Thẩm Dược Phi cùng hắn tiến vào bên trong đại sảnh lớn của bữa tiệc. Nhân viên phục vụ bữa tiệc trên tay cầm khay rượu, nghiêm trang lịch sự cúi đầu chào hỏi: “Xin chào ngài và ŧıểυ thư. Không biết ngài và ŧıểυ thư có muốn dùng chút rượu vang không ạ?”
“Tất cả đều cùng một loại sao?” - Thẩm Dược Phi hỏi.
“Dạ đúng rồi ạ, tất cả đều là rượu Tempranillo, là loại rượu đặc sản tại Tây Ban Nha ạ.” - Nhân viên phục vụ chăm chú phân tích.
Sở Lệ Thâm vươn tay lấy một ly đưa cho cô và cầm trên tay một ly. Cô lịch sự cúi đầu chào nhân viên phục vụ, liền bị hắn nhắc nhở: “Cô là nhân viên phục vụ ở đây à? Cúi đầu chào làm gì? Đó không phải thể hiện cô có vị thế, mà là thể hiện cô thấp hèn giống như bọn họ đấy.”
Thẩm Dược Phi thấy không đúng, họ cũng là con người, cũng là công việc của bọn họ. Cúi chào nhau một cái thì có gì là thấp hèn? Cô cau mày tỏ ra không hài lòng với lời hắn nói. Cô buông lỏng bàn tay anh nắm chặt cánh tay của hắn, thản nhiên nói: “Vậy thì anh đừng đi cùng với tôi.”
“Chậc, Thẩm Dược Phi… tôi đã bảo cô gọi tôi là chú rồi mà. Cô còn dám hiên ngang gọi tôi là anh?”
“Sao tôi phải gọi là chú? Anh nghĩ rằng việc mọi người xung quanh gọi anh là chú… thì sẽ rất ngầu à? Ra dáng với ai vậy, gọi chú… nghe nực cười thật.” - Cô nhếch môi cười khinh vào mặt hắn.
Sở Lệ Thâm xị mặt, hắn không hài lòng với thái độ với vênh váo của cô, hung hăng tiến tới gần, bóp chặt cánh tay thon nhỏ của cô, ngấu nghiến trong miệng, đe dọa cô: “Tôi nói cho cô biết, nếu cô còn dám thái độ với tôi… khi trở về tổ chức, tôi nhất định sẽ phạt cô, khiến cô nhất định gọi tôi là chú.”
Cô không tin lời hắn nói, vẫn vênh mặt lên trời, hoàn toàn không để ý đến lời hắn nói. Cô bỏ mặc Sở Lệ Thâm lại một mình, tự bản thân đi vào trong ngoại giao với các phù bà và các quý ông doanh nhân.
…
Thẩm Dược Phi đi vào trong, trên tay cầm ly rượu nhìn ngó xung quanh để tìm đối tượng ngoại giao.
Từ xa, có một vị doanh nhân trẻ tiến lại gần, cố tình tiếp cận cô.
“Xin chào, tôi có thể làm quen với quý cô xinh đẹp được không nhỉ?”
Cô lịch sự lùi lại hai bước, nhẹ nhàng cúi đầu chào vị doanh nhân trẻ trước mặt
“Xin chào, rất hân hạnh được làm quen với anh.” - Cô mỉm cười, đưa một tay ra phía trước.
“Ồ woah, rất hân hạnh. Tôi là Lạc Tinh Vũ.”
“Chào anh, hân hạnh được biết anh. Tôi là Thẩm Dược Phi.”
“Chà, một cái tên đẹp và mới lạ nhỉ? Tôi đoán, đây là lần đầu tiên cô tham dự bữa tiệc này đúng chứ?” - Lạc Tinh Vũ hỏi.
“Vâng ạ, đây là lần đầu tiên tôi tham dự bữa tiệc này.” - Thẩm Dược Phi khẽ cười, cô chậm rãi đáp lời.
“Cô đến từ tổ chức hay công ty nào thế?”
“Tôi đến từ…” - Cô nói đứt quãng.
Cô đang tính trả lời câu hỏi của Lạc Tinh Vũ, từ phía sau không biết từ bao giờ, Sở Lệ Thâm lại xuất hiện phía sau lưng của cô, tiếp lời: “Cô ấy đến từ tổ chức của tôi, người dưới trướng của tôi.” - Hắn nghiêm giọng nói.
“À, Sở Đại… ngạc nhiên thật đấy. Lần đầu tiên, tôi thấy ngài xuất hiện tại những bữa tiệc như này đấy.” - Lạc Tinh Vũ cầm ly rượu vang đỏ lắc lư qua lại, tò mò nói.
Sở Lệ Thâm cũng không buồn đáp trả lại, hắn nắm lấy cánh tay của Thẩm Dược Phi, kéo cô rời khỏi chỗ của Lạc Tinh Vũ.
Đi được một đoạn, cô khó chịu hất tay hắn ra, cau mày hỏi: “Này! Anh bị điên sao? Tôi đang nói chuyện với anh ấy cơ mà.”
“Anh ấy? Ý cô là thằng nhóc Lạc Tinh Vũ đó?” - Hắn nhướng mày, tò mò hỏi.
“Đúng!” - Cô dõng dạc đáp.
“Nực cười thật, tôi đưa cho cô thông tin những người tham gia bữa tiệc, đã học thuộc hết chưa?”
“Rồi.”
“Vậy nhiệm vụ của cô là đứng tán gẫu với tên nhóc đó? Nhà ngoại giao thông thái đây à?” - Sở Lệ Thâm chế giễu cô.
“Không cần anh nhắc, tôi chỉ là đang tìm đối tượng mà thôi.”
Trong khi hai người họ đang tranh cãi, một đôi vợ chồng chạc tuổi trung niên bước đến vào chào hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha.
…
“Hola, soy una persona de la organización Horizonte Negro, perteneciente a España.”
(Dịch: Xin chào, tôi là người của tổ chức Horizonte Negro, thuộc nước Tây Ban Nha)
Thẩm Dược Phi nghe thấy, liền thể hiện tài năng của mình ra trước mặt anh.
“Hola, soy una persona de la organización Macau, perteneciente a la ciudad de Zhou Lian.”
(Dịch: Xin chào, tôi là người của tổ chức Macau, thuộc thành phố Châu Liên)
Cô nhẹ nhàng đưa tay ra, để bắt tay với người của tổ chức Horizonte Negro thuộc nước Tây Ban Nha. Sở Lệ Thâm nghe và hiểu được đôi chút, cũng vươn tay ra, lịch sự chào hỏi với họ.
“Soy Don Sebastián Montoya y mi esposa es Doña Catalina Esquivel, es un gran placer conocerla y hacer su conocimiento.”
(Dịch: Tôi là Sebastián Montoya và vợ là Catalina Esquivel, rất hân hạnh được gặp gỡ và quen biết cô)
“Es un placer conocerla. He llegado con el segundo al mando de mi organización. Señor Suǒ Lì Shēn, él es mi jefe.”
(Dịch: Hân hạnh được làm quen, tôi đến cùng với người đứng thứ hai trong tổ chức của tôi. Ngài Sở Lệ Thâm, ngài ấy là sếp của tôi.)
Hắn liếc nhìn cô, tỏ vẻ không hài lòng khi cô giới thiệu hắn là người đứng thứ hai trong tổ chức. Sở Lệ Thâm cười gượng chào hỏi, trong lòng thì đang sôi sùng sục cơn nóng giận với cô.
“Si me lo permite, ¿podría invitarla a subir al segundo piso? Allí estoy exhibiendo el proyecto de desarrollo de mi organización, creo que será muy interesante y que le gustará, señora tan hermosa.”
(Dịch: Nếu như được, tôi có thể mời cô lên trên tầng hai được không? Trên đó đang trưng dự án phát triển của tôi, tôi nghĩ sẽ rất thú vị và khiến cô thích thú đấy, thưa quý cô xinh đẹp)
“Por supuesto, señor, estoy muy contenta y honrada de que usted y su esposa me inviten a ver el proyecto. ¿Puedo verlo?”
(Dịch: Dĩ nhiên rồi thưa ngài, tôi rất vui và vinh hạnh khi được ngài và phu nhân mời xem dự án. Tôi có thể xem được chứ?)
Thẩm Dược Phi khẽ cười, cô cùng với đôi vợ chồng lớn tuổi đi lên trên tầng hai để xem dự phát triển của họ. Còn Sở Lệ Thâm thì không có chút hứng thú nào, hắn không lên trên cùng với cô. Chỉ dạo quanh bên dưới sảnh uống rượu.
Cô vừa rời khỏi hắn, bước lên bậc cầu thang vài bước… bên dưới liền có tiếng ồn của rất nhiều phụ nữ. Cô quay đầu nhìn xuống thì thấy cảnh tượng kinh hoàng bên dưới. Một đám phụ nữ mặc đầm dạ hội xinh đẹp vây xung quanh Sở Lệ Thâm
Ánh mắt thoáng nhìn, cô cũng nhận biết ra được đám người bọn họ chỉ là người bình thường, học đòi làm phu nhân nên mới đến đây.
Cô biết rõ, trong giới thượng lưu, hoặc có thể nói là siêu giàu. Một trong những cách làm cho phụ nữ đổi đời, chính là cố gắng học theo nét của các vị phu nhân nhà giàu, hoặc ít nhất là chen chân vào giới này bằng thủ đoạn, bằng mánh khóe. Nói chung là rất nhiều cách, nhưng cách đường đường chính chính như cô thì ít, còn về thủ đoạn thì vô biên.
…
Thẩm Dược Phi quay người, tiếp tục bước lên từng bậc cầu thang, vừa đi vừa trò chuyện với ngài Sebastián Montoya, và phu nhân Catalina Esquivel.
Sở Lệ Thâm đứng giữa vòng vây của nữ nhân, hắn không một chút dao động, dáng đứng uy nghiêm… ánh mắt xa xăm hướng về bóng lưng đang dần khuất của Thẩm Dược Phi.
…
Tầng hai.
Cô đi dạo một vòng, nghe qua những lời giới thiệu có cánh về dự án phát triển siêu đô thị vĩ mô của ngài Sebastián Montoya. Thẩm Dược Phi được ngài Sebastián Montoya dẫn vào trong một căn phòng VIP nằm sâu bên trong tầng hai.
Mới đầu, bên trong căn phòng khá là bình thường, phần lớn đều là các doanh nhân có tiếng ở nước ngoài. Có người thuộc dòng dõi hoàng tộc Thái Lan, có người thuộc tổ chức liên minh Iron Nexus, có người thuộc hội Phoenix Division danh giá bậc nhất.
Tất cả đều tụ họp vào trong một căn phòng. Ngoài cô và phu nhân Catalina Esquivel là phụ nữ ra, còn lại đều là đàn ông.
Thẩm Dược Phi có chút e ngại, nên có nói thầm với ông Sebastián Montoya:
“Disculpe, creo que no soy adecuada para estar aquí. Creo que debería bajar al vestíbulo y dejar el espacio para que ustedes discutan.”
(Dịch: Thật ngại quá, tôi nghĩ tôi không phù hợp với nơi đây. Tôi nghĩ tôi nên xuống bên dưới sảnh, nhường lại không gian phòng cho các ngài bàn chuyện.”
Ông Sebastián Montoya lắc đầu, nắm lấy cánh tay của cô, vội vàng ngăn chặn hành động của cô.
“Señorita hermosa, no tiene que preocuparse. Creo que debería quedarse, aún tenemos mucho de qué hablar, este lugar es muy interesante.”
(Dịch: Quý cô xinh đẹp, cô không cần phải lo lắng đâu. Tôi nghĩ cô nên ở lại, chúng ta vẫn còn khá nhiều chuyện để nói đấy, ở đây rất thú vị.)
Thẩm Dược Phi thấy bản thân không thể từ chối được, cô cũng đành cười ngượng, cố gắng ở lại thêm một chút. Đợi lát nữa, khi bọn họ không chú thì liền trốn đi.
Bên trong căn phòng, nằm sâu bên trong tầng hai. Bọn họ đều là những vị có cấp bậc hơn cô, vị thế cũng cao hơn cô rất nhiều. Thẩm Dược Phi càng nén lại lâu, càng thấy bên trong phòng có gì đó không đúng, mọi thứ rất ngột ngạt, khiến cô cảm thấy rất khó thở.
…
Sở Lệ Thâm bên dưới sảnh, hắn cau mày khó chịu, rút điện thoại từ trong túi ra gọi cho Dục Ngang Khuynh.
[Cuộc Gọi Của Sở Lệ Thâm]
- Dục Ngang Khuynh, có đang bên ngoài xe không?
- Dạ có thưa ngài.
- Chủ trương của bữa tiệc hôm nay là gì vậy? Tôi thấy có gì đó không đúng, bên trong rất yên tỉnh… Hầu hết, mọi người đều uống rượu, nghe nhạc và trò chuyện.
Dục Ngang Khuynh cũng không biết rõ chủ trương của bữa tiệc hôm nay là gì. Cậu vội nói.
- Ngài đợi một chút, tôi sẽ đi tìm hiểu rồi báo cáo lại liền.
- Ừ, nhanh lên.
…
Thẩm Dược Phi trong phòng, thoáng chốc thời gian trôi qua… Bọn họ bắt đầu có những biểu hiện rất lạ, từng chiếc vali đen được vệ sĩ cao to đem từ bên ngoài vào trong. Dường như đang có giao dịch gì đó ở đây.
Chiếc vali đen đầu tiên được mở ra, bên trong có rất nhiều tiền. Bọn họ lấy tất cả tiền từ trong vali ra, xếp chồng lên bàn.
Chiếc vali thứ hai cũng được mở ra, bên trong là những túi bột trắng được để trong túi zip. Bọn họ cũng lấy ra từng túi rồi xếp lên bàn một cách cẩn thận.
Cô đứng nép người vào một góc, âm thầm quan sát hành động của bọn họ. Người đứng đầu của hội Phoenix Division và ông Sebastián Montoya đang giao dịch với nhau món hàng gì đó.
Thẩm Dược Phi nhỏ giọng, tò mò ngó nghiêng để cố nhìn rõ hơn. Người đứng bên cạnh cô, hạ thấp đầu, thì thầm bên tai của cô: “Cô biết gì không, bọn họ đang giao dịch ma túy đấy.”
Cô khẽ giật người, loạng choạng lùi ra sau, khẽ ngước đầu lên, đó là Lạc Tinh Vũ, cô cau mày khó hiểu, nhỏ giọng hỏi: “Sao anh lại ở đây?”
“Suỵt, nhỏ tiếng một chút. Tôi là người của tổ chức Crimson Covenant. Phải có mặt để chứng kiến khoảnh khắc tuyệt vời này chứ. Giao dịch giữa hội Phoenix Division và ông Sebastián Montoya, ngàn năm mới có một lần đấy.” - Lạc Tinh Vũ nói, gương mặt toát lên vẻ hào hứng.
…
Lúc này, bên dưới sảnh.
Dục Ngang Khuynh vội chạy vào báo cáo với Sở Lệ Thâm.
- Thưa ngài, sau khi dò hỏi… bữa tiệc hôm nay chỉ là bề nổi thôi. Thật ra, là dùng để che đậy việc hội Phoenix Division và ông Sebastián Montoya đến từ Tây Ban Nha, giao dịch ma túy. Nghe nói, số lượng lần này giao dịch rất lớn.
- Giao dịch ma túy, với hội Phoenix Division và ông Sebastián Montoya sao?
- Dạ đúng, thưa ngài.
Sở Lệ Thâm vừa nghe đến cái tên Sebastián Montoya, khóe môi của hắn không tự chủ được mà cong lên, bất giác nở thành nụ cười nhạt. Ánh mắt cũng dần nhòe đi, nghiêng đầu nhìn về phía cầu thang rộng lớn.
- Này! Có muốn phá không?
Sở Lệ Thâm hỏi Dục Ngang Khuynh.
- Ý ngài là sao ạ?
- Phá banh bữa tiệc này đi.
- Dạ rõ thưa ngài.
Dục Ngang Khung cúi đầu nhận lệnh, chạy vội ra bên ngoài chuẩn bị vũ khí để phá banh bữa tiệc tối hôm nay.