(Cao H) Hướng dẫn thuần hóa công nữ

Chương 7: Hẹn hò

Trước Sau

break

Sau khi Lâu Viễn xác định mối quan hệ với Giang Quỳnh, liền một ngày ba bữa gửi tin nhắn cho Giang Quỳnh, ân cần hỏi han. Anh cũng cân đối thời gian rất tốt, tần suất cũng không quá nhiều, ngôn từ phù hợp, hoàn toàn không khiến cho người ta cảm thấy bất an khi không gian cá nhân dần bị xâm chiếm.

Nhưng kể từ khi Giang Quỳnh nghi ngờ mình đã gặp phải kẻ cặn bã, ánh mắt cô nhìn người bạn trai mới nhậm chức này dường như có thêm bộ lọc kính vậy. Nhìn dáng vẻ điêu luyện của anh, cô không khỏi thắc mắc liệu anh có phải đã dến trung tâm điều hòa bầu không khí để học thêm mấy kĩ năng này hay không.

Tuy nhiên, chính anh cũng không hề biết rằng mình cũng đang bị người ta coi thành tên cặn bã từ bao giờ, thậm chí đến cuối tuần còn mời Giang Quỳnh đi ra ngoài hẹn hò.

Trước khi ra ngoài bà Giang Mạn Dung đã trang điểm cho cô thật lộng lẫy, ân cần tiễn cô ra tận cửa, còn dặn dò cô khi nói chuyện với người ta cần phải lịch sự một chút, tránh để Lâu Viễn cảm thấy cô là ngươi thô lỗ

Trước một tràng lời nói của bà Giang, Giang Quỳnh cũng chỉ biết đáp lại vài lời, khó khăn lắm mới có thể bước ra khỏi cửa.

Lâu Viễn gọi điện cho cô, do đường trong ngõ quá hẹp, ô tô ra vào có chút khó khăn nên anh sẽ vào đón cô.

Nơi gia đình cô sinh sống đã tương đối lâu đời, là ŧıểυ khu cũ từ vài thập niên trước, sự an toàn của nơi đây cũng giống như tấm rèm treo bên ô cửa sổ, nhìn qua thì thấy cũng có tác dụng che chắn, nhưng chỉ cần một ngón gió tùy tiện thổi qua cũng có thể lọt vào.

Sau khi rời khỏi ŧıểυ khu, đã là làn đường hai chiều, có hai làn đường. Phần lớn con đường đã bị các quầy hàng và người bán hàng rong chiếm giữ, trẻ con nhà ai chạy qua chạy lại, rồi lại có chó nhà ai chạy tới. Lúc bước đi mà không quan sát kĩ dưới chân, có khi lại có thể bất ngờ dẫm phải thứ gì đó.

Ở loại địa phương chật hẹp thế này, có thể thuận lợi đạp một cái xe đạp qua cũng xem như là tới cự hạn rồi, đừng nói gì tới chiếc xe của Lâu Viễn.

Giang Quỳnh cúp điện thoại, tay lật qua lật lại điện thoại di động, vô thức nhớ tới ngày hôm đó khi trở về, cô cũng không hề chỉ đường cho tài xế, vậy thì người tài xế kia tại sao biết nhà cô ở đây?

Nhìn về phía xa, lại thấy Lâu Viễn đang nhanh chân đi về phía nơi này, dáng vẻ như rất quen thuộc, tựa như đã từng đến đây không ít lần.

"Giang Quỳnh!" Lâu Viễn vừa nhìn thấy cô, môi liền nở nụ cười, giọng nói cũng không nhỏ, mấy bác hàng xóm của nhà Giang Quỳnh đúng lúc đi ngang qua, trên mặt ai cũng lọ ra nụ cười như sáng tỏ.

Giang Quỳnh thực sự không quen với việc nhận được sự chú ý từ nhiều người như vậy. Cô vội vàng đáp lại rồi miễn cưỡng mỉm cười.

Khả năng quan sát nét mặt của Lâu Viễn cũng xem như không tầm thường, ngay khi vừa nhìn thấy, anh liền biết cô cảm thấy không thoải mái. Anh lập tức mỉm cười tiến tới, vừa dẫn cô ra ngoài vừa dỗ dành.

"Xin lỗi, xin lỗi em" anh nói, "Nhìn thấy em anh không nhịn được."

Giang Quỳnh liếc mắt sang một bên: "Không nhịn được?"

Thật sự không phải do cô có suy nghĩ gì đen tối, nếu như không phải đã xảy ra chuyện đêm đó, cô còn tưởng rằng bây giờ họ cũng giống như bao cặp đôi yêu nhau bình thường khác.

Lâu Viễn như hiểu được ý nghĩ của cô, mỉm cười mở cửa xe, mời cô vào. Anh ngồi vào ghế lái, một tay thắt dây an toàn rồi nói: “Đã một tuần không được gặp em rồi … anh nhớ em."

Ôi, con người này sao lại trở nên sến sẩm nhu vậy nhỉ? Giang Quỳnh mặt thản nhiên vuốt cánh tay sớm đã nổi da gà từ lâu, cảm giác về một Lâu Viễn biến thái lại dần dâng lên trong lòng cô.

Lâu Viễn cũng không hề chú ý đến động tác nhỏ của cô, anh liếʍ liếʍ môi, cảm thấy cô gái bên cạnh vừa đáng yêu lại ngon miệng.

Anh quả thực đã nhớ cô từ rất lâu. Muốn nhìn thấy cô, muốn được chạm vào cô, muốn được hôn lên đôi môi quyến rũ kia, lại muốn cô dùng sức ȶᏂασ mình.

*

Lâu Viễn đã phải tốn khá nhiều công sức trong việc lựa chọn địa điểm cho buổi hẹn hò đầu tiên.

Dù sao hai người cũng mới xác định mối quan hệ, nếu như chọn một địa điểm quá lãng mạn sẽ khiến cô thấy xấu hổ; nhưng nếu tùy tiện tìm một chỗ lại không thể hiện được sự chân thành cũng như tình cảm mà anh dành cho cô.

Thế là Giang Quỳnh chỉ biết bất lực trơ mắt nhìn Lâu Viễn lái xe vào một trung tâm mua sắm mà bình thường cô cũng không bao giờ đặt chân đến.

Giang Quỳnh dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi, chợt cứng họng không nói nên lời, cuối cùng vẫn là thở dài một hơi, chấp nhận đối diện với cuộc sống tăm tối này: "Anh Lâu, hôm nay anh hẹn tôi ra ngoài, là đến đây để mua đồ sao?"

Đối với một con người đang bị xã hội vùi dập nặng nề như cô thì giá của một chiếc áo sơ mi ở đây thôi cũng đã tốn cả tháng lương của cô rồi, trái lại, với quý ông ưu tú bên cạnh cô đây, đoán là… quên đi, có đoán cũng không ra nổi.

Lâu Viễn gật gật đầu, sợ cô hiểu lầm, vội vàng nói: “Không phải, là anh muốn tặng quà cho em."

Chỉ là anh không biết số đo cơ thể của cô nên đành phải đưa cô đến tận đây để thử.

Mà cô gái của anh lại xinh đẹp như vậy, nê phải ăn mặc thật lộng lẫy mới đúng.

Giang Quỳnh không nói gì, vẻ mặt phức tạp khiến Lâu Viễn cảm thấy có chút không ổn: “Em không thích mua sắm quần áo sao? Vậy chúng ta sẽ đi đến nơi khhác. Nghe nói em thích ăn đồ ăn thanh đạm, vừa hay ở đây có một nhà hàng Quảng Đông, mùi vị cũng không tệ, em chắc hẳn sẽ thích."

Mặc dù anh hiểu rõ thói quen ăn uống của cô, còn biểu hiện chu đáo, ân cần như vậy càng khiến anh trông giống một kẻ biến thái hơn... Giang Quỳnh nhìn anh bằng ánh mắt phức tạp một hồi, trong lúc nhất thời vấn đề nên làm gì khi hẹn hò đối với cô đã không còn quan trọng, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, đó là đoán xem ai đó có phải là cặn bã hay không, nhưng cô không thể trực tiếp hỏi điều đó ngay trước mặt anh, liền qua loa lấy lệ cười một cái nói mọi việc đều nghe anh quyết định.

Lâu Viễn lại một lần nữa không đoán ra được tâm tư trong lòng Giang Quỳnh, nhưng ít nhất anh sẽ không bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời như vậy để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô qua nhiều phong cách ăn mặc khác nhau, liền dẫn người lên lầu.

[Điều tác giả muốn nói:]

Ôi chúa ơi, hôm qua tôi đã đăng chương này dưới một bài viết khác! ! Xin lỗi mọi người rất nhiều! !

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc