Lâm Vũ làm ra quyết định này xong cả người chợt phấn chấn, bạn học bên cạnh đều cho rằng cậu đã thổ lộ thành công với nữ thần, thỉnh thoảng trêu chọc cậu mau mời cơm ăn mừng.
“Các cậu thì biết cái rắm gì, yêu đương quá tục, không xứng với tôi, tôi đang tiến hành sự nghiệp vĩ đại!”
Nhóm hồ bằng cẩu hữu khịt mũi coi thường đối với lý do thoái thác này, bọn họ đều cho rằng Lâm Vũ bị đả kích sau khi bị nữ thần từ chối nên lập chí muốn tìm được bạn gái xinh đẹp hơn, vậy nên mới điên cuồng bày vẽ bản thân.
Lâm Vũ không thèm để ý bọn họ mà theo kế hoạch của mình điên cuồng đi tới.
Ở phòng thí nghiệm tóm được cơ hội liền dây dưa Đỗ Minh Hiên hỏi thí nghiệm rồi hỏi cuộc sống, đến cả sân bóng cũng không thèm đi.
Hai ngày nay cậu còn trà trộn vào một diễn đàn về đồng tính luyến ái bù lại tri thức về đồng tính luyến ái, biết được bản thân cao lớn uy mãnh như vậy nhất định là ‘Công’, mà Đỗ Minh Hiên khẳng định là ‘Thụ.’
Quan sát một buổi trưa cậu cuối cùng cũng bắt được cơ hôi.
“Sư huynh đi WC với em đi, em thấy anh chưa đi WC cả buổi trưa rồi.” Lâm Vũ tóm lấy khe hở trong quá trình Đỗ Minh Hiên làm thí nghiệm, ôm bả vai anh, chưa đợi Đỗ Minh Hiên phản ứng, hai người đã xuất hiện trước cửa nhà vệ sinh.
Nghĩ tới thân thể đặc thù của bản thân, Đỗ Minh Hiên bắt đầu giãy giụa kịch liệt, nhưng Lâm Vũ vất vả lắm mới có được cơ hội, sao có thể dễ dàng để anh chạy thoát.
“Sư huynh không phải ngại, đàn ông đi nhà vệ sinh với nhau là việc bình thường.” Nói xong thì kéo Đỗ Minh Hiên tới bồn ŧıểυ bên cạnh, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cởi lưng quần thả ra đại dươиɠ ѵậŧ của chính mình.
Nhìn thấy cậu như vậy, Đỗ Minh Hiên nháy mắt đỏ mặt tía tai, đôi mắt không biết nên nhìn hướng nào, bây giờ chỉ nghĩ nhanh chóng thoát khỏi nơi đây.
“Sư huynh đừng ngại, nhanh lên chúng ta so nước ŧıểυ, có thể so xem của ai lớn hơn, nước ŧıểυ có xa hay không.” Lâm Vũ nói còn không quên đưa tay ra kéo quần Đỗ Minh Hiên.
Đỗ Minh Hiên thấy cậu dùng tay túm lấy quần của mình, một tay khác không có nhiều sức lắm, anh tóm được cơ hội mạnh mẽ thoát khỏi tay cậu, bỏ xuống một câu: “Lưu manh!” Sau đó chạy ra ngoài.
dươиɠ ѵậŧ của Lâm Vũ còn ở bên ngoài, hơn nữa cậu thật sự muốn đi ŧıểυ mới đến nhà vệ sinh nên chỉ có thể tùy ý người trong lòng chạy mất.
Có người đàn ông nào không hâm mộ đại dươиɠ ѵậŧ đâu, Đỗ Minh Hiên không ngoại lệ, huống chi thân thể anh là một tồn tại đặc thù.
Vừa rồi lại không dám nhìn, anh lén lút liếc mắt một cái, thật lớn! dươиɠ ѵậŧ còn chưa cương cứng mà kích cỡ đã khả quan như vậy, anh tin một khi nó cương cứng, nhất định lớn hơn nữa.
Đối với Lâm Vũ, Đỗ Minh Hiên nói không thích là giả, bản thân anh nặng nề không thú vị, Lâm Vũ giống như một mặt trời nhỏ, sức sống luôn bắn ra bốn phía, có thể làm anh hâm mộ nhất là rơi mồ hôi trên sân bóng.
Không sai, anh là một người song tính nên chưa bao giờ cùng người khác đi WC, cũng chưa bao giờ ở ký túc xá tập thể, ký túc xá của tiến sĩ Hoa Đại là phòng đơn, kiếp sống ở ký túc xá mở ra lần đầu tiên trong đời anh.
Ngoại trừ là người song tính, Đỗ Minh Hiên vẫn là người đồng tính luyến ái, điểm này Lâm Vũ đoán không hề sai, có điều anh không tính kết hôn cũng không dám yêu đương tùy tiện, dù sao chậm trễ người khác hoặc là kéo người khác xuống nước, hai con đường này đều không phải anh muốn.
Cha mẹ anh đều rất hiện đại, bởi vì lý do cơ thể nên càng yêu thương anh, cũng ủng hộ bất kì quyết định nào của anh.
Lâm Vũ nhìn bóng dáng chạy trốn của Đỗ Minh Hiên, trong lòng nói thầm, vừa rồi có phải cậu đùa giỡn quá ác độc không.
Nhưng tâm thánh mẫu vừa nhảy ra đã bị lòng ác ngăn lại.
“Không cần mềm lòng, anh ta chính là dùng dáng vẻ vô tội này lừa mất nữ thần của mình, mình nhất định phải vạch trần gương mặt thật của anh ta.”
“Đúng vậy, mình không thể mềm lòng! Mình đang vì dân trừ hại!” Lâm Vũ tiếp tục cổ vũ cho bản thân.
Hôm nay Đỗ Minh Hiên vốn dĩ đã làm xong thí nghiệm, anh ở lại phòng thí nghiệm vì muốn xử lý một ít số liệu, sau khi xảy ra một màn khiếp sợ này anh cuối cùng không có tâm trạng xử lý số liệu nữa.
Còn về phương diện khác, anh sợ Lâm Vũ đi ra từ WC lại tìm tới đây làm một chút sự việc quái lạ như so dươиɠ ѵậŧ lớn nhỏ nên anh thu dọn đồ vật rồi trở về ký túc xá, đến cơm chiều cũng chưa ăn.