng rổ, chơi tới mồ hôi đầm đìa, trước tiên hỏi sự đệ cùng phòng ký túc xá Đỗ Minh Hiên đi ngang qua.
Cậu chú ý trên diễn đàn đồng tính luyến ái có nói ŧıểυ thụ không chịu nổi nhất là loại đàn ông như cậu, cả người chảy đầy mồ hôi tỏa ra mị lực đàn ông, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bọn họ sẽ vì thế thét chói tai, chân tay mềm nhũn, điên cuồng thậm chí nhịn không được nhào tới.
Số nhà ở ký túc xá đã có trong tay, Lâm Vũ đánh bóng xong thì cởi đồng phục trên người ra, vai trần, cơ bắp cuồn cuộn căng phồng.
Đặc biệt là bụng, cơ bụng tám mũi rõ ràng có thể thấy được.
Mới vừa đánh bóng xong nên cả người toát ra hormone đàn ông, mồ hôi trên người theo cơ bắp chảy xuống cuối cùng chảy vào quần biến mất không thấy.
Nếu là mùa đông, bốn phía đều sẽ cảm thấy ấm áp, cho là dù bây giờ tới gần cũng sẽ cảm giác được lửa nóng trên người cậu.
“Đi thôi, đi ký túc xá tắm rửa sau đó ăn cơm!” Anh em tốt đánh bóng xong kéo cậu đi về phía ký túc xá.
“Không đi, tôi còn có chính sự!” Lâm Vũ vắt áo đồng phục lên vai mình, đi ngược hướng về ký túc xá, đó đúng là phương hướng ký túc xá dành cho tiến sĩ.
“Ai, không phải, cho dù cậu có việc cũng nên về ký túc xá rửa trước chứ!”
“Cậu không hiểu, tôi muốn chính là cổ mùi vị nam nhân này!”
“Má, cái đồ lẳng lơ nhà cậu, mỗi ngày không biết muốn câu dẫn ai! Quần áo lộn xộn đi loạn ở trong trường học!”
Lâm Vũ không quan tâm cậu ta, xông thẳng vào ký túc Đỗ Minh Hiên, lúc tới cửa ký túc xá cậu cố ý lắc lắc tóc mình rồi nhìn qua gương, đẹp trai thật.
Kỳ thật là mười phần lẳng lơ không kém!
“Cốc cốc cốc!” Đỗ Minh Hiên đang tắm rửa trong ký túc xá nghe thấy tiếng đập cửa vội vàng, anh chỉ có thể nhanh chóng rửa sạch bọt trên người, khoác áo tắm dài cẩn thận buộc dây lưng đi ra.
“Tới đây tới đây!”
Mở cửa ký túc xá ra, Lâm Vũ đang chống tay ở cửa bày ra tư thế tự cho là rất tuấn tú.
Tóc Đỗ Minh Hiên vẫn ướt, nhỏ giọt theo trán đi xuống.
“Lâm sư đệ? Cậu tìm tôi có việc gì sao?” Đỗ Minh Hiên xem nhẹ nửa người trên của cậu, ra vẻ trấn định nhìn mắt cậu.
“Không có việc gì, chỉ là gần đây cảm thấy tình cảm sư huynh có hơi xa cách nên muốn tới câu thông tình cảm với anh.” Lâm Vũ nói xong còn không quên từ kẹt cửa chen vào ký túc xá Đỗ Minh Hiên, sau đó đưa tay đóng cửa ký túc xá lại.
Đỗ Minh Hiện thật sự không có cách nào với cậu chỉ có thể đi theo vào ký túc xá.
Làn da màu lúa mạch, cơ bắp căng phồng, thậm chí cả mùi mồ hôi trên người cậu đều đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đỗ Minh Hiên, hơn nữa vừa rồi lúc anh tắm rửa, đầu óc hay bay xa, thân thể hư không ngứa ngáy.
Đỗ Minh Hiên còn đang thất thần suy nghĩ nên làm cách nào đuổi Lâm Vũ đi, đột nhiên dưới chân trơn trượt trực tiếp nghiêng người về hướng bên cạnh.
“A!” Nghe được tiếng la Lâm Vũ nhanh chóng quay đầu, một tay bắt lấy Đỗ Minh Hiên đang ngả người về sau, ngay lúc này áo tắm dài mở ra ở môn hộ.
Mà một chân Đỗ Minh Hiên hướng về phía trước, môn chân còn lại chống trên mặt đất, tư thế này làm lộ rõ bí mật ở hạ thể anh.
Vốn là phía dưới dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt lại có thêm một ŧıểυ huyệt phấn nộn, Lâm Vũ nhìn thấy rõ ràng.
Cậu còn chưa phản ứng lại mà tay đã đi trước đầu óc làm ra hành động tiếp theo, một tay ôm eo Đỗ Minh Hiên, một tay khác xuyên qua chân phía dưới ôm Đỗ Minh Hiên với tư thế ôm công chúa.
Sau đó cậu mới phản ứng lại, vừa rồi nhìn thấy nên lập tức khó xử, cả người mắt thường có thể thấy được nóng lên, không biết bây giờ làm sao mới tốt: “Rất xin lỗi, rất xin lỗi sư huynh, em chưa nhìn thấy gì hết!” Sau đó cậu đặt Đỗ Minh Hiên mềm nhẹ lên trên giường, kéo áo dài tắm che đi thứ mình vừa nhìn thấy.
Sau đó lại trịnh trọng cúi mình, trong miệng nó lặp lại: “Sư huynh, thật sự rất xin lỗi vì đã phiền, em về trước đây.”
Đỗ Minh Hiên nhìn bóng lưng Lâm Vũ kinh hoàng thất thố, ngược lại thản nhiên không còn sợ hãi như trước khi bí mật bị phát hiện.
“Ai, cậu quên lấy quần áo này!” Lâm Vũ đã chạy tới cửa lại hoảng loạn chảy về cầm lấy áo.
Cửa ký túc ra ‘rầm’ một tiếng đóng lại, toàn bộ không gian khôi phục an tĩnh, Đỗ Minh Hiên ảm đạm lắc lắc đầu.
Quả nhiên, cơ thể dị dạng này của anh chỉ biết dọa đến người khác.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc